Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đông Viện Tây Viện - Chương 19

Cập nhật lúc: 2025-01-07 05:29:36
Lượt xem: 407

Lúc đó tôi cứ tưởng cuối cùng cũng có chuyển biến tốt, vội vàng thuận thế đáp lời: "Nếu anh muốn ngủ cùng em thì cứ nói thẳng."

Nhưng anh ấy vẫn mặt không cảm xúc, vặn to lò sưởi: "Chúc ngủ ngon."

Không biết vì sao, đến lúc này, ngoài sự giận dỗi và hiếu thắng, trong lòng tôi còn có chút không muốn thừa nhận là...

Tôi nhớ anh ấy.

Nói đúng hơn là, tôi nhớ anh ấy.

Mặc dù mấy ngày nay, chúng tôi vẫn sống chung trong một cái sân nhỏ, thậm chí mỗi ngày ăn cơm, uống trà, đều cùng một bàn.

Mặc dù anh ấy vẫn sẽ nấu thêm một phần tổ yến cho tôi mỗi khi nấu, vẫn sẽ kéo ghế cho tôi.

Nhưng trong lòng tôi lại luôn nảy sinh nỗi nhớ nhung không đúng lúc - tôi không cần một người bạn đời lịch thiệp, đúng mực như Đường Dịch Vân, tôi muốn, là một người chồng Đường Dịch Vân có thể thoải mái đùa giỡn với tôi, thậm chí khóc nhè trước mặt tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/dong-vien-tay-vien/chuong-19.html.]

Đến tối, nằm trên giường, tôi lại nhớ đến hình ảnh Đường Dịch Vân ngồi trước bàn lật sách, vừa lật vừa dùng bút máy viết thư soàn soạt.

Anh ấy viết: “Bạn cũ Berg, đã lâu không gặp, không biết cậu ở Pháp sống thế nào, việc học y có thuận lợi không. Năm ngoái, tôi kết hôn rồi, chuyện cụ thể thì đợi cậu đến đây, chúng ta sẽ tâm sự thỏa thích trên bàn rượu. Hôm nay viết thư cho cậu, là có chút việc muốn nhờ cậu giúp đỡ. Quả nhiên con người ta vẫn nên đọc nhiều sách. Trước đây tôi cứ nghĩ mang thai là chuyện của phụ nữ, giờ đã có vợ, mấy ngày nay tôi mới tìm đọc một số ghi chép và bài báo liên quan. Hóa ra nỗi khổ khi sinh nở của phụ nữ, sự đau đớn, nguy hiểm ấy, chẳng khác nào đi trên dây ở cửa Quỷ môn quan, ngàn cân treo sợi tóc, chỉ đọc thôi mà đã không cầm lòng được. Nếu người nằm trên giường đẻ, m.á.u chảy đầm đìa là Hoan Hỷ... Viết đến đây, tôi đã toát mồ hôi lạnh, bút cũng không cầm nổi nữa. Sau khi sinh, đủ loại biến chứng, di chứng đeo bám cả đời, đây lại là điều mà trước đây tôi chưa từng biết. Ngoài ra, hiện nay kiến thức của mọi người còn hạn chế, lại e ngại khi nói về những chuyện tế nhị này, nên ghi chép về các biện pháp tránh thai rất ít, tôi đánh liều đến vũ trường Vinh Quang hỏi thăm người quen, vũ nữ ở đó nói với tôi rằng họ thường dán xạ hương vào rốn, hoặc uống một loại nước gọi là "nước hồng xiêm chua", nhưng về lâu dài sẽ dẫn đến vô sinh, không nên làm. Mẹ tôi nói, người thời xưa nếu muốn tránh thai, chỉ có thể sau khi thụ thai rồi dùng gậy gỗ đánh mạnh vào bụng, khiến sảy thai. Thật quá vô lý! Đây mà là phương pháp khoa học ư? Rõ ràng là hành vi hại người! Tôi cũng từng nghe nói đến một số bài thuốc bắc có tác dụng trong thời gian ngắn, uống một lần là có thể thấy hiệu quả ngay, nhưng người ta vẫn thường nói "thuốc nào chẳng có độc", nên tôi cũng thấy hơi ngại. Ngoài ra, tôi còn nghe nói đến một số phương pháp khác như dùng "bóng cá", "ruột cừu", nhưng tôi e ngại vấn đề vệ sinh, sợ sẽ gây viêm nhiễm. Vì vậy, tôi viết thư này để mong được cậu chỉ giáo thêm một số phương pháp tiên tiến hơn, mong cậu giúp đỡ.”

Sau khi bức thư được gửi đi, ngài Burke cũng đã hồi âm.

Ngài Burke viết: “Dịch Vân, chúc mừng cuộc hôn nhân của cậu. Tôi ổn và tôi đã gặp vợ tôi vào đầu năm nay. Tôi đã đọc thư của cậu. Thật trùng hợp, vợ tôi là chuyên gia trong lĩnh vực này. Cô ấy sẽ đọc phần tiếp theo và tôi sẽ viết nó. Trước đây tôi rất vui được nghe một bài giảng của bà Shange tại Đại học Yenching, trong đó bà nói rằng phương pháp điều trị sinh sản này chỉ cần lấy một miếng bọt biển dài 3 inch, thêm một nắp cao su và bôi trơn bằng dầu hoặc màu trắng, thạch dầu mỏ để tránh bị thương. Phương pháp này không gây hại cho sức khỏe cũng như không gây mất thẩm mỹ. Đây là phương pháp an toàn và tốt nhất mà tôi biết cho đến nay và cũng là phương pháp được phụ nữ phương Tây sử dụng phổ biến hiện nay. Đường thiếu gia, tôi rất vui khi biết vợ của cậu là một người phụ nữ tiến bộ như vậy. Phụ nữ thời nay đâu còn là công cụ sinh sản nữa, chúng ta phải tham gia vào lao động, tìm kiếm những công việc mới, không thể cứ mãi bó buộc bản thân trong cái "nghề làm mẹ" truyền thống được. Đương nhiên, sau khi đọc thư của cậu, tôi tin chắc rằng hai người đều đã có sự chuẩn bị để trở thành những người cha người mẹ tốt. Hy vọng thư hồi âm của tôi có thể giúp ích phần nào cho quyết định của hai người.”

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Lúc đó tôi không cảm thấy gì, nhưng giờ đây, sau mấy ngày một mình nằm trong phòng, tôi mới dần dần hiểu ra. 

Anh ấy thỉnh thoảng ngồi bên bàn cắt những miếng xốp, làm mũ cao su, ánh đèn bàn hắt lên người anh ấy...

Thì ra đó chính là câu trả lời thầm lặng của anh ấy cho lựa chọn của tôi.

Giờ đây, khi chậm chạp nhận ra câu trả lời ấy, tôi lại càng thêm nhớ anh.

Loading...