Đằng sau ánh hào quang - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-08-05 22:12:54
Lượt xem: 1,137
Tôi phát hiện mẹ tôi có điều gì đó không ổn vào một buổi sáng sớm nửa năm trước.
Lúc đó là ba giờ sáng, mẹ tôi mặc một chiếc váy dài và khoác một chiếc áo choàng trở về nhà.
Tôi rõ ràng nhớ rằng trước khi ra khỏi nhà, bà mặc một chiếc áo khoác màu lạc đà, nhưng chiếc áo khoác đó lại biến mất.
Vào giờ này, lẽ ra bà phải đang ngủ ở nhà.
Khi thấy tôi, ánh mắt bà thoáng vẻ hoảng hốt nhưng nhanh chóng che giấu cảm xúc, nhíu mày bảo tôi mau đi ngủ.
Tôi nhận thấy dáng đi của bà có chút kỳ lạ, không vững vàng, cổ chân không dám dồn lực.
Dáng đi đó rõ ràng là dấu hiệu của người vừa bị đánh.
Mẹ tôi đã bị đánh, nhưng không dám để tôi phát hiện.
Một người phụ nữ có danh tiếng, nếu bị đánh, chắc chắn sẽ báo cảnh sát.
Nhưng nếu không chỉ bị đánh mà còn bị xâm phạm thì sao?
Từ đó về sau, mỗi tháng đều có một ngày bà trở về nhà vào rạng sáng.
Tôi xông vào phòng tắm, thấy bà toàn thân đầy vết thương, co ro trong bồn tắm.
Khi thấy tôi, bà vội lấy khăn tắm che thân, nghiêm khắc quát tôi ra ngoài.
Lúc đó, tôi đã chắc chắn rằng bà bị người ta xâm phạm.
Nhưng mẹ tôi không nói gì, mỗi ngày vẫn sống như người bình thường.
Tôi biết lý do bà phải che giấu mọi chuyện, tại sao mỗi tháng đều phải đi gặp gỡ.
Bà không dám để chuyện này lộ ra.
Bà muốn giữ thể diện cho gia đình họ Cao, không muốn bị người ta đàm tiếu.
Nếu chuyện này lan truyền khắp nơi, ông ngoại tôi sẽ đánh c.h.ế.t bà.
Bà rất sợ ông ngoại, đến nỗi dù đã gần bốn mươi tuổi, trước mặt ông vẫn không dám thở mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/dang-sau-anh-hao-quang/chuong-11.html.]
Nhưng có những chuyện không phải bà có thể kiểm soát.
Bản tính của kẻ cầm thú chỉ ngày càng lớn.
Đào Hố Không Lấp team
Tôi tình cờ nhìn thấy tin nhắn trong điện thoại của bà. Tôi nhờ Bùi Ung Xuyên kiểm tra tài khoản ngân hàng của mẹ tôi, mỗi tháng bà đều chuyển một số tiền lớn vào một tài khoản ở nước ngoài.
Những kẻ đã xâm phạm bà vẫn đang tống tiền bà.
Tôi xem thời gian các giao dịch chuyển khoản và phát hiện một mốc thời gian, đó là vào một mùa đông 18 năm trước.
Mùa đông đó xảy ra nhiều chuyện.
Năm đó Thẩm Thành đi du học, mẹ tôi mang thai và kết hôn với cha tôi.
Bùi Ung Xuyên đã giúp tôi tìm hiểu nhiều chuyện, anh ấy nói: "Chị dâu của anh từng học cùng trường với mẹ em, Thẩm Thành, mẹ cậu và Lương Sơn đều cùng thi vào chương trình cao học. Hầu như cả trường đều biết Lương Sơn thích mẹ cậu, nhưng mẹ cậu lại thích Thẩm Thành. Vì vậy sau này khi mẹ cậu kết hôn với Lương Sơn, nhiều người đã rất ngạc nhiên."
18 năm trước mẹ tôi mới 22 tuổi, còn rất nhiều tương lai tươi sáng phía trước.
Nhưng sau khi nghỉ học một năm để sinh tôi và Lương Đình, bà chuyển từ học y sang kinh tế.
Cũng năm đó, mẹ tôi và Lương Sơn đăng ký kết hôn.
Một người như Lương Sơn, xuất thân bình thường, ngoại hình không nổi bật, có thể kết hôn với mẹ tôi ở tuổi 22, là do bà đã mang thai.
Hôn nhân này là một cuộc trao đổi, Lương Sơn cho mẹ tôi một danh phận để bà có thể sinh con chính đáng.
Còn mẹ tôi cho ông ta địa vị, tiền bạc, nhà cửa.
Vì vậy, những năm qua họ luôn ngủ riêng, không có tình yêu.
Mẹ tôi coi Lương Sơn như cấp dưới, gọi là đến, đuổi là đi.
Ngay từ năm đầu tiên sau khi kết hôn, bà đã bắt đầu chuyển tiền vào tài khoản ở nước ngoài đó.
Tại bữa tiệc tiễn Thẩm Thành đi du học, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó khiến bà bị tống tiền.
Tất cả những điều này chỉ là phỏng đoán của tôi, tôi cần một cơ hội để xác nhận phỏng đoán của mình.
Sau khi Lương Đình ra nước ngoài, tinh thần mẹ tôi dần suy sụp. Dưới sự thúc ép của tôi, cuối cùng bà đã nói cho tôi sự thật.