Điều Hối Tiếc Nhất - CHƯƠNG 5 + PN
Cập nhật lúc: 2025-01-09 04:17:19
Lượt xem: 143
9.
Cô nói một hơi gần như kiệt sức, nhìn anh đang đứng trước mắt, bàng hoàng nhận ra những lời cô vừa nói.
“Anh không tin em không có tình cảm với anh”
“Đúng tôi có tình cảm với anh nhưng nó đã kết thúc vào ngày tôi thấy anh qua lại với cô ta rồi, chúng ta hết nợ rồi, anh hãy để tình cảm còn lại tôi dành cho anh tốt đẹp chút đi”.
Cô nói xong mở cổng rồi bước vào.
“Hãy đi đi, đừng làm phiền tôi nữa, đừng khiến tôi ghê tởm anh”
Cô đóng sầm cổng lại tiến thẳng vào nhà, tối hôm đó cô thấy anh vẫn đứng bên ngoài, cô liền gọi cho mẹ anh một lúc sau cô thấy anh lũi thũi bước đi.
Cô liền hỏi thăm bạn bè chung của anh và cô biết được, mấy tháng qua anh không dễ dàng gì.
Di Giai có thai nhưng mẹ anh chỉ nhận cháu không nhận con dâu, cô ta làm ầm ĩ đến cả công ty của anh, anh sắp được thăng chức nhưng vì sự việc đó mà bị loại bỏ, anh bị công ty khiển trách, anh vẫn không thỏa hiệp muốn kết hôn với cô ta, gia đình cô ta biết chuyện tung hết bằng chứng anh ngoại tình lên mạng, rồi tung hê là anh làm con gái họ có thai không cưới.
Gác Xép Của Tiếu Tiếu
Dưới sức ép đó anh đành chấp nhận kết hôn cùng cô ta, hôn lễ sẽ cử hành tháng sau.
Cô sắp nôn mất, sắp kết hôn với cô ta rồi còn tới tìm cô thâm tình làm gì không biết, tính cho cô làm tiểu tam hay gì, cô đúng mắt mù mới yêu anh ta.
Hôm sau cô dậy sớm chuẩn bị đồ đạc đến thành phố mới để nhận việc, bà ngoại cô bịn rịn không muốn cô đi nhanh như vậy, cô hứa với bà sẽ qua thăm bà thường xuyên hơn.
Tuấn Lãng vẫn đứng chờ cô dưới nhà, cô thầm nghĩ sẽ nói thật với anh, tránh mất thời gian của anh, cô hiện giờ chỉ muốn tập chung vào bản thân sự nghiệp, không muốn nghĩ đến tình yêu nữa.
Cô bước xuống lầu, bình tĩnh nhìn anh nói.
“Tuấn Lãng em hiện tại chưa nghĩ tới việc yêu đương gì cả, em mong anh hiểu, em hi vọng anh sẽ tìm được người khác tốt hơn em”
“Tiểu Mai anh biết em sẽ nói như vậy, không sao anh chờ được, em tới thành phố mới hãy giữ gìn sức khỏe nhé”
Anh nói xong giúp tôi mang đồ lên xe ra sân bay.
“Anh sắp xong dự án ở đây rồi cũng sẽ tới thành phố em làm việc đó”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/dieu-hoi-tiec-nhat/chuong-5-pn.html.]
Anh nhìn tôi.
“Anh không bỏ cuộc dễ dàng vậy đâu” tôi cũng nhìn anh mỉm cười. Ra tới sân bay, cô ngước lên nhìn bầu trời, giờ đây mọi thứ với cô sẽ lại là một hành trình mới.
10. PN HẠO HIÊN
Đây là báo ứng của tôi, tôi đã phản bội lại tình yêu mà Mai Mai đã dành cho tôi, tôi không thể có được cuộc sống như tôi hằng mong ước nữa.
Lần cuối cùng tôi nghe tin về cô ấy là cô ấy đã kết hôn với Tuấn Lãng, người mà tôi đã gặp thời gian trước, tôi không dám gặp lại cô ấy nữa mẹ tôi nói cô ấy giờ tốt lắm đã mang thai, hai người họ rất yêu thương nhau.
Mẹ tôi lại thở dài nhìn tôi, tôi biết bà đang nghĩ gì , bà tiếc nuối vì tôi đã không giữ được cô ấy , giữ được hành phúc của mình, tôi ân hận vô cùng nếu tôi có thể quay lại tôi chỉ hi vọng mình được làm lại với cô ấy, nhưng đã không thể rồi.
Như tôi dự đoán đứa bé mà Di Giai sinh không phải của tôi mà là của tên bồ cũ đã bỏ cô ta, cô ta về nước vội vàng tìm người đổ vỏ hộ, nghe tin này xong không hiểu vì sao thấy bản thân như được giải thoát.
Tôi muốn li hôn với cô ta ngay lập tức, cô ta khóc lóc níu kéo xin tôi tha thứ, tôi chỉ cảm thấy thật chản nản, tôi nhìn cô ta như nhìn thứ rác rưởi nhất.
Có lẽ tiểu Mai cũng nhìn tôi như vậy, giờ tôi đã trở thành giống với cha ruột tôi, một kẻ mà tôi hận nhất, thật nực cười tôi đáng bị như vậy. Để chia tay êm đẹp với Di Giai tôi chia cho cô ta thêm tiền để yên ổn.
Sau đó tôi sống trong day dứt mỗi ngày ngắm ảnh gia đình của Cẩn Mai, nhớ lại kỉ niệm trong suốt 7 năm với cô ấy, tưởng tượng ra cô ấy vẫn sống cùng mình, mẹ tôi thấy tôi như vậy cũng đổ bệnh theo, sau khi thấy bà nằm đó, tôi mới tỉnh táo lại đôi chút.
Khi bà khỏe lại bà muốn tôi kết hôn tiếp, tôi từ chối, sau khi nhìn thấy đối tượng kết hôn tôi liền đồng ý ngay lập tức, cô gái này rất giống cô ấy từ tính cách đến ngoại hình.
Tôi đúng là kẻ hèn hạ nhưng tôi không thể làm gì khác hơn, tôi không quên được cô ấy. Lần tiếp theo gặp lại cô ấy, hai gia đình chạm mặt nhau cô ấy đang chọn đồ cho em bé, chồng cô ấy đang bế con còn tôi đang đi cùng vợ mình chọn đồ cho trẻ sơ sinh, hai bên nhìn nhau trong giây lát rồi quay đi.
Về nhà vợ tôi liền nói với tôi.
“Giờ em biết vì sao mẹ anh lại nhất quyết chọn em, một người không môn đăng hộ đối với anh về làm vợ anh rồi, nhưng anh yên tâm em không để ý đâu, em cũng không yêu anh chúng ta hòa nhé”
Tôi nhìn cô ấy , chua chát nói.
“ Được”.