Đổi Mệnh: Ta Mới Là Nữ Chính - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-02-26 05:23:56
Lượt xem: 2,678
Ở kiếp trước, ta và Chi Lan cũng bắt đầu có giao tình từ nơi này.
Chi Lan hốt hoảng muốn quỳ xuống hành lễ nhưng bị ta vội vàng ngăn lại.
“Chi Lan, ta đưa ngươi ra khỏi cung có được không?”
Chi Lan chỉ là một nô tỳ hèn mọn dưới trướng Công chúa, cuộc sống chẳng hề dễ chịu.
Không ai biết nàng ấy tinh thông y thuật, nàng ấy cũng chưa bao giờ nhắc đến điều đó với bất kỳ người nào, ngoại trừ ta.
Kiếp trước, Chi Lan đã từng cứu mạng ta, ta không muốn trơ mắt nhìn nàng ấy tiếp tục chịu khổ trong cung.
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟
Chi Lan nghe vậy thì sững sờ, mặt mũi tràn đầy vẻ nghi hoặc nhìn ta.
Ta nói với Chi Lan rằng ta nhận lời nhờ vả của người nhà nàng ấy, đặc biệt tới tìm nàng ấy.
Để xóa tan nỗi hoài nghi của Chi Lan, ta kể lại rất nhiều chuyện khi còn bé của nàng ấy, tất cả đều do chính miệng nàng ấy kể với ta ở kiếp trước.
Cuối cùng, ta còn nhắc lại phương thuốc Hộ Tâm Hoàn, mới được Chi Lan hoàn toàn tin tưởng.
Chi Lan mắt nhiên quỳ xuống, trịnh trọng dập đầu với ta, thần sắc cảm động, trong mắt long lanh nước mắt.
“Nô tỳ xin ghi khắc tâm ý của phu nhân. Chỉ là trong lòng nô tỳ vẫn còn một việc lớn chưa làm được, chưa thể xuất cung. Mong phu nhân cho nô tỳ hoàn thành tâm nguyện.”
“Đây là chuyện riêng của nô tỳ, xin phu nhân đừng hỏi nữa.”
Kiếp trước, Chi Lan chưa từng nói với ta chuyện lớn gì.
Ta mơ hồ cảm thấy bất an nhưng cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ đành đỡ Chi Lan đứng dậy.
“Mau dậy đi. Nếu như ngươi cần gì, cứ nói với ta. Ta nhất định sẽ giúp đỡ hết mình.”
Đột nhiên, sau lưng vang lên giọng nói chói tai của đích tỷ:
“Gan to thật đấy, ngươi dám ngang nhiên lui tới với cung nhân!”
13
Ta chắn ngang tầm nhìn của đích tỷ, ra hiệu cho Chi Lan mau chóng rời đi.
Dù sao thì đích tỷ cũng chưa kịp nhìn rõ mặt mũi Chi Lan, nàng ta có muốn bới móc gì cũng khó.
Đích tỷ tức tối, bóp chặt lấy cánh tay ta, giọng nói càng thêm sắc bén chói tai.
“Không lẽ các ngươi đang âm mưu chuyện phản nghịch gì sao?”
Ta bật cười, đối diện với ánh mắt dò xét của đích tỷ.
“Đúng là một tội lớn. Đích tỷ đây là muốn kéo toàn bộ Thẩm gia chôn cùng sao?”
Đích tỷ chưa từng bị ta phản bác như vậy, giọng nói lập tức trầm xuống nhưng vẫn mang theo sát ý lạnh lẽo.
“Đừng tưởng ta không nhìn thấy, người vừa bỏ chạy hình như là cung nhân bên cạnh Công chúa Thục Nhu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/doi-menh-ta-moi-la-nu-chinh/chuong-5.html.]
“Chẳng lẽ muội muội đang ỷ vào sự che chở của Hầu gia nên mới dám cả gan làm loạn, không để cung quy vào trong mắt sao?”
“Chỉ là không biết Hầu gia có thể bảo vệ ngươi được bao lâu?”
Bây giờ, khắp hoàng cung đều biết Lăng Túc vẫn đang hôn mê bất tỉnh.
Lời này của đích tỷ chẳng phải đang ám chỉ ta chẳng mấy chốc sẽ trở thành góa phụ sao?
Ta ngước mắt lên, nhìn thẳng vào đôi mày mắt đắc ý của đích tỷ, khẽ cười một tiếng.
“Nương nương đây là đang ghen tị với tình cảm phu thê ân ái hòa thuận giữa ta và Hầu gia sao? Hầu gia người ấy mà, chỗ nào cũng tốt, chỉ là rất thích giày vò người khác thôi.”
“Người còn đang bệnh mà vẫn không chịu để ta được yên. May mà, Thái y cũng đã nói rồi, thân thể Hầu gia không có gì đáng ngại, chẳng bao lâu nữa sẽ tỉnh lại thôi.”
“Đến lúc đó, ta cũng chỉ có thể chịu thêm chút mệt mỏi. Dù sao thì ta và Hầu gia cũng mới thành thân, tình cảm đang nồng thắm nhất. Nương nương, người chắc là cũng hiểu rõ cảm giác này phải không?”
Ta vừa dứt lời, sắc mặt đích tỷ đã thay đổi rõ rệt.
Ta đoán không sai, Thái tử quả nhiên vẫn giống như kiếp trước, đêm tân hôn bỏ mặc đích tỷ chăn đơn gối chiếc, chạy đi dỗ dành người trong lòng.
Đích tỷ nghĩ mãi vẫn không hiểu vấn đề nằm ở đâu, lại chẳng thể gióng trống khua chiêng đi tra hỏi, chỉ có thể nhẫn nhịn uất ức trong lòng.
Hai đời liên tiếp, đêm tân hôn đều bị phu quân lạnh nhạt, đối với một tân nương mà nói, đây là chuyện vô cùng nhục nhã.
Đích tỷ kiêu ngạo như vậy, sao có thể nuốt trôi cục tức này?
Đặc biệt là khi nghe tin Lăng Túc lại phát độc ngay trong tân phòng, sự thù hận đối với ta lại càng sâu hơn.
Đích tỷ nắm chặt cổ tay ta, cười dữ tợn, ánh mắt tràn ngập ác ý.
“Đừng tưởng rằng có phủ Định Viễn Hầu chống lưng cho ngươi mà bản cung sẽ sợ ngươi. Bản cung là Thái tử phi, tương lai còn là Hoàng hậu.”
Ngay khoảnh khắc đó, ta thoáng nhìn thấy một vạt váy đỏ rực thấp thoáng ở góc tường, khóe môi ta khẽ nhếch lên, cất lời nhắc nhở đầy thiện ý.
“Nương nương, phải cẩn trọng lời nói.”
“Đừng hòng dọa ta! Ta nói thẳng cho ngươi biết, Lăng Túc sống không được bao lâu đâu. Đến lúc đó, mất đi chỗ dựa, ta xem ngươi còn dám kiêu ngạo được bao nhiêu ngày nữa!”
Ngay một cái chớp mắt tiếp theo, một bàn tay mạnh mẽ giáng thẳng vào gương mặt trắng nõn của đích tỷ.
Người ra tay là Công chúa Thục Nhu.
14
“To gan! Dựa vào ngươi cũng dám lén lút nghị luận Định Viễn Hầu sao?”
Công chúa vốn đã vô cùng căm hận đích tỷ vì chuyện của Thái tử, bây giờ nghe thấy nàng ta dám bàn luận về biểu huynh của mình thì cơn giận càng bùng lên mạnh mẽ.
Đích tỷ ôm lấy gương mặt sưng đỏ, hai mắt rưng rưng tràn đầy vẻ ấm ức nhưng lại không dám than vãn, chỉ vội vàng tìm cách lấy lòng Công chúa.
Nàng ta để tâm đến Thái tử, lại càng để tâm đến vị trí Thái tử phi hơn.