Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cùng bạn trai vả mặt em kế trà xanh - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-10-09 00:40:19
Lượt xem: 51

Vốn tôi tưởng rằng việc tên Đinh Trừng kia xuất hiện đã là tôi xui tận mạng rồi. Không ngờ cái việc này còn dẫn đến phản ứng dây chuyền nữa chứ.

 

Ngay lúc tôi đang đi làm, đàn anh hồi học cấp ba đột nhiên nhắn tin cho tôi.

 

“Vũ Lạc, em xem cái này đi.”

 

Đồng thời chuyển tiếp cho tôi một quả voice vừa cao vừa chanh chua muốn ch-ếc, đang phàn nàn về cái gì đó. Tuy rằng hơi khó hiểu nhưng mà tôi vẫn nhân lúc đang rảnh ngồi xem cho hết.

 

Đại khái là kiểu có một cô gái đang mỉa mai mối tình đầu của bạn trai cô ta. Năm đó khi cô ta theo đuổi bạn trai đã viết rất nhiều thư tình. Sau nhiều năm gặp lại thì cô ta vẫn ngựa quen đường cũ viết rất nhiều thư, làm cho bạn trai sầu đời đau khổ, muốn chia tay.

 

Thoạt nhìn thì không có vấn đề gì cả. Nhưng mà cuối cùng cô ta lại làm rùm beng cả tên trường học và số lớp lên luôn. Năm đó chuyện tôi viết thư tình cho Đinh Trừng suốt nửa năm ròng ai ai cũng biết, thêm cả buổi tụ họp gần đây nữa, có rất nhiều bạn học cùng lớp comment ở dưới là đã đoán ra tên của tôi rồi.

 

Đám giang cư mận ngồi ăn dưa bắt đầu lùng sục thông tin của tôi. M-ẹ nó thậm chí còn kêu gào muốn đến công ti vạch trần thân phận “Bạch Liên Thánh Mẫu” của tôi nữa chứ. Tiên sư bà đây thật sự là tai bay vạ gió. Đi làm thì cũng không kịp giờ nữa rồi, tôi nhanh ch-óng nhắn tin cho cô gái kia.

 

Sau khi giải thích thân phận và lí do vì sao nhắn tin, cô ta trả lời tôi rất nhanh. Có điều cô ta vừa mở mồm đã mang theo mùi thuốc s.ú.n.g rồi.

 

“Tôi không chỉ đích danh là ai, cũng không làm phiền gì đến cô, cô cứ thích phải bị mắng bằng được chứ gì?”

 

Tôi nhẫn nại giải thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cung-ban-trai-va-mat-em-ke-tra-xanh/chuong-11.html.]

 

“Tôi với Đinh Trừng đã không còn liên lạc với nhau từ lâu rồi, lần họp lớp cấp ba tôi còn không đi được, cô lấy đâu ra chuyện thư tình để nói đấy?”

 

Cô ta im mất một lúc, gửi qua đây một bức ảnh chụp thư tình.

 

“Vẫn còn cứng miệng, cô nhìn xem chữ ký cùng ngày tháng trên đây, vẫn còn cãi không phải cô viết à?”

 

Tôi xem qua một lượt. Chữ viết tay này đúng là của thôi thật. Nhưng mà cả nội dung bên trong và tờ thư tình này, chính là bản nháp tôi đã bỏ đi hồi cấp ba mà, mỗi tội ngày tháng trên đây lại là viết gần đây thôi. Nghĩ m-ẹ gì nữa, đây rõ rành rành là kiệt tác của Trần Hạ Nam rồi.

 

Tôi nghẹn một bụng tức, thế mà vẫn phải nhẫn nại giải thích cho cô ta.

 

“Thư này là do tôi viết hồi cấp ba, nhưng mà ngày tháng đã bị người khác viết vào rồi, hơn nữa cũng không phải là tôi gửi đi.”

 

“Ch-ó tin!”

 

“Thế này đi, cô xoá bài trước, chúng ta gặp nhau, tôi giải thích cho cô nghe. Nếu như cô vẫn còn không tin, thích phơi bày gì thì tuỳ.”

 

Hình như đối phương cũng bình tĩnh lại rồi. Do dự một lúc, cô ta đồng ý lời đề nghị của tôi. Chúng tôi hẹn nhau tại một quán cà phê ngay gần ga tàu điện. Tôi mang vở lúc còn học cấp ba và nhật ký mới viết gần đây theo.

 

“Tuy rằng chữ viết của mỗi người đều có những điểm không thể nào sửa đi được, nhưng ít nhiều gì cũng bị khác đi theo thời gian, khác nhiều hay khác ít thôi.”

Loading...