Đại Tiểu Thư Lấy Nhầm Kịch Bản Thiên Kim Giả - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-12-13 18:43:24
Lượt xem: 722
Tuy bên ngoài tui vẫn nở một nụ cười tiêu chuẩn nhưng sâu trong lòng thì không có cười.
Đáng ghét, thật muốn tát ông ta một cái.
Không có ai có thể nghi ngờ đạo đức nghề nghiệp của tôi.
Đây là thời điểm mấu chốt thể hiện sự kiên trì của một quản gia kim bài.
Không biết tiên sinh có tin không, khi tôi bước ra khỏi thư phòng thì nhìn thấy đại tiểu thư.
Cô ấy thấp thỏm mà nhìn tôi.
Tôi mỉm cười tiến lại gần: "Đại tiểu thư cần tôi giúp gì sao?”
Khi tôi mỉm cười, cô ấy liền thả lỏng ra đáp: "Không cần, bác quản gia, tôi nghĩ tôi đã biết đáp án rồi.”
Tôi vui mừng mà cười rộ lên.
Đọc xong nhớ phô lô cho tuiii nha, phô lô ở web hoặc Page Liễu Như Yên đều được, iuu, chúc mn đọc triện zui zẻ.
Không hổ danh là bà chủ tương lai mình đã lựa chọn, đúng là hiểu tôi.
Đại tiểu thư thật thông tuệ!
8
Không biết tiên sinh đã đuổi thiên kim giả như nào.
Khi sắp tới sinh nhật mười lăm tuổi của tiểu thư, tôi có rất nhiều việc phải chuẩn bị.
Ngược lại, phu nhân lại không nhớ rõ sinh nhật của đại tiểu thư.
Đại tiểu thư lại không thích mấy loại yến tiệc ồn ào, luôn phải ứng phó với rất nhiều người lạ nhưng là do tiên sinh quyết định nên năm nay vẫn phải chuẩn bị tốt.
Đại khái là do tâm lí áy náy sâu trong lòng.
Rốt cuộc là ba ruột nhưng lại nghi ngờ con gái của mình, nghe vô cùng ích kỉ.
Yến hội bắt đầu, đại tiểu thư đứng bên cạnh bánh kem, tươi cười điềm đạm, tôi giơ máy ảnh lên.
"Chờ một chút!” Một giọng nói vang lên từ ngoài cửa, mọi người lập tức quay lại nhìn.
Thế mà lại là thiên kim giả.
Cô ta mặc một cái váy trắng, vẻ mặt đau khổ, khí chất toát ra vẻ mềm yếu.
Xác thật là rất giống nữ chính bạch liên hoa.
"Ba mẹ, con mới là con gái ruột của hai người!”
Cô ta khóc rất xinh đẹp.
Tôi với ý chí sắt đá nhìn thấy còn cảm thấy thương xót vô cùng.
Tôi quay đầu lại nhìn, sắc mặt tiên sinh đều lộ ra vẻ không đành lòng, sắc mặt đại tiểu thư tái nhợt đi.
Tôi thở dài.
Một tay tôi lo liệu cái tiệc sinh nhật này đấy!
Đáng ghét, sao không thể chờ đại tiểu thư ước nguyện xong hả?
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thiên kim giả bước từng bước đến bên cạnh phu nhân và tiên sinh, khóc như mưa.
"Ba mẹ đều không cần con nữa sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/dai-tieu-thu-lay-nham-kich-ban-thien-kim-gia/chuong-4.html.]
Phu nhân mờ mịt nói: "Con gái, con là ai?”
Tiên sinh thở dài: "Cô gái nhỏ, tôi đã nói với cô rằng chúng ta không phải ba mẹ cô rồi mà.”
Thiên kim giả khóc đến thở hổn hển: “Sao có thể chứ? Chính tai con nghe thấy bọn họ nói con chính là con gái của hai người kia mà!”
Phu nhân là một người dễ mềm lòng nên vội vàng lau nước mắt cho cô ta: “Ai da, đứa nhỏ này, đừng khóc nữa!”
Thiên kim giả thuận thế nhào vào lòng phu nhân gào khóc: "Mẹ, con mới là con gái của người! Con mới là con gái của người! Năm đó ở bệnh viện, có người tráo đổi bọn con!”
Các vị khách ồ lên, tiên sinh bất đắc dĩ nhíu mày, đại tiểu thư vô tình đứng lẻ loi một góc.
Tôi đứng ra nói với đại tiểu thư: "Đại tiểu thư, tiếp tục ước nguyện đi, hôm nay cái gì cũng không quan trọng bằng sự vui vẻ của ngài.”
Tiên sinh lúc này mới phản ứng lại bây giờ còn đang diễn ra yến hội nên đã vội càng cho người đưa phu nhân và thiên kim giả lên tầng hai rồi tiếp tục đón khách khứa.
Sắc mặt đại tiểu thư trắng bệch nhìn tôi, trong mắt chứa đầy sự uất ức khiến tôi cũng đau lòng theo.
Tôi mỉm cười, giơ camera lên: "Đại tiểu thư, cười một cái nào.”
Đại tiểu thư miễn cưỡng cười một cái rồi ước nguyện, cắt bánh kem.
Nhưng vẫn do tâm lí ảnh hưởng nên yến hội rất nhanh đã kết thúc.
Tôi nhìn tiểu Lý bảo vệ ngoài cửa, dịu dàng hỏi: “Cô ta vào bằng cách nào?”
Tiểu Lý cúi đầu, nói: "Anh Từ, cô ấy nói mình mới là Đại tiểu thư, tôi không dám cản."
Tôi gật đầu: "Ừm, làm tốt lắm, về thu dọn đồ đạc đi, mai nộp ca trực xong thì đi luôn. Có thể nhận thêm một tháng lương."
"Anh Từ!" Tiểu Lý ngẩng đầu van xin: "Em sai rồi! Lần sau em nhất định không để người lạ vào nữa!"
Tôi vỗ vai cậu ta: "Tiểu Lý, cậu nên cảm thấy may mắn, bây giờ đại tiểu thư bình an vô sự, nếu không tôi sẽ không nói chuyện với cậu đơn giản như vậy đâu."
Tiểu Lý ủ rũ rời đi.
Tôi chỉnh lại cà vạt.
Còn một cô thiên kim giả cầm kịch bản thiên kim thật nữa cần phải xử lý.
Có chút phấn khích rồi đấy.
9
Thiên kim giả lại được đưa về phòng khách.
Cô ta bám lấy phu nhân, mắt đỏ hoe, trông thật đáng thương.
Tiên sinh vỗ tay an ủi đại tiểu thư: "Thanh Cầm, cô gái này tên là Hạ Lan Hoa."
Ừm, cái tên này, không giống nữ chính tiểu thuyết lắm.
Tôi lặng lẽ đi đến sau lưng đại tiểu thư, đánh giá cô thiên kim giả này.
"Đình Sâm, Lan Hoa nói nó mới là con gái chúng ta, rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
Phu nhân luống cuống nhìn tiên sinh.
"Cô gái này có chút hiểu lầm..."
"Không phải hiểu lầm!" Hạ Lan Hoa cắt ngang lời tiên sinh: "Con chính là con gái ruột của bố mẹ!"
Tiên sinh thở dài: "Giám định quan hệ cha con đã đưa cho cô xem rồi, Hạ tiểu thư, chúng ta không phải cha con."
"Con muốn giám định lại!"