Đá bay tên bạn trai giả tạo - Phần 2
Cập nhật lúc: 2025-03-03 12:26:42
Lượt xem: 3,342
3.
Sau một đêm mất ngủ, dưới mắt tôi có bọng mắt dài tới tận cằm.
Tôi trang điểm, che bọng mắt rồi xách cặp đi làm một cách mệt mỏi.
Người làm công, hồn làm công, người làm công kiếm tiền làm công.
Sáng thứ hai, họp suốt buổi sáng, ánh mặt trời ấm áp trong phòng họp chiếu rọi, làm tôi buồn ngủ muốn chết.
Tôi không hiểu, theo lý thuyết là tối hôm qua tôi đã nghẹn khuất một trận thì tôi hôm nay cũng nên nghẹn khuất không mệt mới đúng.
Mười hai giờ trưa, theo một câu
"Trưa rồi, đi ăn cơm đi."
Tôi ngã xuống bàn bắt đầu ngủ bù.
Một giờ chiều, tôi bị đồng nghiệp gọi dậy, nói điện thoại di động của tôi liên tục rung.
Tôi mơ mơ màng màng cầm lên xem, là mẹ tôi gọi tới.
Tôi uống một ngụm nước, hơi tỉnh táo một chút, liền cầm điện thoại đi đến một phòng họp nhỏ.
Khi tỉnh táo hoàn toàn, tôi mới gọi lại điện thoại.
“Thiến Thiến, bận không?"
"Đang nghỉ trưa, sao vậy ạ?"
"À, ngày hôm qua ta với ba con đã hỏi thăm một chút ba mẹ Ôn Lương, bọn họ cũng không biết chuyện này, sau đó nói để hỏi cậu ta một chút, khẳng định là hiểu lầm. Vừa rồi bọn họ gọi điện thoại lại cho ta, nói chính là hiểu lầm. Hai đứa nó chỉ là bạn bè của nhau, cô gái kia muốn nhờ Ôn Lương giúp đỡ, Ôn Lương cũng không đồng ý, chỉ là muốn cùng con thương lượng, nếu là con không đồng ý, cậu ta cũng sẽ không cùng cô gái kia lĩnh chứng. Hơn nữa ba mẹ cậu ta nói sẽ không cho cô gái kia vào cửa, Ôn Lương nhất định là nghe ba mẹ cậu ta, con yên tâm đi.”
Sau khi tôi nghe xong, cảm thấy thật sự là buồn cười.
"Ngày hôm qua anh ta cũng không phải nói với con như vậy, sau khi nói xong thì trực tiếp nói với con là hãy rộng lượng tiếp nhận, hôn lễ sẽ diễn ra như thường lệ, đừng làm mất mặt mũi hai nhà, mẹ xác định bọn họ nói những điều kia đều là suy nghĩ của Ôn Lương chứ không phải là suy nghĩ của ba mẹ anh ta sao?"
Từ lâu, tôi đã thấy khả năng của ba mẹ cả hai bên trong việc đưa ra những giả định bất ngờ.
Ôn Lương và tôi gặp nhau lần đầu tiên trong một buổi xem mắt, sau khi về đến nhà, tôi nghe mẹ tôi gọi điện cho người ta, nói rằng tôi rất hài lòng và nghĩ Ôn Lương là người tốt, có thể lấy kết hôn làm tiền đề kết giao..
Mà lúc mẹ tôi hỏi tôi xem mắt cảm thấy thế nào, tôi chỉ nói một câu tạm được.
Kết quả, tạm được của tôi chuyển thành sự vô cùng hài lòng trong đầu bà ấy.
Còn có lần trước, tôi và Ôn Lương đang ăn cơm thì đột nhiên nhận được tin tức hai chúng tôi chuẩn bị kết hôn.
Tôi và anh ta đồng thời nhận được điện thoại của ba mẹ, ý là nếu hai chúng tôi đều rất hài lòng với đối phương, mà bọn họ đối với thông gia của mình vô cùng hài lòng, cuộc hôn nhân này cứ như vậy định đi, nửa tháng sau chính là ngày tốt, trực tiếp định ra ngày hai chúng tôi kết hôn.
Mà tôi cùng Ôn Lương đối với mối quan hệ này cũng không có quá nhiều ý nghĩ, nếu ba mẹ hai bên chờ không được vậy thì liền thuận thế kết hôn là được rồi.
Tôi cũng không rõ tại sao Ôn Lương và tôi lại chấp nhận kết hôn với nhau.
Anh ta không thích tôi như vậy, tôi biết, anh ta cũng biết tôi coi thường một số tư tưởng tiểu tư sản của anh ta.
Dù không ai trong chúng tôi nói ra điều đó nhưng có lẽ cả hai chúng tôi đều cảm thấy đối phương có một tật xấu.
Còn tôi, đối với anh ta mà nói không chỉ là một thân tật xấu mà ngay cả ngoại hình bề ngoài cũng không đạt được yêu cầu của anh ta.
Có một lần lúc chúng tôi xem phim, anh ta điên cuồng khen ngợi nữ chính, lúc đó tôi mới biết được hóa ra anh ta thích kiểu mảnh mai yếu đuối.
Còn tôi thì sao, thân cao 1m75, thấp hơn anh 1cm, tôi vừa đeo giày cao gót lên thì trực tiếp nghiền ép chiều cao của anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/da-bay-ten-ban-trai-gia-tao/phan-2.html.]
Thật ra thì tôi còn rất rõ ràng, anh ta hẳn là đặc biệt ghét chiều cao của tôi. Nhưng tôi đối với chiều cao của mình thích muốn chết, chẳng qua là cùng anh ta ra ngoài thì tôi vẫn sẽ cho anh ta mặt mũi, cho tới bây giờ tôi chưa từng đi giày cao gót trước mặt anh ta.
Dù sao, tuy rằng chúng tôi chướng mắt lẫn nhau, nhưng ở trong mắt phụ huynh đối phương, chúng tôi chính là chân mệnh của đối phương, hơn nữa theo cách nói của bọn họ là, đây đều là chính miệng chúng tôi nói.
Bạn thân của tôi biết tôi cùng Ôn Lương chuẩn bị kết hôn, hỏi tôi.
"Rốt cuộc thì cậu ưng ý anh ta ở điểm nào?”
Tôi thở dài một hơi.
"Tớ ưng ý anh ta lùn, tiền lương thấp, nhưng mà, chủ yếu là anh ta có thể ngăn chặn cái miệng thúc giục kết hôn của ba mẹ tớ.”
Ồ, nghĩ tới đây thì hình như tôi đã quên nói với bạn tôi chuyện tôi không chuẩn bị kết hôn nữa rồi, buổi tối còn phải gọi điện thoại cho cô ấy, nếu không người làm nhà thiết kế như cô ấy cũng phải bắt đầu thiết kế trang phục phù dâu.
"Con có nghe mẹ nói không, sao không trả lời?"
Suy nghĩ vớ vẩn của tôi bị kéo trở về
"Con có nghe, nhưng cuộc hôn nhân này con không thể đồng ý, ngày đó lúc anh ta tìm con nói chuyện, rõ ràng không phải những lời mẹ vừa nói, con đề nghị hai người xác nhận rõ ràng với ba mẹ anh ta rồi hãy nói. Nhưng nếu xuất phát từ góc độ của con, cuộc hôn nhân này sẽ không thể nữa.”
"Con là muốn ép c.h.ế.t mẹ và ba con sao?"
Một câu nói bất ngờ khiến tôi bật cười.
"Mẹ đã dùng những lời này uy h.i.ế.p con ba năm, mẹ không cần lại uy h.i.ế.p con nữa, hơn nữa thái độ lúc ấy của Từ Ôn Lương chính là làm cho con cảm thấy anh ta là người tam quan có vấn đề, con không có khả năng cùng người như vậy kết hôn."
"Con như vậy sẽ làm cho mẹ và ba con không thể ngẩng đầu lên được trước mặt họ hàng thân thích, con có suy nghĩ cho chúng ta hay không? Con chỉ nghĩ đến chính mình, con có từng nghĩ đến chúng ta hay không? Con có biết chúng ta bị bàn tán sau lưng bao nhiêu không? Con là đang ép chúng ta sao?"
Tôi trầm mặc vài giây.
"Mẹ, bây giờ không phải con đang ép mẹ, mà là mẹ đang ép con. Con phải đi làm, không nói nữa."
Tôi cúp máy, ném điện thoại sang một bên.
Thời gian buổi chiều, sau khi tôi ra ngoài gặp hai khách hàng liền về nhà nghỉ ngơi.
Người lớn tuổi, chính là chịu không nổi đêm.
Mất ngủ một đêm, quả thực muốn mạng già của tôi.
Sau khi về nhà ngủ vài tiếng, tôi mới cảm thấy mình bình tĩnh lại.
Tôi gọi điện thoại cho bạn thân ở thủ đô xa xôi, nói với cô ấy chuyện không kết hôn.
Cô ấy thở phào nhẹ nhõm, nói:
“Phải cảm ơn cậu, mấy ngày nay tớ vừa nghĩ tới việc cậu kết hôn đã cảm thấy trong lòng có chút không yên, luôn cảm thấy bộ dáng nhu nhược của người nọ không thích hợp với cậu. Tớ sợ sau khi cậu kết hôn sẽ tức chết. Cậu là người vội vã, sao có thể để cho tính tình chậm chạp kia mài mòn như vậy chứ.”
Tôi bật cười ra tiếng.
“Nhưng mà đầu óc anh ta có bệnh thật, lúc trước tớ cùng cậu và anh ta ăn hai bữa cơm cũng không nhìn ra. Che giấu rất tốt nha. Tớ có chút tò mò, chắc phải tìm người hỏi một chút, xem xem anh ta có phải là đúng như vậy hay không.”
“Cậu tìm ai hỏi vậy?”
Bạn thân ở bên kia chậc chậc vài tiếng, nói:
"Còn nhớ rõ định luật sáu người không?"
"Ý cậu là hai người xa lạ có thể kết nối thông qua sáu người?"
"Đúng vậy, tớ còn chưa thấy qua người như vậy, tớ thật lòng muốn biết anh ta rốt cuộc còn có chuyện kỳ quái gì. Tên này, tiểu thuyết cũng không dám viết như vậy, tớ có một người bạn viết tiểu thuyết, vừa vặn có thể thu thập tư liệu thực tế cho cô ấy.”
Tôi cười nói đừng nháo, lại không ngờ bạn thân của tôi vừa dòi hỏi qua đã quả thật cho tôi ăn được một quả dưa thông thiên.