Đoán Mệnh - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-11-22 10:51:16
Lượt xem: 340
Ta vào cung là để gặp Triệu Minh Thừa.
Những người khác đều bị giam lỏng ở điện Kiến Thủy, hắn bị Triệu Triệt nhốt vào ngục.
Triệu Minh Thừa chỉ dùng khóe mắt nhìn ta: "Trừ phi để ta nhìn thấy di thể của tiên đế, nếu không ta sẽ không ủng hộ Triệu Triệt đăng cơ."
Ta bảo tất cả mọi người lui ra, ngồi đối diện hắn: "Tỷ phu, chẳng phải là muốn biết, Thái tử có phải đã g.i.ế.c vua hay không sao?"
Hắn nhìn ta: "Ngươi muốn xem, ta dẫn ngươi đi xem. Nhưng mà..."
Ta cố ý dừng lại, chạm mắt với hắn.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
"Không cần xem nữa, ta nói cho ngươi biết, đúng là vậy."
Triệu Minh Thừa siết chặt nắm đấm, giận dữ đ.ấ.m vào tường ngục: "Vậy thì ngươi không cần phải khuyên giải thay hắn nữa."
Ta nhẹ nhàng đáp một tiếng, vẫn ngồi yên tại chỗ nhìn hắn: "Nhưng ta là đang khuyên giải vì bản thân mình."
Triệu Minh Thừa sững sờ. "Ngươi?" Hắn quan sát ta: "Ngươi dựa vào cái gì?"
Ta không nhìn sắc mặt hắn, tự mình nói: "Tỷ phu, huynh cứ tiếp tục giằng co với Triệu Triệt, giang sơn này sẽ là của họ Dương hoặc họ Lý. Huynh không muốn chọn Triệu Triệt, vậy huynh chọn ta đi, ta có sự ủng hộ của Thịnh quốc công phủ..."
Chưa đợi ta nói xong, sắc mặt Triệu Minh Thừa đầy giận dữ, đã lớn tiếng cắt ngang ta: "Đủ rồi, nói mớ! Cho dù không có Triệu Triệt, vẫn còn tông thất tử đệ, chẳng lẽ người c.h.ế.t hết rồi sao. Còn về Thịnh quốc công, cái gọi là nghĩa nữ, chẳng có chút ngân lượng nào, ngươi về đi."
Ta đã biết sẽ như vậy.
Ta không giỏi thuyết phục người khác theo hướng tích cực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/doan-menh/chuong-18.html.]
"Vậy nói thử xem, huynh không chọn ta thì sẽ thế nào. Huynh không chọn ta, huynh là muốn ép Triệu Triệt sớm lập người kế vị, mới có thể đổi lấy sự ủng hộ của huynh để hắn ta đăng cơ. Cho nên huynh muốn chờ, chờ đến khi Triệu Triệt không còn đường lui, hắn ta sẽ đến cầu xin huynh."
Sắc mặt Triệu Minh Thừa thản nhiên. Ta ngẩng đầu nhìn hắn, thở dài lắc đầu: "Vậy thì huynh chờ không được đâu. Chỉ cần ta bước ra khỏi đây, Triệu Triệt sẽ biết chuyện Yên Lăng điều binh. Đất phong của huynh, binh mã của huynh, dưới danh nghĩa của huynh, tấn công kinh thành. Huynh nói xem, huynh là Triệu Triệt, huynh có dám tin -- chỉ là muốn một đạo thánh chỉ của hắn ta sao?"
Hắn nhíu chặt mày: "Yên Lăng không có thủ dụ của ta, làm sao có thể điều binh về kinh thành?"
Ta không trả lời hắn, giọng nói không nhanh không chậm: "Huynh ở trong ngục, không biết chuyện bên ngoài, Thịnh quốc công mấy ngày nữa sẽ đến, Lý Huyền Ca trong vòng một tháng sẽ đến... nhưng mà quân Yên Lăng xuất phát muộn, đợi đến khi họ đến kinh thành, tân hoàng đăng cơ đã xong rồi. Haiz, chạy một chuyến công cốc, lại còn mất mạng."
Triệu Minh Thừa hiểu ra: "Là Minh Vọng Xuân! Nữ nhân này, nàng ta hết lần này đến lần khác... Ngươi đã thuyết phục nàng ta thế nào?!"
"Ta nói, làm vậy có thể cứu huynh."
Ta cười nhìn hắn: "Ta không hề nói dối, bây giờ thật sự có thể cứu huynh rồi."
Triệu Minh Thừa im lặng hồi lâu. Hắn lạnh lùng nhìn ta: "Cho dù ta muốn nghe theo ngươi, ai lại đồng ý chứ? Ngươi không phải người Triệu gia, lại còn là nữ nhân, làm hoàng đế?"
"Ai nói ta không phải người Triệu gia?"
Ta lấy ra ngọc khóa Thôi quý phi để lại: "Huynh xem, ta có giống tiểu công chúa lưu lạc dân gian không?"
Mắt Triệu Minh Thừa hơi nheo lại, đưa tay muốn lấy, bị ta lùi về sau né tránh. "Nói bậy, đây vẫn là ý tưởng của Thịnh quốc công. Thân thế Triệu gia chẳng phải có rồi sao?"
Ta một bên dùng tay vuốt ve ngọc khóa: "Tỷ phu, năm đó những người có mặt lúc tiểu công chúa thủy táng, tiên đế, tiên hoàng hậu, Thôi quý phi, Thôi Tống đều đã chết, chỉ còn lại huynh và Thịnh quốc công."
Một bên ngẩng đầu nhìn Triệu Minh Thừa: "Tỷ phu, huynh xem ta hiện giờ là quả phụ, không có phu quân, nhi tử. Ta chỉ cầu làm hoàng đế một đời, huynh chỉ cầu tông thất không bị gạt bỏ. Vậy chi bằng như vậy, triều Minh ta làm hoàng đế, sẽ giữ lại cho huynh một đạo thánh chỉ, sau này do huynh chọn tông thất tử đệ làm người kế vị, đợi ta chết, trả lại chính quyền cho Triệu gia."
Triệu Minh Thừa nhìn chằm chằm ta, ánh mắt có chút d.a.o động, giọng điệu cũng hiếm khi nghiêm túc: "Minh Vấn Thu, cho dù ta có thể đáp ứng ngươi, vậy Thịnh quốc công sẽ để ngươi ngồi lên ngôi vị hoàng đế sao? Vậy Triệu Triệt có tin thân thế chúng ta bịa đặt ra không? Chỉ cần có một người không đồng ý, những gì ngươi nói với ta hôm nay, đều chỉ là chuyện cười mà thôi!"
Ta cẩn thận cất ngọc khóa, mỉm cười với hắn: "Tỷ phu, ta nói với huynh, đủ rồi. Ngày Thái tử đăng cơ, e rằng cũng không yên ổn, huynh chỉ cần đứng ra ở trên điện, thừa nhận ta chính là tiểu công chúa, ủng hộ ta làm hoàng đế. Những chuyện còn lại, huynh không cần quản. Cho dù cuối cùng ta không thành công, chỉ cần huynh làm theo lời ta nói, ta cũng sẽ để đại tỷ dừng chuyện Yên Lăng lại."