Đại A Hoàn - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-05-24 20:09:43
Lượt xem: 3,292
Thành Vương khen tiểu thư: "Thẩm tiểu thư đúng là con cháu của tướng môn, tài cưỡi ngựa b.ắ.n cung này e rằng nhiều nam tử cũng không bằng."
Tiểu thư cười đáp: "Vương gia quá khen, chỉ là từ nhỏ đã được cha và ca ca chỉ bảo mà thôi."
Lúc này cuộc thi đấu đáng ra đã kết thúc nhưng Thành Vương lại nhìn ta nói: "Không biết có thể mượn người hầu của Thẩm tiểu thư không?"
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Mặc dù là đang hỏi nhưng Thành Vương đã trực tiếp ném sang một quả mận xanh, ta vội đưa hai tay ra đỡ lấy.
Thành Vương cười đề nghị: "Hai chúng ta cùng b.ắ.n quả mận xanh trên đầu nàng ấy, ai b.ắ.n trúng sẽ là người chiến thắng hôm nay."
Ta bối rối nhìn tiểu thư.
Tiểu thư sau khi nghe xong thì tức giận ngay, nàng ném túi tên xuống đất nói: "Ta mệt rồi, ta muốn về nghỉ ngơi, trận này coi như là ngươi thắng."
Thiếu gia vội quát: "Tri Lan, không được trẻ con."
Thiếu gia quay sang Thành Vương bất lực nói: "Thành Vương điện hạ, muội muội của tại hạ hình như thực sự mệt rồi, hôm nay nếu có đắc tội gì thì xin hãy lượng thứ cho."
Nhưng tiểu thư lại hừ lạnh một tiếng quay đầu bỏ đi, ta nhặt túi tên của tiểu thư vội vàng đuổi theo.
"Dám ra oai với ta sao? Hắn cũng dám à!" Đồ pha trà trong xe ngựa bị ném ra ngoài hết cả.
Ta đứng ngoài xe ngựa không dám thở mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/dai-a-hoan/chuong-9.html.]
Thiếu gia nhìn đống hỗn độn dưới đất và Thành Vương bên cạnh bất lực nói: "Để Vương gia chê cười rồi, Tri Lan thực sự là được nuông chiều sinh hư."
Nhưng Thành Vương lại xua tay, sau đó sai người lấy hai bộ đồ trà trong xe ngựa của mình đưa tới, rồi đích thân đưa vào trong xe ngựa, sau đó lại bị tiểu thư đập tan tành.
Thành Vương nói: "Nếu Thẩm tiểu thư vẫn chưa hết giận, vậy thì lát nữa ta sẽ sai người đưa thêm một số đồ sứ, bình hoa đến phủ thì sao?"
Tiểu thư nghe vậy thì giọng ấm ức đáp: "Không cần đâu, đừng hôm nay đưa rồi ngày mai lấy lại, xong rồi đổ tội lên đầu ta."
"Vừa rồi có nhiều điều đường đột, tại đây ta xin lỗi Thẩm tiểu thư." Thành Vương đứng dưới xe ngựa, dùng tay che miệng cười.
"Xoạch" rèm cửa bị kéo ra, tiểu thư vì vừa rồi tức giận nên mặt hơi đỏ nhưng tính tình của nàng vốn giận nhanh mà nguôi cũng nhanh, lúc này theo ta thấy thì hẳn là đã hết giận rồi nhưng vẫn còn giả vờ làm giá nói: "Được rồi, cũng không phải chuyện gì lớn."
Thành Vương đưa tay ra cười nói: "Thẩm tiểu thư có bằng lòng cho ta chuộc tội không, hoa mai đỏ ở phía trước đang nở rộ."
"Vậy thì ta miễn cưỡng đi xem vậy!"
_________________________________
Hôn sự của tiểu thư được định vào ngày 20 tháng 9. Đây là ngày lành tháng tốt do Tư thiên giám tính toán.
Phu nhân không yên tâm nên nhờ người lén vào cung để thăm dò, người đưa tin về trả lời rằng: "Phu nhân yên tâm, bát tự của hai người đều rất tốt."
Nhưng với tư cách là một người mẹ gả con gái thì làm sao mà yên tâm được, bà lại tìm một vị tiên sinh giang hồ nhưng chỉ có thể đưa bát tự của tiểu thư cho ông ta, vì Thành Vương là con trai hoàng gia nên bát tự của hắn vẫn luôn được giữ bí mật.