Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cuộc gọi từ tương lai - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-11-06 10:45:59
Lượt xem: 35

Lúc này, một tia chớp lóe lên bên ngoài cửa sổ, và những hạt mưa to như hạt đậu đập vào kính.

 

Tôi siết chặt điện thoại trong tay, nín thở, không dám phát ra tiếng động.

 

Nhưng tôi đột nhiên nhận ra rằng cửa phòng không khóa.

 

Tôi hít một hơi thật sâu, chân không dép bước xuống sàn.

 

Mặc dù tôi đã di chuyển đến gần cửa một cách nhẹ nhàng nhất có thể, nhưng không ngờ rằng, Hứa Thanh lại có tai nhạy cảm như vậy.

 

"Tớ nghe thấy tiếng động rồi, Tiểu Nặc, cậu chưa ngủ phải không?"

 

Tôi run rẩy cắn môi.

 

Hứa Thanh lại nói: "Tớ đã nghe thấy tiếng bước chân của cậu rồi, có chuyện gì vậy, sao không nói gì?"

 

Tôi cố gắng bình tĩnh lại, chuẩn bị khóa cửa, nhưng phát hiện ra cửa này hoàn toàn không thể khóa từ bên trong.

 

"Tớ rất lo lắng cho cậu, tớ có thể vào không?"

 

Trà Sữa Tiên Sinh

Giọng Hứa Thanh đầy lo lắng.

 

Hơi thở của tôi trở nên gấp gáp.

 

Tôi nhận ra nếu tôi không lên tiếng, Hứa Thanh chắc chắn sẽ mở cửa vào.

 

Tôi điều chỉnh hơi thở và nói: "Tiểu Thanh, tớ vừa mới dậy đi vệ sinh. Tớ hơi mệt, chúng ta hãy nói chuyện vào ngày mai nhé."

 

Bên ngoài cửa rơi vào sự im lặng kéo dài.

 

Cuối cùng, tôi nghe thấy Hứa Thanh nói một tiếng đồng ý.

 

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

 

Nhưng lúc này, điện thoại của tôi lại đổ chuông.

 

Tên người gọi hiển thị là Hứa Thanh.

 

Tôi nhíu mày nhưng vẫn nhận cuộc gọi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cuoc-goi-tu-tuong-lai/chuong-2.html.]

 

"Tiểu Nặc? Có phải là Tiểu Nặc không?" 

 

Giọng Hứa Thanh nghe có vẻ vui mừng và không thể tin nổi.

 

"Là tớ."

 

Tôi không hiểu Hứa Thanh đang nói gì.

 

Nhưng ngay sau đó, từ bên kia điện thoại, tôi nghe thấy tiếng khóc thổn thức của cô ấy.

 

"Những ngày qua, tớ như một kẻ điên gọi liên tục số của cậu. Người ta bảo tôi điên rồi, nhưng tôi chỉ muốn nghe lại giọng cậu…"

 

Trong lòng tôi dâng lên một ý nghĩ không thể tin nổi.

 

Rất nhanh, lời nói tiếp theo của Hứa Thanh xác nhận suy đoán của tôi.

 

"Tiểu Nặc, những gì tớ sắp nói có thể cậu không tin, nhưng tớ phải nói cho cậu biết, bốn tiếng cậu em sẽ ch ết."

 

"Thời gian hiện tại của tớ là một tuần sau, tớ vừa mới tham dự lễ tang của cậu."

 

"Em rơi từ tầng ba của biệt thự, chế t vì đầu đậ p xuống đất. Cảnh sát kết luận là em bị trượt chân, nhưng tớ không tin, vì sáng nay trước khi lên núi, tớ đã nghe lén Lộ Hà nói chuyện điện thoại."

 

"Anh ta đã mua cho cậu một hợp đồng bảo hiểm tai nạn rất lớn, chắc chắn anh ta đã âm thầm lên kế hoạch g.i.ế.c cậu. Tiểu Nặc, tối hôm đó, tớ muốn nói với cậu việc này nhưng cậu không cho tớ cơ hội."

 

"Có thể lần gọi này là Thượng đế đã cho chúng ta cơ hội. Tiểu Nặc, hãy ra khỏi phòng ngay và đến tìm tớ, tớ sẽ bảo vệ cậu." Hứa Thanh nói gấp gáp.

 

Lúc này, cuộc gọi đột ngột kết thúc.

 

Điện thoại của tôi lại hiện thời gian cuộc gọi là một phút.

 

Số lần cuộc gọi còn lại: 4

 

Tôi run rẩy cầm điện thoại trong tay.

 

Có phải Hứa Thanh gọi cho tôi để thông báo việc Lộ Hà mua bảo hiểm?

 

Tôi quay đầu lại, nhưng phát hiện ra Lộ Hà không biết từ lúc nào đã tỉnh dậy.

 

Anh ấy mở mắt, nhìn chằm chằm vào tôi.

Loading...