Cung Nữ Trở Mình - Chương 7. Tranh sủng
Cập nhật lúc: 2024-07-28 16:25:42
Lượt xem: 289
Sở dĩ ta có thể khẳng định mọi trò của Mai Thu Hương rồi sẽ thất bại cay đắng, bởi vì kiếp này đã không còn giống như kiếp trước nữa.
Kiếp trước Mai Thu Hương mặc trang phục trắng như trăng, lẻ loi độc lập múa dưới ánh trăng trông vô cùng thanh khiết thoát tục. Thế nhưng kiếp này, sau khi bị hoàng hậu trừng phạt vì dám mặc y phục màu trắng trong cung nên Mai Thu Hương không dám đụng tới những váy áo màu ánh trăng kia nữa mà chỉ có thể mặc cung phục. Mà như thế thì, trong hoàng cung trăm hồng nghìn tía này, ả ta chẳng còn chút khác biệt, càng giống hệt những phi tần trong hậu cung tìm cách tranh sủng.
Ngược lại, ta vẫn luôn lo lắng sẽ độc chiếm sự sủng ái của hoàng thượng. Cứ thỉnh thoảng ta lại nhẹ giọng khuyên hoàng thượng đến chăm sóc các phi tần khác, mưa móc ban đều. Sự hiểu chuyện đến mức mặc kệ bản thân chịu tủi thân của ta càng khiến hoàng thượng nảy sinh lòng thương xót. Hoàng thượng đối với ta càng thêm nhớ nhung, thì trước những trò nhỏ của Mai Thu Hương, trong lòng của ngài ấy càng thêm khinh thường.
Nhiều lần kế hoạch thu hút sự chú ý của hoàng thượng đều không thành công, hôm nay Mai Thu Hương quỳ trên con đường hoàng thượng đi qua, kể về nỗi nhớ nhung và sự thiếu hiểu biết trước đây của mình.
Mỹ nhân rơi lệ, chủ động yếu đuối, hoàng thượng từng bước ngạc nhiên khi tình cờ gặp gỡ. Dần dần hoàng thượng xiêu lòng trước những thủ đoạn quyến rũ của tiên tử dưới ánh trăng. Cuối cùng Mai Thu Hương cũng được như ý nguyện trở thành mỹ nhân nằm trong vòng tay của hoàng thượng.
Mai Thu Hương được thăng ba cấp, trở thành Mai Phi.
Trước kia Mai Thu Hương vẫn tự cho mình là mai lan cúc trúc, hình tượng tiên nữ thanh khiết, khiến vị hoàng đế giàu có say mê.
Thế nhưng trải qua nhiều lần tranh sủng thất bại, khó khăn lắm mới nhận được sủng ái nên ả rất sợ mất đi. Vậy nên, tiên tử đã không còn thoát tục nữa mà lúc nào cũng muốn dính chặt lấy hoàng thượng không buông.
Ngay cả những ngày đầu tháng, ngày rằm, ả cũng lấy cớ không khỏe, giữ hoàng thượng ở lại Nguyên Mai Cung.
Thế nên, cùng là nữ tử Tây Chiếu được thượng vị nhưng ta và Mai Thu Hương nhận những đãi ngộ hoàn toàn khác nhau.
Vì ta biết điều không nên độc chiếm ân sủng, nhan sắc lại tầm thường, không có hậu thuẫn, chỉ là một cung nữ vô tình được sủng hạnh mà thăng chức, hoàng hậu và Quý phi xưa nay không coi ta ra gì.
Còn đối với Mai Thu Hương tuyệt sắc khuynh thành, lại là công chúa Đông Chiếu, hoàng hậu và Quý phi không thể ngồi yên khi thấy ả được sủng ái lâu ngày.
Họ cùng nhau đồng lòng nhắm vào ả ta.
Ta vô cùng hài lòng trước tình thế này. Ta không cần quá vinh sủng, ta chỉ cần an ổn mà tồn tại vững chắc trong hậu cung này. Còn Mai Thu Hương là chỉ muốn bò lên càng cao càng tốt. Lần này, không có ta bảo vệ, ta muốn xem thử Mai Thu Hương có thể trèo lên cao đến đâu?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cung-nu-tro-minh/chuong-7-tranh-sung.html.]
Trong một lần khi Mai Thu Hương dùng lý do “bị bệnh” để lôi kéo hoàng thượng từ cung khác về, hoàng hậu dẫn theo người của thái hậu xông vào Nguyên Mai Cung.
Khi ấy Mai Thu Hương đang trang điểm trước gương.
Ả không hề run sợ, chậm rãi đứng dậy hành lễ, khi đối mặt với các phi tần có vị trí cao hơn, luôn thể hiện sự kiêu ngạo của công chúa.
- Thần thiếp tham kiến hoàng hậu nương nương, Quý phi. Không biết nương nương đến Nguyên Mai Cung, có chỉ thị gì?
Hoàng hậu mặt nghiêm nghị:
- Bản cung theo lệnh thái hậu, thanh trừng hậu cung. Mai Phi kiêu ngạo, không hòa thuận với các phi tần, mê hoặc hoàng thượng, khiến thánh thể không yên, đặc biệt ban cho thuốc tuyệt dục.
Mai Thu Hương nhìn bát thuốc đen ngòm trong tay bà mụ, vẻ mặt lạnh lùng cuối cùng cũng có chút hoảng loạn, nàng vội phủ nhận:
- Nương nương thứ tội, thần thiếp không dám, thần thiếp chưa từng làm như vậy, xin nương nương và hoàng thượng chủ trì công đạo.
Những ngày qua được hoàng thượng sủng ái cưng chìu hòa hợp, khiến Mai Thu Hương nghĩ rằng hoàng thượng đối với ả khác biệt.
Đến lúc này, ả còn muốn dựa vào hoàng thượng. Ta phải khen Mai Thu Hương là người ngây thơ hay là kẻ ngu ngốc đây? Hoặc là, biết đâu đấy, hoàng thượng thật sự này sinh tình cảm thật lòng với ả ta? Nếu không, Mai Thu Hương dựa vào cái gì để tự tin như vậy?
Khi ta đã có thể nghĩ đến khả năng hoàng thượng nảy sinh tình cảm thật sự với Mai Thu Hương thì hoàng hậu và Quý phi cũng có thể nghĩ đến. Nhưng bọn họ khó khăn lắm mới thuyết phục được thái hậu ra lệnh, làm sao có thể bỏ qua cơ hội này.
Hoàng hậu không hề động lòng trước nước mắt của nỹ nhân, lạnh lùng cất tiếng:
- Triều ta lấy hiếu trị thiên hạ, thái hậu là người tôn quý nhất trong hậu cung, lẽ nào khẩu dụ của Thái hậu, Mai Phi cũng dám không tuân theo?