Đằng sau ánh hào quang - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-08-05 22:15:27
Lượt xem: 1,788
Sau khi Lương Đình tự tử và nhập viện, mẹ tôi bề ngoài có vẻ bình tĩnh nhưng thực ra bà đã mất ngủ suốt đêm.
Tóc bà ấy vương vãi khắp phòng tắm, bà ấy uống nhiều rượu vào đêm khuya và ngày hôm sau đi làm như không có chuyện gì xảy ra.
Tôi biết mẹ tôi giống như đang cầm một sợi dây, khi sợi dây đứt bà sẽ ra đi.
Vào ngày tôi quyết định đưa Lương Đình ra nước ngoài, mẹ tôi đã đưa cho tôi một thẻ ngân hàng.
Bà ấy đã nói chuyện với tôi rất nhiều.
"Lương An, trước khi con 15 tuổi mẹ không nuôi con một ngày, mẹ biết con đối với mẹ không có tình cảm.
“Bà nội nuôi dạy con rất tốt, nửa năm nữa con sẽ thành người lớn, sau khi vào đại học đừng về nhà.”
"Trong hai năm qua, chúng ta đã không ưa gì nhau và hành hạ nhau nhiều."
Bà ấy vẫn mạnh mẽ như ngày nào, mặc một bộ váy tươm tất và ngồi trên ghế sofa uống rượu vang đỏ.
Tôi đoán số tiền trong thẻ ngân hàng đó đủ để tôi sống sung túc lâu dài.
Suy cho cùng, mẹ tôi không giỏi làm mẹ nhưng khả năng kiếm tiền của mẹ lại thuộc hàng đỉnh cao.
Đào Hố Không Lấp team
“Mẹ thi tuyển vào đại học y với điểm cao nhất ở môn khoa học tổng hợp, và vào trường y hàng đầu cả nước với điểm cao nhất trường.” Tôi đập nát tấm thẻ trước mặt bà ấy, nhìn xem vẻ mặt ngạc nhiên của bà và nói tiếp, "22 mẹ đã nghỉ học một năm khi kết hôn và có thể vào lại một trường đại học danh tiếng ở nước ngoài để học kinh tế. Hiện mẹ là một nhà đầu tư nổi tiếng trong giới tài chính.”
"Cao Tĩnh, người như mẹ sẽ bị hủy hoại cả cuộc đời bởi một con bò sát ẩn náu trong bóng tối sao?”
"Mẹ nguyện ý giống như một con rối, bị hắn thao túng nhục mạ! Bị hắn làm nhục, tống tiền!"
“Con thì biết cái gì!” Mẹ tôi chợt suy sụp, “22 tuổi đời mẹ đã mục nát rồi!”
Đêm đó bà ấy đã uống rất nhiều rượu và đau lòng kể cho tôi nghe những chuyện đã qua.
“Từ khi hiểu chuyện, mẹ đã cố gắng hoàn thành nhiệm vụ ông nội giao cho, bà ngoại con an bài cho mẹ khi ra ngoài mặc quần áo giày dép như thế nào, chưa bao giờ cho phép mẹ có ý kiến riêng, mẹ thích Thẩm Thành là điều duy nhất trong đời mẹ có thể kiểm soát được.”
“Anh ấy rất lãng mạn, xung quanh anh ấy có rất nhiều cô gái, mẹ không thể đếm xuể. Anh ấy sắp đi du học, đêm đó mẹ bị ám ảnh bởi anh ấy đến mức đã bảo anh ấy ngủ với mẹ vào một đêm trước khi anh ấy đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/dang-sau-anh-hao-quang/chuong-12.html.]
"Mẹ rất sợ và đã uống rất nhiều."
Mẹ tôi nói đến đây, mẹ ôm tôi vào lòng, thật lâu sau mới nói ra câu này: “Mẹ cảm thấy… Đêm đó mẹ không chỉ có một mình, mẹ còn có thể cảm nhận được còn có những người khác. Mẹ quá choáng váng đến nỗi tôi thậm chí còn không nghĩ đến việc thoát ra khỏi đó.”
“Sau này mẹ có thai, khi biết chuyện thì đã được ba tháng. Mẹ cưới bố con và sinh ra con.”
"Mẹ tưởng mọi chuyện đã kết thúc cho đến khi mẹ nhận được những bức ảnh và video đó".
Mẹ tôi ôm chặt tôi, đau đớn nói: “Thật quá không thể chịu nổi. Nếu những bức ảnh đó bị lộ ra ngoài, dù mẹ có chịu nổi thì ông nội con cũng sẽ bức c.h.ế.t mẹ. Nhà họ Cao không thể dứt ra khỏi người này.”
“Cho nên người đó moi tiền mẹ, mẹ cứ đưa tiền cho hắn.” Tôi nhẹ nhàng vuốt lưng bà ấy.
“Mẹ đã cho anh ấy tiền suốt những năm qua, nghĩ rằng dùng tiền giải quyết sẽ là một giải pháp tốt.” Mẹ tôi hít một hơi thật sâu, nghẹn ngào nói: “Nhưng sáu tháng trước, anh ấy đột nhiên gửi tin nhắn cho mẹ và hỏi mẹ để tìm anh ta, mẹ không thấy được mặt anh ta, nhưng anh ta mỗi lần đều dùng tẫn thủ đoạn hành hạ mẹ."
"Mẹ cũng nghĩ đến việc gọi cảnh sát. Mẹ đến cầu xin ông ngoại của con." Mẹ tôi hoàn toàn không nói nên lời khi nói điều này.
Khuôn mặt bà ấy buồn bã và tuyệt vọng.
Tôi nhẹ nhàng hỏi bà ấy: “Ông ngoại sẽ không cho mẹ gọi cảnh sát và dọa sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t mẹ nếu sự việc bị bại lộ, phải không?”
Ông ngoại tôi có thể làm được việc này.
"Mẹ không thể trở thành một vết nhơ đối với nhà họ Cao." Mẹ tôi lau nước mắt, "Lương An, con cũng nên ra nước ngoài đi. Đi cùng Đình Đình đi. Con bé sẽ khó sống một mình ở nước ngoài."
“Rồi để mẹ một mình khóc lóc, uống rượu rồi c.h.ế.t trong một đêm không rõ nguyên nhân?” Tôi vỗ về bà ấy nói: “Lương Đình có thể ra nước ngoài, nhưng con không thể đi. Con muốn xác minh một chuyện và cho bà nội con một lời giải thích.”
"Ông ngoại sẽ giúp chúng ta, mẹ, mẹ tin con."
"Lần này, hãy dũng cảm đứng lên. Nếu không, sau khi Lương Sơn ép c.h.ế.t mẹ, hắn sẽ làm người giám hộ hợp pháp của con và Lương Đình. Mẹ nghĩ chúng con sẽ ra sao?"
Mẹ tôi tỏ vẻ sửng sốt: “Con nói người đó là Lương Sơn…”
Tôi nghi ngờ người đã xâm hại và tống tiền mẹ tôi trong nhiều năm qua chính là Lương Sơn.
Còn bà nội tôi đã biết sự thật về cuộc hôn nhân của Lương Sơn với mẹ tôi, nên lương tâm bà cắn rứt mấy năm nay, bà sống với lương tâm bất an hơn chục năm. Cho đến khi chết, bà vẫn không thể tha thứ cho mình và c.h.ế.t trong nước mắt.