Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Sư Huyền Học Diệp Linh - Chương 10: Nhân Viên Giao Hàng Xui Xẻo

Cập nhật lúc: 2024-06-17 12:40:34
Lượt xem: 420

 

Dịch: Dưa Hấu

------------

“Từ Tử Nghị thậm chí còn ở cùng chồng chị một đêm, anh ta còn chụp rất nhiều hình gửi cho chị. Nhìn thấy mấy bức ảnh đấy chị tức tới mức ly hôn với chồng mình.”

“Sau này anh ta vì muốn ở bên chồng chị, thậm chí còn bảo mình có thai, anh ta cho rằng như vậy có thể ở bên chồng chị như ý nguyện, kết quả không ngờ rằng chồng chị vì để chứng minh trong sạch, liền nhảy lầu.” 

“Sau khi chồng chị ch.ết, chị mới biết được chân tướng từ quyển nhật kí của anh ấy. Chị hối hận vô cùng, đáng tiếc tất cả đều đã muộn rồi.”

“Mà Từ Tử Nghị không chấp nhận được đả kích chồng chị ch.ết, cũng ra biển t.ự t.ử.”

“Sau đấy chị quen thêm hai người nữa, nhưng đều gặp phải tra nam, cũng không gặp được ai tốt hơn chồng chị, cứ như vậy cô độc đến già.”

[ Như này cũng thảm quá đi? Từ Tử Nghị xấu xa quá.]

[ Tiểu 3 là đàn ông thật đáng sợ, thật dằn vặt mà. Đặc biệt còn là đồng tính nữa.]

[ Cuộc đời sau này của chị An Na, hoàn toàn là một mảng khủng bố.]

[ Vẫn may gặp được Diệp tiên nữ, nếu không chị An Na và chồng chị thật sự bi thảm quá đi.]

An Na và Vương Vũ Hiên nghe xong, chỉ cảm thấy không thể tin được, kinh khủng, sợ hãi.

Bọn họ chỉ cảm thấy lần phiền phức này chỉ là một trò hề mà thôi, không ngờ Từ Tử Nghị vì muốn ở bên Vương Vũ Hiên, mà không từ thủ đoạn nào cả.

An Na vội vàng hỏi:

“Diệp tiên nữ, chúng tôi phải làm như nào mới có thể hoàn toàn thoát khỏi Từ Tử Nghị?”

Sau khi hỏi xong, cô lại tặng 10 pháo hoa năm mới. An Na biết, trên thế giới này, chỉ có Diệp tiên nữ mới có thể cứu bọn họ.

Diệp Linh nói: “Tôi đã tính nhân duyên cho chị, hai người trời sinh một đôi. Muốn thoát khỏi vận đào hoa thối này phải làm hai việc.”

“Việc đầu tiên: Trong vòng một năm phải xuất ngoại, không nói với bất kì ai hai người đi đâu cả. 10 năm sau mới có thể quay về. Việc thứ hai: về sau, hai người phải tuyệt đối tin tưởng nhau.”

“Chỉ có như vậy, hai người mới có thể con cháu đầy đàn, bạc đầu giai lão.”

 An Na nghe xong liền thở phào:

“Cảm ơn Diệp tiên nữ, chúng tôi biết rồi.”

Nói rồi cô nắm lấy tay chồng mình, nhìn nhau nở nụ cười kiên định. 

Vương Vũ Hiên nở nụ cười cưng chiều:

“Cả đời này, anh chỉ yêu một mình em, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện phản bội em.”

An Na: “Em cũng vậy.”

Truyện của nhà Bé Mỡ Bất Ổn chỉ đăng duy nhất tại MonkeyD, vui lòng không reup dưới mọi hình thức.

[ Nhất định phải xử lý vận đào hoa thối, mãi mãi hạnh phúc bên nhau nhé!]

[ Chúc hai người mãi kết đồng tâm, bạch đầu giai lão.]

[ Một đời một kiếp một đôi!]

......

Trong 10 phút, màn hình live ngập tràn lời chúc phúc.

Tranh thủ lúc này, Diệp Linh chạy đi vệ sinh, tiện ăn luôn cái bánh mì. Lúc quay lại, cô nhìn thời gian, đã 11 giờ rồi.

“Túi may mắn thứ 3 của tối nay, tôi tặng nhé, mọi người chuẩn bị.”

Túi may mắn bị giành trong một giây, người may mắn là Đường Tân.

[ Aaaaa! Không giành được, đáng ghét.]

[ Hôm nay lại là một ngày thất bại.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/dai-su-huyen-hoc-diep-linh/chuong-10-nhan-vien-giao-hang-xui-xeo.html.]

Diệp Linh:

“Bạn này, phiền trả tiền trước.”

Đường Tân:

“Chủ phòng, cô bói cho tôi trước tôi sẽ trả tiền sau.”

Bốn người trước đều là người thoải mái, không ngờ hôm nay lại gặp người khó tính.

“Xin lỗi, như vậy không hợp quy tắc.”

Diệp Linh nhàn nhạt nói.

Đường Tân:

“Chỗ Thiên Kiều chúng tôi đều là bói trước trả tiền sau, cô có chút đạo đức nghề nghiệp nào không?”

[ Loại người gì đây? Cậu không xem thì có người khác xem, thật sự luôn, chúng tôi muốn xem còn không có cơ hội đây.]

[ Đúng thế, đầu năm nay đúng là loại người nào cũng có. Diệp tiên nữ có thể so với những thần côn ở Thiên Kiều chắc?]

[ Cậu không xem thì để người khác.]

[ Diệp tiên nữ, chặn luôn người này đi.]

Đường Tân nhìn những bình luận đang nói mình, anh ta có chút không tình nguyện tặng nữ thần.

Diệp Linh mời kết nối.

Sau khi kết nối, một người đàn ông 30 tuổi xuất hiện, quanh miệng toàn râu, người đàn ông trung niên mặc đồng phục shipper xuất hiện trước mắt mọi người.

Lúc này anh ta đang ngồi trên một chiếc xe ba bánh, cầm một thau nước lạnh đang uống ừng ực.

Vốn dĩ có người định mắng anh ta, nhưng sau khi nhìn thấy anh ta mặc đồ shipper, lựa chọn dừng tay đang gõ phím lại.

Sau khi Đường Tân uống nước xong, dùng tay áo đen đen lau miệng, trên mặt mang ý xin lỗi nói: 

“Thật xin lỗi chủ phòng, gia đình tôi khá khó khăn, vì vậy lúc nãy mới nói xem bói trước trả tiền sau, tôi cũng là sợ gặp phải lừa đảo.”

“Đoạn sau tôi nói có chút khó nghe, hi vọng cô không để ý. Tôi là người thô lỗ, chỉ học hết tiểu học, không có văn hóa, vừa lo lắng là nói nhảm.”

Một màn này khiến cho mọi người thay đổi suy nghĩ về anh ta.

[ Anh mới đến đúng không? Diệp tiên nữ xem chuẩn lắm, cô ấy tuyệt đối không phải lừa đảo.]

[ Nhân viên giao hàng quả thực không dễ dàng gì, bên ngoài 40 độ lận, bọn họ còn phải vất vả đi làm. Sau này nói chuyện chú ý chút là được, con người Diệp tiên nữ rất tốt, sẽ không để ý đâu.]

[ Bố tôi cũng là nhân viên giao hàng, nhân viên giao hàng rất vất vả, mùa hè này cánh tay và chân của bố tôi đều bị nắng làm đen đi.]

[ 1000 tệ đối với người có tiền, cũng không tính là nhều, nhưng đối với nhân viên giao hàng, công nông dân mà nói, đều là mồ hôi xương máu. Hi vọng Diệp tiên nữ thông cảm với họ.]

Đối mặt với màn bình luận đồng tình với Đường Tân, Diệp Linh như nhìn thấu, vẻ mặt bình đạm nói:

“Xin hỏi, anh muốn xem gì?”

“Là như này, hai năm gần đây tôi rất xui xẻo, cũng không biết phạm phải gì, hi vọng chủ phòng giúp tôi.” Đường Tân thở dài.

“Mùa xuân năm ngoái, tôi và vợ tôi mở quán ăn sáng, khi vừa bắt đầu làm ăn rất tốt, kết quả một tháng sau đối thủ cạnh tranh ghen tị với chúng tôi, quán ăn còn bị bộ quản lý thực phẩm nghiêm phong nữa.”

“Cùng tháng đấy, con trai tôi ở mẫu giáo bị bạn học bắt nạt, thằng bé phản kháng đánh thằng nhóc kia một cái, chính là đánh nhẹ ấy, kết quả ba ngày sau, phụ huynh thằng nhóc kia tìm đến, không nói không rằng liền đánh con tôi.”

“Con trai tôi mới bốn tuổi, bị phụ huynh kia đánh chảy m.á.u đầu, trật tay, gãy chân, khắp người đều là vết thương. Ở bệnh viện vỏn vẹn ba tháng.”

Nói đến đây anh ta lấy tay lau nước mắt, giọng nói ngày càng nghẹn ngào.

“Ba tháng này, đối phương chỉ trả tiền thuốc, từ đầu đến cuối đều không đến thăm con trai tôi dù chỉ một lần. Cũng không có một lời xin lỗi nào.”

“Đợi con trai khỏi bệnh quay lại trường học, thầy cô giáo trong trường lại bắt con tôi chuyển trường. Sau này tôi mới biết, gia đình nhà phụ huynh kia có tiền có thế, bỏ tiền đút lót trường học, cưỡng ép con tôi phải chuyển trường.”

--------

#_Hấu

Loading...