DỤ ĐỊCH - 5
Cập nhật lúc: 2024-12-19 09:13:28
Lượt xem: 1,569
08
“Ở trong quân doanh đã hơn mười năm, những quy tắc ràng buộc nữ nhi, ta chưa từng tuân thủ dù chỉ một ngày.”
Ta nhích lại gần Tạ Lẫm, nhìn thẳng vào mắt hắn, chớp chớp đầy khiêu khích:
“Chẳng phải bệ hạ thích ta không có quy củ sao? Đêm qua...”
“Đủ rồi, không cần nàng kể chuyện.”
Đôi tai của Tạ Lẫm đỏ rực, hắn quay mặt đi để né ánh mắt ta, tay phải siết chặt thành quyền, ho khẽ hai tiếng để trấn áp cơn ngượng ngùng. Chỉ sau đó, hắn mới nhớ đến thân tín vẫn đang đứng bối rối bên ngoài bình phong.
“Có chuyện gì mà hốt hoảng thế?”
Thân tín cúi đầu, tránh không dám nhìn lung tung, rồi bước vào sau bình phong, trình lên một bản tin tình báo. Ta đánh bạo ghé lại gần, liếc mắt qua.
Đây là báo cáo do gián điệp của Tạ Lẫm cài cắm trong hoàng thành Tề quốc thu thập từ khắp nơi, ghi lại những biến động lớn nhỏ của các nhân vật quan trọng.
Tạ Lẫm thấy ta lại gần, bèn gập báo cáo lại. Ta níu tay hắn, nhõng nhẽo:
“Xem cùng nhau đi mà, tối qua chẳng phải đã thấy hết rồi sao? Giờ còn che che giấu giấu làm gì?”
Tạ Lẫm bị ta làm ồn đến đau đầu, cuối cùng mặc kệ, để ta cùng đọc.
Trong tháng này, Tề quốc cũng đã xảy ra không ít sự kiện.
*
Công chúa Cẩm Ngọc đang bị bệnh nhưng vẫn bị lão hoàng đế triệu vào triều đình, bắt quỳ xuống để nhận tội.
Chuyện nàng ta tùy tiện đi thưởng hoa ở biên cảnh và bị bắt làm con tin đã sớm lan truyền khắp Tề quốc, trở thành trò cười cho cả thiên hạ.
Sau khi được cứu trở về, nàng không chỉ bị dân chúng bàn tán mà còn bị ngôn quan dâng sớ chỉ trích.
Ngôn quan buộc tội nàng không biết đại cục, tính khí thất thường, đáng bị trừng phạt.
Dân gian thì mắng nàng là kẻ gây họa, kêu ca rằng nếu nàng muốn c.h.ế.t thì cứ c.h.ế.t một mình, sao lại phải liên lụy đến các tướng sĩ nơi tiền tuyến.
Sau khi thoát khỏi quân doanh địch, không chỉ sự trong sạch của nàng bị nghi ngờ, mà mọi người còn cho rằng nàng hoàn toàn xứng đáng chịu khổ vì sự tùy tiện của mình.
Hành động của nàng khiến quân tiền tuyến bỏ lỡ một trận đại thắng, làm dấy lên sự bất mãn trong dân chúng và khiến lòng quân lạnh lẽo.
Vậy nên, khi Cẩm Ngọc vừa khỏe hơn một chút, lão hoàng đế liền áp giải nàng đến triều đình.
Cẩm Ngọc yếu ớt quỳ trên nền đất, không dám nói một lời phản bác khi ngôn quan chỉ trích. Nhưng ánh mắt đáng thương của nàng thì hướng về phía Lục Nghi, người đứng đầu hàng võ tướng.
Công chúa yếu đuối đến mức khiến Lục Nghi xót xa. Hắn đứng ra giải vây:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/du-dich/5.html.]
“Chuyện này không thể hoàn toàn trách công chúa, mà phải trách... Lục hoàng tử.”
“Lục hoàng tử” mà hắn nhắc đến chính là ta.
Ta đứng hàng thứ sáu, khi cải trang thành nam tử thì lấy danh nghĩa là Lục hoàng tử, hóa danh Việt Ninh.
*
Lời vừa dứt, bá quan văn võ đều ngỡ ngàng, ngay cả phụ hoàng đang ngồi trên ngai vàng cũng như mới nhớ ra sự tồn tại của ta.
Mấy năm nay, ta mai danh ẩn tích trong quân doanh, làm quân sư đứng sau cho Lục Nghi.
Hắn từng nói, gia tộc bên ngoại ta mắc trọng tội, nên ta không thể để lộ mình.
Vậy nên, mọi chiến công mà ta góp sức mưu tính đều được ghi dưới tên hắn.
Triều đình và dân chúng chẳng hề hay biết rằng, vị hoàng tử mà họ lãng quên đã bảo vệ biên cương mười năm yên bình.
Việc Lục Nghi dùng ta để đổi lấy công chúa, hắn đương nhiên không dám giấu giếm.
Hóa ra, cho dù biết ta bị bắt làm con tin, phụ hoàng vẫn chẳng buồn nhớ rằng ông còn có một người con gái là ta.
*
“Hôm ấy, chính Lục hoàng tử đã ham chơi, dụ công chúa đến thung lũng ngắm hoa kỳ lạ, mới dẫn đến việc công chúa rơi vào mai phục của địch, người đi theo cũng đều c.h.ế.t thảm hoặc mất tích.”
Lục Nghi bênh vực công chúa:
“Hiện giờ Lục hoàng tử bị giam trong doanh địch, thân phận chẳng khác gì con tin, xem như đã trả giá cho lỗi lầm khiến hoàng tỷ gặp nạn.”
09
Lục Nghi là ngôi sao mới nổi trong hàng ngũ võ tướng, lại là người đích thân trải qua sự việc này, lời hắn nói tự nhiên khiến văn võ bá quan phải tin phục.
“Nếu vậy, xem ra không phải lỗi của công chúa.”
“Cẩm Ngọc, con đứng lên đi.”
Lão hoàng đế ngồi trên ngai thở phào nhẹ nhõm, giọng điệu dịu dàng hẳn khi nói với Cẩm Ngọc.
Hôm nay đưa nàng đến triều đình nhận tội, vốn dĩ cũng chỉ là hình thức, nhằm xoa dịu lòng dân mà thôi.
“Còn về Lục hoàng tử, tính khí ngỗ ngược, không có đức hạnh.” Giọng hoàng đế trở nên lạnh lùng. “Mẫu phi của nó từng mưu nghịch, nó sinh ra đã là kẻ đội tội.”
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Nếu có thể cứu thì cứu, không thể thì bỏ. Vốn dĩ nó cũng chẳng quan trọng gì.”