Đều theo ý chàng - 10
Cập nhật lúc: 2024-09-11 13:21:16
Lượt xem: 309
Nàng nhếch môi cười cười.
Hai câu nói ngắn ngủi, lại làm cho trong lòng ta chấn động, không dám tin.
“Thẩm Vấn An hắn đem ngươi...”
[Tặng cho Hoài Vương] bốn chữ giống như vật phẩm giao dịch này ta thật sự không thể nói ra.
Lồng n.g.ự.c phập phồng. Sau một lúc lâu, mới dập tắt lửa giận trong lòng. Tên súc sinh này! Vừa rồi, ta nên g..iết hắn! Nên liều mạng g..iết hắn!
Nhưng rõ ràng người chịu thiệt là Tô Uyển Uyển. Người nên phẫn nộ, nên khóc lóc kể lể hẳn là nàng. Nhưng vẻ mặt của nàng lại rất bình thường. Nàng bình tĩnh chuyển chủ đề.
"Thẩm Vấn An dẫn theo đại quân đóng quân ở đây chỉ là để lừa người, rạng sáng hôm nay Hoài vương đã dẫn theo ba ngàn tinh binh ngụy trang thành bách tính, tiến vào thành từ mật đạo của hoàng thất. Binh lính đều ở ngoài thành, tối nay Thẩm Vấn An khởi binh công thành, đồng thời Hoài vương cũng sẽ đánh vào trong cung. Tỷ tỷ, tin tức này ta không thể truyền ra ngoài được nhưng nếu là tỷ, nhất định tỷ có thể truyền tin tức này cho Tạ công tử và Trấn quốc công..."
Trong lúc nói chuyện, nàng đã dẫn ta đi tới khu rừng ngoài doanh trại, đã có sẵn một con ngựa được buộc ở đó.
Con ngựa này, hai người chạy trốn cũng không phải là không được. Nhưng trong lòng ta lại mơ hồ bất an, theo bản năng hỏi: "Ngươi không đi sao?”
“Ta đi không được.” Tô Uyển Uyển nở nụ cười.
Lần này, cuối cùng ta cũng nhìn thấy nụ cười chua xót trên khóe môi nàng: "Thẩm Vấn An dùng tính mạng mẫu thân ta để uy hiếp, giam cầm, làm nhục ta mấy năm nay. Ta muốn ở lại chỗ này tận mắt nhìn thấy hắn c..hết, thay mẫu thân ta báo thù..."
[Bạn đang đọc Đều theo ý chàng được edit và đăng tại Nhân Trí page, nếu thấy xuất hiện ở nơi khác nghĩa là đã bị reup trộm]
26
Tô Uyển Uyển hận Thẩm Vấn An, hận hơn ta tưởng.
Trong tiếng tìm kiếm mơ hồ truyền đến, nàng cuống quít thúc giục.
"Tỷ tỷ, đi mau, cho dù nghe thấy cái gì cũng đừng quay đầu lại. Mau đưa tin tức về kinh thành, tính mạng của bách tính trong thành đều nằm trong tay tỷ."
Nàng đang cười, nụ cười sáng lạn, tựa như đinh hương đung đưa trong gió. Nhưng ta thấy rõ sự lấp lánh và quyết tâm trong mắt nàng. Ta muốn đưa nàng đi. Muốn khuyên nàng rằng muốn báo thù có rất nhiều cách, không nhất định phải từ bỏ mạng của mình. Thậm chí ta muốn ở lại, cùng nàng vùng lên. Nhưng lý trí ta lại rõ hơn ai hết, ta khuyên nàng không được, nàng đã sớm hạ quyết tâm rồi. Hơn nữa nàng nói không sai. Phải mau chóng đem tin tức mang về kinh thành, mang cho Tạ Cữu.
Được...
Ta... sẽ...
Ta xoay người lên ngựa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/deu-theo-y-chang/10.html.]
Cuối cùng, ta nhìn sâu vào mắt nữ tử đã từng nắm tay ta trong đêm tối và nói:“Tỷ tỷ, tỷ có thể xem ta là người thân”.
Do dự nhiều lần, cuối cùng ta vẫn đánh ngựa đi.
Rõ ràng trời đã vào xuân nhưng gió lại rất lạnh, thổi đến hốc mắt đau nhức. Ta nghe thấy phía sau truyền đến thanh âm binh khí giao nhau. Nghe thấy Thẩm Vấn An hung ác gào thét.
“Tô Uyển Uyển! Ngươi cũng phản bội ta!”
Thậm chí còn nghe thấy tiếng cười phóng khoáng nhưng tự do của Tô Uyển Uyển. Nhưng ta không dám quay đầu lại. Cũng không dám dừng lại. Cho đến khi gặp hai vạn quân An Châu quân canh giữ ở cổng kinh thành, nhìn thấy Trấn Quốc Công, mới không khỏi bật khóc.
“Tạ Cữu ở đâu? Hoài vương đã vào thành rồi!”
Hoài vương vào thành, Trấn Quốc Công cũng không có nhiều bất ngờ.
Sau khi hỏi thăm mới biết được, mấy vị hoàng tử đều biết mật đạo của hoàng thất.
Đêm qua Tạ Cữu đã dẫn người đi canh cửa mật đạo trong kinh thành. Nhưng vì không chắc chắn, chỉ mang theo năm trăm binh mã. Năm trăm đấu ba ngàn, số lượng chênh lệch quá xa, nhưng đám binh mã còn lại vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bởi vì cho dù Hoài Vương đền tội, cũng chưa xác định được tối nay Thẩm Vấn An còn có thể dẫn người công thành hay không.
Bàn bạc sơ lược, Trấn Quốc Công cuối cùng vẫn điều hai ngàn binh mã, do cữu phụ của Tạ Cữu mang theo đi tiếp viện.
Hai ngàn đã là cực hạn.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Ta không muốn chờ đợi trong thành nên thay quân phục, đi theo.
Đứng ở trên cao, chỉ thấy một núi t.h.i t.h.ể và một biển m..áu, quân An Châu còn sót lại không nhiều. Tạ Cữu toàn thân đẫm m..áu đang chiến đấu với Hoài vương.
Trong hỗn loạn, phía sau Tạ Cữu bỗng nhiên có một mũi tên bay ra, đ.â.m trúng thắt lưng bụng hắn. Động tác của hắn khựng lại. Trong nháy mắt, liền bị kiếm của Hoài Vương đ.â.m trúng vai.
27
Khi thanh kiếm được rút ra. Tạ Cữu ngã ầm xuống đất.
Bầu trời rõ ràng đang nắng chói chang nhưng dường như ta lại nghe thấy tiếng sấm thét gào, ý thức giống như bị kéo đi, phiêu đãng trên không trung.
Ta thấy quân An Châu tiếp viện xông lên, c..hém g..iết với quân địch. Thấy cữu phụ Tạ Cữu sai người kéo hắn đến nơi an toàn, cũng nghe thấy có người hô: "Bắt lấy Hoài vương, bất kể sống c..hết."
Loại cảm giác này quá không chân thật. Cho đến khi một trận gió nóng thổi tới cuốn theo mùi m..áu tanh, ta mới đột nhiên bừng tỉnh, lảo đảo chạy về phía Tạ Cữu.