Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cung trung yến - 5

Cập nhật lúc: 2024-12-30 23:35:44
Lượt xem: 180

Mặc kệ ngươi có nguyện ý hay không, bổn cung muốn g..iết ngươi cũng như g..iết c..hết một con kiến thôi, mẫu thân tiện nhân ngươi hai tay đã bị gãy rồi, trong thời hạn một tháng ngươi bò lên được long sàng của Hoàng thượng, bổn cung sẽ để cho mẫu thân giúp nàng tìm đại phu, có lẽ còn có thể cứu được, nếu như thất bại, vậy ngươi cùng tiện nhân kia đều không có tác dụng, sống cũng không có giá trị.”

 

Nói xong trực tiếp sai người dẫn ta đi xuống, ta không nói gì, bởi vì ta biết nói cái gì cũng vô dụng, nhớ tới mẫu thân đang bị gãy tay, ta biết ta nhất định phải thành công, không riêng gì chuyện trị liệu hai tay cho mẫu thân ta, mà còn vì chuyện các nàng cao cao tại thượng, coi ta và mẫu thân như cỏ rác, có thể tùy ý làm gì chúng ta thì làm.

 

12

 

Ta ở lại cung của Tống Tri Họa, quen thuộc quy củ trong cung, ba ngày nay Tống Tri Họa cũng không triệu kiến ta.

 

Mãi cho đến ngày thứ ba một tiểu thái giám bên cạnh Tống Tri Họa mới đưa cho ta một quyển sách nhỏ: "Đây là các loại cấm kỵ trong cung còn có sở thích của Hoàng thượng.

 

“Lương phi nương nương nói ngươi phải nhớ kỹ từng chữ, phàm là ngươi phạm phải bất kì cấm kị ở nào ở trong cung đều sẽ rơi đầu.

 

“Nương nương còn nói kỳ hạn một tháng đã qua ba ngày, vết thương của mẫu thân tiện nhân ngươi đã mưng mủ, ngày ngày dày vò, ngươi tự giải quyết cho tốt.”

 

“Nương nương cố ý dặn dò, nếu như ngươi xúc phạm long nhan, ngươi phải dốc sức gánh vác, nếu liên lụy đến nương nương, ngươi và nương ngươi đều sẽ c..hết không có chỗ chôn.”

 

Thái giám kia nói xong ném sách cho ta, vô cùng kêu ngạo quay đầu bước đi.

 

Trong lòng ta tức giận trào dâng, cho dù không nhìn thấy thảm trạng của mẫu thân, cũng biết hiện tại người tất nhiên đang sống một cách đau khổ, ta phải mau chóng thành công.

 

Ta mở ra sách nhỏ, cố gắng ghi nhớ, chỉ nhìn một khắc liền hít vào một hơi khí lạnh, cũng không phải vì trong cung có nhiều cấm kỵ, quy củ nghiêm, mà là ta biết bò lên long sàng có bao nhiêu khó khăn.

 

Trên này ghi lại đoạn thời gian ngắn chỉ ba tháng, thì có hơn hai mươi cung nữ có ý đồ câu dẫn Hoàng thượng, toàn bộ đều bị trượng g..iết (đánh c..hết bằng gậy), thậm chí mỗi lần trượng g..iết những cung nữ này, phủ Nội Vụ đều sẽ để cho tất cả cung nữ đều đi xem, để cho những người này nhớ thật lâu.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Lúc trước có một phi tử dùng cung nữ bên người mình để cố sủng, kết quả cung nữ kia cũng bị trượng g..iết, ngay cả phi tử kia cũng bị hoàng thượng lạnh nhạt ba tháng.

 

Ta cũng hiểu được tiểu thái giám vừa rồi nói câu cuối cùng kia là có ý gì, quả nhiên Tống Tri Họa cho dù thất sủng, cũng lo lắng bị ta liên lụy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cung-trung-yen/5.html.]

Ta khép cuốn sách lại, nhắm mắt trầm tư, vì ta cũng là vì mẫu thân, ta phải nghĩ ra một cách ổn thỏa.

 

13

 

Ba ngày sau, cuối giờ Dậu, gió đêm se lạnh, ta ngồi bên hồ sen ở góc đông ngự hoa viên, nhẹ nhàng khóc nức nở, tiếng khóc không lớn, nhưng trong bóng đêm truyền đi đặc biệt xa.

 

Hồ sen này ở tận cùng trong ngự hoa viên, bình thường rất ít người tới, nhưng nó gần ngự thư phòng, Hoàng thượng có lúc phê sửa tấu chương mệt mỏi, sẽ tới thưởng thức hoa sen một chút.

 

Lúc trước có cung nữ vì câu dẫn Hoàng thượng, nhân cơ hội màn đêm buông xuống, ở bên hồ nhảy múa, Hoàng thượng cảm thấy quấy rầy nhã hứng ngắm hoa của hắn, trực tiếp để cho người trượng g..iết, cho nên gần một tháng cũng không có người dám tới chạm lông mày Hoàng thượng.

 

Ta suy nghĩ ba ngày, đây là biện pháp duy nhất, nếu không ta căn bản không thể gặp được Hoàng thượng, Tống Tri Họa sợ ta liên lụy đến nàng, không dám đưa ta đến bên cạnh Hoàng thượng.

 

Mặc dù ta đang khóc, nhưng tai vẫn lưu ý động tĩnh bốn phía, mơ hồ nghe được tiếng bước chân, ta biết có lẽ Hoàng thượng đã tới.

 

“Ngươi là người phương nào?” Một tiếng quát chói tai vang lên sau lưng ta, âm thanh dõng dạc, rõ ràng không phải thanh âm thái giám, vậy tất nhiên chính là Hoàng thượng, ta biết khảo nghiệm của ta đã tới.

 

14

 

Ta đột nhiên xoay người, tựa như nai con đột nhiên bị kinh động lui về phía sau vài bước, nương theo ánh trăng ta thấy rõ người tới, lông mày sắc bén và đôi mắt đầy sao, trông vô cùng cao quý.

 

Hắn vận thường phục nhìn không ra thân phận, nhưng bên hông đai lưng bàn long hoa văn màu vàng cũng đủ để ta xác định thân phận của hắn.

 

Không đợi Hoàng thượng nói chuyện, ta làm bộ như không nhận ra Hoàng thượng, vội vàng mở miệng: "Xin lỗi, ta sẽ rời đi, van cầu ngài đừng quá lớn tiếng, nếu để Hoàng thượng biết thì phiền toái!"

 

Hoàng thượng nhìn thấy bộ dáng khóc như hoa mận ướt mưa của ta, lại nghe ta nói như thế, thần sắc thoáng trì trệ, lập tức hứng thú hỏi: "Ngươi là ai?”

 

Ta dùng tay áo lau nước mắt, làm bộ không phục phản bác: "Hoàng thượng là hoàng thượng tốt, ngài sẽ không bởi vì ta khóc ở chỗ này mà định tội ta.”

 

 

Loading...