Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Con Mèo Đeo Bám - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-12-21 08:45:36
Lượt xem: 314

1

Từ trên núi xuống, tôi nhìn thấy Lục Vũ Thành đang dựa người đứng cạnh xe, dang tay về phía tôi. 

Bước chân tôi dừng lại, từ từ bước qua, bình tĩnh đứng trước mặt anh ta: “Cảm ơn anh đã tới đón tôi.”

Lục Vũ Thành nhíu mày, buông hai tay xuống. 

“Chu Vãn Tình, nhìn em cũng ngoan hơn rồi đấy.” Anh ta cười như không cười, nhìn tôi đứng thận trọng trước mặt anh ta. 

Lòng tôi cười khổ. 

Dù là ai khi bị ném đến nơi quỷ quái này hai năm, mà không trở nên ngoan ngoãn nhỉ?

Lục Vũ Thành, như anh mong muốn. 

Tôi, phải rời khỏi anh. 

Tôi trầm mặc mở cửa xe, ngồi vào. 

2

Buổi tối là sinh nhật Lục Vũ Thành. 

Nhưng tủ quần áo của tôi, không có bộ đồ nào thích hợp cả. 

Hai năm trôi qua, tôi đã giảm hơn 20 cân. 

Tóc đã cháy vàng, trông tiều tụy hơn. 

Mỗi chiếc váy đều được may theo số đo, mà lúc này khi mặc trên người gầy ốm của tôi nhìn rất xấu, có phần buồn cười. 

Tôi muốn thay chiếc váy trên người ra, nhưng vừa kéo khóa kéo, thì nhìn thấy Lục Vũ Thành đang đứng ở cửa nhìn tôi. 

Tôi dừng tay, trầm mặc đóng cửa lại. 

3

Chỉ là tôi không ngờ, lúc tôi quay về thì Lâm Tây Tây đã không kiềm chế được động thủ với tôi trong bữa tiệc. 

Khi đi ngang qua, tôi lảo đảo người lỡ tay hất rượu vào giày cao gót của cô ta. 

Giống với hai năm trước, diễn xuất vụng về nhưng lại có người không chịu nổi mà nói vào. 

Vẻ mặt Lục Vũ Thành khó coi nhìn tôi:

“Chu Vãn Tình, tính tình hung hăng của em vẫn không chịu thay đổi à!”

“Vừa quay về mà đã dám ra tay với Tây Tây.”

“Anh muốn em bây giờ tự tay mình, lau sạch giày cho cô ấy.”

Tôi ngẩng đầu, nhìn gương mặt không giấu được ý cười của Lâm Tây Tây. 

Cô ta mặc chiếc váy một trắng, trên cổ đeo sợi dây chuyền kim cương 3000 vạn được Lục Vũ Thành mua được hai ngày trước. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/con-meo-deo-bam/chuong-1.html.]

Cả người trắng xóa và dụng cụ này, cùng với nước canh hai năm trước, gương mặt học sinh nay đã khác hoàn toàn. 

Chẳng qua lúc này, cô ta xinh đẹp mang giày cao gót màu bạch kim, còn dính lại chút nước rượu đỏ thẫm. 

Lời Lục Vũ Thành vừa nói ra, những người xì xào xung quanh chợt im bặt, ai ai cũng nhìn tôi. 

Thậm chí có người nhịn không được mà cười tươi, chuẩn bị xem kịch hay. 

Dù sao hai năm trước, tôi cũng vì những chuyện này với Lục Vũ Thành mà đã khóc nháo khiến người khác chê người. 

Cuối cùng bị đưa tới am đường, làm trò cười cho mọi người xung quanh. 

Thậm chí có người còn đánh cược, nói xem lần này tôi có làm loạn nữa hay không. 

Lục Vũ Thành thấy tôi không nói gì, còn tưởng tôi muốn làm loạn, anh ta cảnh giác kéo Lâm Tây Tây ra phía sau. 

Nhưng ngoài dự đoán, trước mặt bao nhiêu người, tôi chí người lau sạch giày cao gót cho Lâm Tây Tây. 

Tôi đứng dậy, thản nhiên nhìn Lâm Tây Tây: 

“Xin lỗi, vừa rồi tôi lỡ đụng vào cô, tôi xin lỗi.”

Thái độ của tôi rất tốt, có thể nói lời xin lỗi rất chân thành. 

Ngay cả Lâm Tây Tây đang giả vờ đáng thương cũng đứng đấy nhìn tôi với ánh mắt dò xét. 

Cô ta không tin tôi sẽ nói ra những lời này. 

Xung quanh vang lên tiếng xì xào bàn tán: 

“Xem ra Chu đại tiểu thư đã biết ngoan rồi, vậy mà lại khom lưng với người khác như vậy.”

“Lâm Tây Tây là người Lục thiếu sủng trên đầu quả tim, không xin lỗi sao được.”

“Trước kia do cô ta ỷ vào việc Lục thiếu cưng chiều nên mới không coi ai ra gì. Chịu khổ hai năm nên phải ngoan ngoãn thôi!”

Tôi làm lơ những lời nói đó, mà rời khỏi bữa tiệc. 

Mọi người xung quanh mồm năm miệng mười kêu Lục Vũ Thành đuổi theo tôi. 

Anh ta lại cười nhạt:

“Vốn tưởng cô ấy chịu khổ hai năm sẽ ngoan ngoãn, biết làm thế nào để lấy lòng tôi chứ.”

“Xem ra do trước kia tôi quá sủng cô ấy, nên cô ấy không biết trời cao đất dày là gì nữa.”

“Cứ để cô ấy đi đi, không quá ba ngày cô ấy sẽ ngoan ngoãn tìm tới tôi như con ch.ó mà thôi.”

4

Nhưng Lục Vũ Thành không biết. 

Tôi đã đồng ý kết hôn với người khác. 

Đám cưới sẽ được diễn ra mười ngày nữa. 

 

Loading...