Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cún con xin đừng lo lắng - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-12-03 15:44:10
Lượt xem: 41

9

Tôi muốn dẫn Trì Nghịch đến bệnh viện kiểm tra thân thể.

Còn mười năm nữa là đến lúc anh c.h.ế.t vì ung thư dạ dày, bây giờ vẫn còn kịp.

Nhưng Trì Nghịch lại trốn tránh tôi hơn nửa tháng.

Giống như tôi là mãnh thú có thể ăn thịt người vậy.

Tôi đành phải đứng chặn trước sạp bánh rán.

Ánh mắt Trì Nghịch lãnh đạm.

Bây giờ anh hoàn toàn khác cái người mãnh liệt đêm đó..

Tôi cười tủm tỉm:

“Ông chủ Trì, thêm một cái xúc xích nướng và hai quả trứng.”

Mặt chàng trai không chút thay đổi giống như robot.

Nhưng tay anh lại run lên một chút, bị tấm sắt nóng làm bỏng.

“Cậu bị thương nhưng người đau lòng là tôi.”

Nếu Trì Nghịch không biết nói lời ngon tiếng ngọt, vậy để tôi! Anh chỉ cần ngoan ngoãn làm nữ chính trong ngôn tình ngọt sủng là được.

Tôi nắm lấy cơ hội, điên cuồng nói lời thâm tình.

Bằng mắt thường cũng có thể thấy lỗ tai Trì Nghịch trở nên phiếm hồng.

Tôi đang muốn bắt đầu đùa giỡn thì đột nhiên phía sau truyền đến một tiếng cười nhạo.

Chiếc Porsche ven đường hạ cửa sổ xe xuống, Chu Dương thanh thản chống trán:

“Tri Tri, náo loạn nhiều ngày như vậy đủ rồi chứ? Em cho rằng tùy tiện tìm một người đàn ông là có thể khiến anh ghen?”

Nói xong anh ta liếc nhìn bóng lưng Trì Nghịch, mặt lộ vẻ giễu cợt:

“Hơn nữa còn là người không ra gì.”

“Theo anh trở về xin lỗi Từ Tĩnh, ngoan chút đi.”

Ngoan cái rắm! Tôi cầm chai tương cà trên bàn đổ đầy lên mặt mũi anh ta.

“Nếu anh ngoan ngoãn l.i.ế.m hết thì tôi sẽ đi xin lỗi.”

Chu Dương sĩ diện, đỉnh đầu và mặt đầy sốt cà chua hơn nữa còn đầy người vây xem, anh ta bất chấp lau đi rồi vội vàng nâng cửa sổ xe lên.

Người tới hóng chuyện càng ngày càng nhiều, Trì Nghịch mím môi, không nói một lời rồi rời đi.

Tôi chạy chậm theo sau.

Cho dù tôi gọi thế nào anh cũng không để ý.

Vì trốn tôi, anh vào nhà vệ sinh.

Tôi đuổi theo.

Trì Nghịch nheo mắt lại rồi nói:

“Đây là nhà vệ sinh nam!”

“Vậy cậu vào nhà vệ sinh nữ với tôi nhé?”

Anh không để ý đến sự hài hước của tôi, lạnh giọng mở miệng:

“Trình Tri Ý, tôi sẽ không đến bệnh viện với cậu, chuyện của tôi cũng không cần cậu quan tâm.”

“Như vậy tôi càng muốn quan tâm đấy.” Trì Nghịch im lặng vài giây.

Lúc anh ngước mắt lên, trong mắt trộn lẫn ý cười lạnh nhạt.

“Đêm đó… Chỉ là một cuộc giao dịch sắc tiền, cậu không cần suy nghĩ nhiều.”

Tôi cố gắng nhịn cảm xúc muốn đánh anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cun-con-xin-dung-lo-lang/chuong-9.html.]

“Sắc, tôi nhận rồi, còn cậu nhận tiền chưa?”

“Hay là bạn học Trì Nghịch muốn làm người yêu?”

Anh im lặng không nói gì.

Ngay cả cái cổ trắng nõn cũng trở nên hơi hồng.

Tôi đang muốn trêu ghẹo vài câu thì đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng bước chân.

Trì Nghịch nhanh tay lẹ mắt kéo tôi vào phòng vệ sinh.

Hơi bẩn.

Tôi ghét bỏ nhăn mũi, kéo tay áo Trì Nghịch.

Anh rũ mắt nhìn tôi một cái, vẻ mặt thờ ơ.

Nhưng tay lại rất thành thật nâng eo tôi.

Tôi thuận thế giẫm lên giày anh, đỉnh đầu cọ vào cằm anh.

Khoảng cách hai người chợt kéo gần lại, hương gỗ trong trẻo nhưng lạnh lùng trên người chàng trai hòa tan mùi trong nhà vệ sinh.

Trong không gian yên tĩnh, tiếng nước tí tách ngoài cửa trở nên to hơn.

Cùng với tiếng huýt sáo của đàn ông.

Trì Nghịch nhíu mày, giơ tay che lỗ tai tôi.

“Theo tôi đến bệnh viện.”

Tôi giơ tay vẽ khẩu hình.

Nhưng Trì Nghịch không để ý tới.

Tôi đưa tay xuống, nắm quyền thiên tử để ra lệnh cho chư hầu.

“Đi, hay, không?”

Tay tôi hơi dùng sức.

Ngay sau đó bên tai nghe thấy một tiếng rên rỉ khàn khàn.

“Mẹ nó…” Tiếng huýt sáo bên ngoài đột nhiên dừng lại.

Ngay sau đó ván cửa sau lưng của Trì Nghịch bị gõ hai cái.

“Anh bạn, ban ngày ban mặt vào nhà vệ sinh làm như thế, kích thích như vậy sao?”

Nhìn ánh mắt cảnh cáo của Trì Nghịch, tôi xấu xa khép chặt lòng bàn tay.

Gian phòng nhỏ hẹp vang lên tiếng thở dốc khó nén.

Bởi vì nhẫn nhịn, ngay cả mu bàn tay anh cũng nổi lên gân xanh.

“Không đi?”

“Đừng ép tôi hôn cậu ở đây!”

Anh trở nên căng thẳng, cứng ngắc gật đầu.

Thu Vũ Miên Miên

Những người bên ngoài đi rồi.

Mưu kế đã thực hiện được, tôi kéo Trì Nghịch muốn đi ra ngoài nhưng lại bị anh kéo cổ tay ra.

Anh hoảng loạn dời tầm mắt đi.

“Cậu ra ngoài trước.” Tôi liếc mắt nhìn xuống.

Chậc.

“Bạn học Trì Nghịch, đừng làm lâu quá nha, không tốt cho sức khỏe đâu.”

Nghe xong mặt anh đen xì.

Ha ha.

Trêu chọc ông xã thật thú vị.

Loading...