Cung trung yến - 2
Cập nhật lúc: 2024-12-30 23:34:39
Lượt xem: 89
4
Tống thị cùng phụ thân thành hôn đã nhiều năm, chỉ có một nữ nhi, sau đó vẫn không có thai, hôm nay mẫu thân mang thai, Tống thị tự nhiên ghen tị.
Phụ thân cũng có chút sức lực hiếm hoi, đón mẫu thân từ viện tử của Tống thị ra để cho người dưỡng thai.
Mẫu thân khẩn cầu phụ thân, hy vọng có thể đi tiễn ngoại tổ đoạn đường cuối cùng, nhưng bị phụ thân cự tuyệt, nói là lo lắng va chạm, sợ tổn thương thai khí.
Lời này nói có lý có cứ, mẫu thân cũng không thể phản bác, chỉ có thể an tâm dưỡng thai.
Mấy tháng dưỡng thai này, mẫu thân sống thoải mái nhất, chỉ là ngày tốt lành sinh hạ ta liền thay đổi, đơn giản là ta không phải nhi tử, không thể kế thừa hương khói, phụ thân ngay cả mặt cũng không lộ, liền để cho người đưa mẫu thân quay lại phòng củi.
Hơn nữa, không đợi mẫu thân ta ở cữ xong, Tống thị đã bắt đầu tra tấn mẫu thân càng thêm nghiêm trọng, vào mùa đông khắc nghiệt đã bảo người ở cữ giặt y phục cho hạ nhân khắp phủ, còn nói than củi trong phủ không đủ, bảo mẫu thân ta chỉ có thể dùng nước lạnh giặt y phục.
Cũng bởi vì như vậy, mẫu thân bị bệnh, mỗi khi trái gió trở trời, hai tay liền đau nhức vô cùng, cả đêm ngủ không yên.
5
Tống thị đem tất cả tâm tư đặt ở trên người mẫu thân, ngược lại không tra tấn ta nhiều lắm, chỉ là đối đãi ta như nha hoàn bình thường.
Ta từng lặng lẽ nghe được Tống thị và đích tỷ nói qua: "Một đứa trẻ do hồ ly tinh sinh ra mà thôi, không thành cái gì được đâu, coi như một thứ đồ chơi nuôi dưỡng đi, về sau có thể làm công cụ liên hôn, vì phủ Quốc Công chúng ta phát huy một ít tác dụng, cũng là phúc khí của nó.”
Khi đó ta chỉ có bốn năm tuổi, còn không hiểu lời Tống thị là có ý gì, nhưng ta cũng biết lời nàng ta nói cũng không phải tốt đẹp, ta sợ mẫu thân lo lắng, cho nên cũng không có nói cho người biết.
Mặc dù như thế, cuộc sống của ta cũng không dễ chịu, bởi vì không cần Tống thị tra tấn ta, tự nhiên có rất nhiều hạ nhân vì nịnh bợ Tống thị, chủ động đến tra tấn ta.
Ta sẽ bị đẩy xuống sông khi đang giúp mẫu thân giặt quần áo, khi ăn cơm ta sẽ thấy đủ loại côn trùng trong bát cơm, ta thấy chuột c..hết dưới gối, y phục mới do mẫu thân vất vả may cho ta sẽ bị cắt thành mảnh nhỏ...
Ta bị khi dễ tự nhiên muốn tìm phụ thân làm chủ, nhưng phụ thân nhìn thấy ta liền giống như gặp được ôn thần, đối với ta không giả bộ: “Vì sao bọn họ không khi dễ người khác, chỉ khi dễ ngươi? Còn không phải vấn đề của ngươi...... Mau cút đi, đừng để đại phu nhân biết ngươi tới tìm ta, nếu không ta đánh c..hết ngươi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cung-trung-yen/2.html.]
Sau đó hung tợn bảo tùy tùng đuổi ta đi.
Khi đó ta còn nhỏ, chỉ cảm thấy tủi thân, một mình trốn trong phòng khóc.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Lúc này mẫu thân luôn ôm ta an ủi, còn có thể dịu dàng nói cho ta biết: "Phi Yến đừng khóc, đây không phải vấn đề của con, là những người kia lòng dạ độc ác, chỉ biết ỷ thế h.i.ế.p người, khi dễ mẫu tử chúng ta thế yếu, không liên quan đến con..."
Ta gật đầu, cảm thấy mẫu thân nói đúng, cho nên ta phải mạnh mẽ, chỉ có mạnh mẽ mới sẽ không bị khi dễ.
Cho nên về sau khi các nàng tiếp tục trêu cợt ta, ta sẽ đem bát cơm trực tiếp móc ở trên đầu các nàng, lúc các nàng đẩy ta vào đáy ao bùn, ta sẽ quấy bùn lên người các nàng...
Tuy rằng sau đó Tống thị sẽ trách phạt ta và mẫu thân, nhưng những người đó có thể cũng có một chút cố kỵ, quả thật có nể mặt hơn một chút.
Cuộc sống của ta và mẫu thân tuy rất khổ, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng tiếp tục, ta cũng vẫn cho rằng có thể cứ tiếp tục như vậy, mãi cho đến khi ta và mẫu thân phát hiện ra một bí mật.
6
Ta còn nhớ rõ ngày đó là cập kê của ta, toàn bộ Quốc Công phủ chỉ có mẫu thân nhớ rõ, mẫu thân lấy bạc tích góp hai ba năm nhờ ma ma trong phủ mua cho ta một cái trâm bạc, làm lễ cập kê cho ta.
Bởi vì sợ bị Tống thị biết, cho nên ta cùng mẫu thân là thừa dịp đêm tối lén lút đi tìm ma ma kia, sau khi lấy được trâm chuẩn bị lén lút quay về.
Nhưng khi đi ngang qua viện của Tống thị đã nghe được một trận cãi vã, ta cùng mẫu thân liếc nhìn nhau, đều nghe được giọng của Tống thị và phụ thân.
Nói là cãi vã, nhưng đúng ra là Tống thị đang quở trách phụ thân, hắn ở trước mặt Tống thị căn bản là không có chút xíu địa vị gì.
Nội dung cãi nhau ta và mẫu thân ta ít nhiều cũng rõ ràng một chút, hình như là đích tỷ ở trong cung bị thất sủng, Tống thị vẫn trách cứ là do phụ thân ta không có bản lĩnh, tiền triều và hậu cung có cùng một nhịp thở, nếu như phụ thân làm quan lợi hại, Hoàng thượng nể mặt phụ thân cũng sẽ chiếu cố đích tỷ vài phần.
Ta và mẫu thân sợ bị Tống thị và phụ thân phát hiện, cũng không dám dừng lại, chuẩn bị nhanh chóng rời đi.