Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CUỘC HÔN NHÂN SAI LẦM - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-05-09 02:49:09
Lượt xem: 8,695

Văn án:

Kiếp trước ta đã vạch trần tư tình của biểu ca và ca kỹ, ca kỹ đó chịu không nổi áp lực nên đã nhảy xuống nước tự vẫn.

Biểu ca sau khi cao trung thì lấy ta làm thê, dưới sự giúp đỡ của của hồi môn nhà ta mà từng bước thăng tiến.

Nhưng đến lúc hắn trèo lên đỉnh cao của quyền lực thì việc đầu tiên làm lại chính là hạ lệnh gi sạch nhà phụ mẫu ta, hơn nữa còn bóp ch//ết ta trước bài vị của ca kỹ đó, ác độc nói:

“Đây là ngươi nợ Oanh Nhi.”

Mở mắt ra lần nữa, không ngờ ta lại trở về ngày mà biểu ca và ca kỹ đó vụng trộm, lần này ta lựa chọn thành toàn cho hai kẻ điên này.

 

1. 

Ta đứng lặng người khi nhìn thấy cảnh tượng không chuẩn mực trong phòng. 

Biểu ca ta, Ôn Chí Viễn vẫn lúc nào cũng vờ như trong sạch giờ lại đè lên một nữ tử chỉ còn sót lại vài mảnh vải che thân.

Cả hai người đều đỏ mặt, mồ hôi đầm đìa, chỉ cần liếc qua một cái là biết họ đang làm gì. 

Mới nãy thôi, biểu ca ta – người đã cưới vợ – đã gi//ết sạch tộc họ nhà ta, còn bóp cổ yêu cầu ta xin lỗi trước bài vị của một kỹ nữ. 

Ta dần mất đi ý thức khi không khí trở nên mỏng manh, và khi mở mắt ra lần nữa thì lại chứng kiến cảnh tượng này.

"Tiểu thư ơi, tiểu thư ơi!", từ đằng xa vọng lại tiếng gọi của Tiểu Quyên, tì nữ bên cạnh nhị phu nhân, khiến ta giật mình trở về thực tại. 

Nữ tử kia và biểu ca ta cũng căng thẳng dõi theo ta.

Khi Tiểu Quyên chạy đến, ta nhanh trí kéo đóng cửa phòng lại, hít sâu một hơi và giả vờ bình tĩnh hỏi: "Có chuyện gì vậy?".

Tiểu Quyên vừa thở hổn hển vừa cúi đầu đáp: "Tiểu thư ơi, sao ngài lại đến đây? Nhị phu nhân đang tìm ngài ".

Ta lắc đầu giải thích: "Ra ngoài hít thở chút không khí nhưng không biết sao lại đến đây, thôi, chúng ta đi thôi".

Tiểu Quyên đăm chiêu gật đầu, vừa lải nhải vừa dẫn ta trở về tiền sảnh.

Ta là Tiểu thư được nuôi dưỡng trong nhà họ Ôn, nhị phu nhân nhà họ Ôn chính là dì ta. 

Vào một tháng trước, mẹ ta bảo ta về Lạc Dương thăm nhà, nhưng thực chất là muốn tác hợp ta và biểu ca Ôn Chí Viễn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cuoc-hon-nhan-sai-lam/chuong-1.html.]

Ôn gia những năm gần đây rất được hoàng đế sủng ái, còn biểu ca ta thì tuổi trẻ tài cao đã đỗ cử nhân. 

Thời điểm này biểu ca đang trong độ tuổi nên duyên, vì vậy mẫu thân ta đã tính toán rất kĩ, đưa ta đến nhà họ Ôn trước.

Khi dì ta nhìn thấy ta thì cau mày, chỉ tay về phía mấy phu nhân ở góc phòng để giới thiệu cho ta.

Ta cười và chào hỏi họ rồi ngồi xuống. 

Hôm nay là sinh nhật lão thái quân nhà họ Ôn, rất nhiều phu nhân có tiếng tăm ở Lạc Dương đều tề tựu về đây dâng lễ mừng.

Những vị phu nhân này đều là phu nhân của những gia đình thương nhân, ngồi ở vị trí thấp nhất, không biết họ đã bỏ ra bao nhiêu tiền mới vào được buổi tiệc này. 

Vài vị phu nhân thấy ta dung mạo xuất sắc, hiếu lễ biết điều, đã ghé vào tai hỏi thăm gia thế và việc hôn sự của ta.

Lúc này, dì ta – người vẫn luôn lạnh nhạt – lại thay ta trả lời, thậm chí còn muốn nói luôn cả ngày tháng năm sinh của ta ngay tại đó.

Hiện giờ thế lực của nhà họ Ôn đang phát triển mạnh, còn cha ta thì đã mất cách đây ba năm. 

Trong nhà chỉ còn mỗi mẹ ta quản lý cửa hàng, mặc dù gia đình khá giả nhưng cũng chỉ là gia đình thương gia bình thường.

Tất cả mọi người đều biết ta, Tiểu thư Triệu gia này đến nhà họ Ôn để làm gì, dì ta cũng hiểu rất rõ, nhưng không thể làm mất mặt họ hàng nên đành phải dùng cách này để mau chóng đẩy ta ra ngoài.

Điểm khác biệt duy nhất là kiếp trước, khi trở về yến hội, ta đã thẳng thắn nói với dì về chuyện nhục nhã của biểu ca. 

Dì ta tức giận đến nỗi phải hủy tiệc đi ngay, nên không có cảnh rắc rối như thế này.

Sau khi nghe ta kể về thân thế của mình, mấy vị phu nhân lập tức mất hứng, chỉ có một người là phu nhân của hiệu úy – họ Dương vẫn còn tiếp tục hỏi. 

Con trai của bà ấy không hiểu sao cứ lấy vợ là ch///ết yểu, hiện đang rất cần người nối dõi tông đường.

Chỉ nói dăm ba câu, dì ta đã bỏ qua ý kiến của ta, lập tức thay ta định luôn hôn sự này với phu nhân họ Dương.

" Vân Tịnh, mặc dù ta chỉ là dì của con, nhưng vẫn là trưởng bối của con. Con tuổi cũng không còn nhỏ, hôm nay con có thể viết thư cho mẫu thân của con, cùng quyết định hôn sự này đi".

Vừa dứt lời, mọi người liền đổ dồn ánh mắt về phía ta, lão thái quân cũng liên tục gật đầu đồng ý.

Tì nữ thân cận của ta – Mai Hương sắp khóc đến nơi, đôi mắt đỏ hoe nhìn ta.

Loading...