Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cún con xin đừng lo lắng - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-12-03 15:40:30
Lượt xem: 65

3

Không ngoa khi nói, mỗi ngày Trì Nghịch còn bận rộn hơn cả tổng thống.

Buổi sáng bán bánh trứng gà, trưa thì làm việc, buổi tối lập nghiệp thức đêm viết mã.

Được bầu là hotboy nghèo nhất đại học A.

Nghe nói mình được bình chọn là hotboy, ngay cả mí mắt Trì Nghịch cũng không thèm nhấc lên.

Anh chỉ hỏi một câu: “Hotboy, có thể nhận được tiền mặt không?” Tất cả mọi người nói anh muốn tiền đến mức điên rồi.

Điều này dẫn đến việc tôi chỉ tốn hai trăm đồng đã thuê được Trì Nghịch làm người mẫu vẽ.

Khoảnh khắc anh bước vào phòng học nhìn thấy tôi, bước chân hơi dừng lại.

Tôi không cho anh cơ hội đổi ý.

“Rầm” một tiếng đóng cửa lại.

“Bạn học Trì Nghịch, đã nhận tiền của tôi rồi mà còn muốn chạy sao?”

Anh dường như giờ mới kịp phản ứng, thu hồi ánh mắt khỏi mặt tôi.

Anh tự giác ngồi xuống ghế, hai đầu gối khép lại, tay cứng ngắc khoát lên đùi.

Đường môi căng thẳng: “Có thể bắt đầu rồi.”

Tôi mỉm cười nhìn anh.

“Cởi quần áo ra.”

“Cái gì?”

Anh hơi ngước mắt lên.

Rất giống một chú cún hung dữ bị dọa.

Tôi thản nhiên nói: “Người mẫu vẽ, đương nhiên phải cởi quần áo rồi! Chút đạo đức nghề nghiệp này cũng không có sao?”

Sau khi giằng co thật lâu.

Trì Nghịch nhắm mắt lại, khuất phục.

Anh đưa tay chậm rãi cởi cúc áo sơ mi đầu tiên, lộ ra yết hầu gợi cảm.

Tiếp theo là xương quai xanh xinh đẹp.

Xuống dưới nữa…

“Ồ…” Tôi khen ngợi: “Rất đẹp!”

“Bạn học Trì Nghịch màu hồng nhạt.”.

Trì Nghịch năm mười chín tuổi không có dáng vẻ bình tĩnh thấy biến không đổi sắc như mười năm sau. 

Chỉ bị trêu chọc vài câu, da thịt trắng nõn của anh đã hiện lên một màu hồng nhạt. 

Bàn tay với khớp xương rõ ràng đặt ở bên hông quần, giống như đã nhẫn nhịn đến cực hạn.

“Câm miệng.” Anh xấu hổ mắng nhẹ.

Nhiệt độ điều hòa rất cao, mồ hôi uốn lượn theo cơ bụng của anh, ẩn vào vị trí dưới đường nhân ngư xinh đẹp.

Tôi tốt bụng cầm tờ giấy lau mồ hôi cho anh.

Trì Nghịch và “anh em” của anh đứng lên thẳng tắp.

“Đúng là lịch sự!” Tôi bình luận.

Theo ánh mắt của tôi, cả người Trì Nghịch cứng ngắc, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Anh theo phản xạ cầm lấy ba lô chặn lại.

Mu bàn tay nổi gân xanh, căng thẳng vô cùng.

Kiếp trước cũng là bàn tay này, trong vô số đêm dịu dàng vỗ nhẹ lưng giúp tôi xua tan ác mộng. 

Trì Nghịch nhiều lần nhấn mạnh anh mang ân thì báo chứ không phải người tốt.

Nhưng trên đời này không thể tìm được người nào tốt hơn anh.

Một người yêu tiền như vậy, lại không giữ lại tài sản hàng trăm triệu mà tặng cho tôi.

Đúng là đồ ngốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cun-con-xin-dung-lo-lang/chuong-3.html.]

Trì Nghịch mười chín tuổi không dịu dàng chút nào.

“Vẽ xong chưa? Tôi phải đi đây.”

Anh xụ mặt, nói không chút khách khí.

Tôi biết rõ, đó chỉ là sự ngụy trang của anh thôi.

Tôi kiễng mũi chân, hôn lên khóe môi anh một cái.

“Ngoan lắm, hôm nay đến đây thôi!” Vẻ mặt hung dữ của anh rốt cuộc không duy trì được nữa, anh ôm khuôn mặt bị hôn lui về phía sau một bước.

“Cậu làm cái gì đấy!”

Đôi mắt đen nhánh lộ ra vẻ khó tin. Giống như một thiếu nữ xinh đẹp bị ác bá ép buộc.

Tôi chớp mắt, vô tội.

“Thưởng cho cậu đó! Không thích sao?”

“Cậu coi tôi là cái gì?”

Trì Nghịch siết chặt quai ba lô, tóc mái trên trán rũ xuống che đi cảm xúc đáy mắt.

“Trình Tri Ý.”

Giọng anh khàn khàn, gằn từng chữ:

“Tôi không phải loại người không đứng đắn.”

Anh tức giận đến mức mặt đỏ bừng.

Anh bước rất nhanh, giống như phía sau có ác quỷ đang đuổi theo.

Không lâu sau, điện thoại di động của tôi nhận được hai trăm đồng Trì Nghịch trả lại.

Anh quyết tâm vạch rõ giới hạn với tôi.

Tôi cố ý trả đũa.

[Trì Nghịch, đó là nụ hôn đầu tiên của tôi, hai trăm đồng không đủ.]

[Tôi cũng là nụ hôn đầu.]

Tin nhắn vừa mới gửi tới, anh lại hoảng hốt thu hồi.

Hộp thoại luôn hiển thị trạng thái đang nhập.

Chờ tôi tắm xong rồi quay lại.

Thu Vũ Miên Miên

Trong hai mươi phút, tất cả đều là tin Trì Nghịch gửi tới.

Đại khái tâm tình anh đã bình ổn, giọng nói cứng rắn y như ở phòng vẽ tranh:

[Vậy cậu muốn thế nào?]

Năm phút nữa trôi qua.

[Nhắc nhở: Bạn mới Trì Nghịch đã chuyển vào tài khoản của bạn 3527,24 tệ]

Trì Nghịch:

[Trong tay tôi chỉ có vậy.]

[Còn lại tôi cất chỗ quản lý tài sản, ngày mai lấy.]

Một lát sau.

[Trình Tri Ý, tôi không giận cậu.]

[Loại chuyện này chỉ có bạn trai bạn gái mới có thể, cậu đã có vị hôn phu rồi.]

Tôi nhận tiền, gửi cho anh một tin nhắn thoại.

[Bạn học Trì Nghịch, tôi sẽ coi như chuyện này chưa từng xảy ra, sẽ không ảnh hưởng đến sự trong sạch của cậu đâu.]

Một câu nói cắt ngang tin nhắn đang định gửi.

Lại một lát sau, Trì Nghịch gửi tới một chữ cộc lốc.

[Được.]

Tôi nằm sấp trên giường, tưởng tượng Trì Nghịch bây giờ có biểu tình gì.

Đột nhiên nhìn thấy tin tức Từ Tĩnh gửi tới.

Loading...