Cô Giáo Tôi Mê Tiểu Thịt Tươi Đến Tiêu Đời - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-03-12 12:56:48
Lượt xem: 6,328

Trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ: Đúng là một tên si tình ngu ngốc!

 

Nhưng giọng nói của tôi vẫn đầy thiện chí, từng câu từng chữ như đang dẫn dắt A Hạo:

 

"Ả ta đã làm vậy với anh, anh không nghĩ mình nên trả thù sao?"

 

"Anh gửi hết những tin nhắn và hình ảnh đó cho tôi đi. Và khi nào thấy Hứa Nghiên Chi ra ngoài một mình, hãy báo cho tôi. Tôi sẽ giúp anh bắt tận tay, day tận trán!"

 

A Hạo lập tức đồng ý.

 

Nhưng ngay khi sắp cúp máy, anh ta đột nhiên ngập ngừng, rồi hỏi tôi:

 

"Cô là ai? Tại sao lại giúp tôi? Cô có mục đích gì không?"

 

Tôi hơi khựng lại, sau đó cắn răng nói dối:

 

"Tôi là bạn gái cũ của Lâm Dục Nhiên. Tôi cũng bị hắn ta lừa dối!"

 

A Hạo rất dễ tin lời tôi, rồi cúp máy.

 

Tôi nhìn chằm chằm vào đoạn tin nhắn anh ta vừa gửi…một loạt ảnh chụp màn hình đầy bằng chứng.

 

Tôi xoa trán, khẽ cười lạnh.

 

Đúng là một tên ngốc nghếch.

 

10

 

Tối thứ sáu, vừa tan học, tôi đã thấy Lâm Dục Nhiên lén lút rời khỏi lớp.

 

Cùng lúc đó, A Hạo cũng nhắn tin cho tôi:

 

[Hứa Nghiên Chi nói cô ta có hẹn với bạn, không cho tôi đi theo, giờ đã ra ngoài rồi.]

 

Tôi vác cặp, lặng lẽ bám theo Lâm Dục Nhiên.

 

Cậu ta vòng vèo qua nhiều con phố, cuối cùng bước vào một trung tâm thương mại cũ kỹ, gần như đã bị bỏ hoang.

 

Tôi cũng nhẹ nhàng bám theo.

 

Hứa Nghiên Chi đã đợi sẵn bên trong. Vừa thấy Lâm Dục Nhiên, cô ta lập tức nhào tới ôm chầm lấy đối phương.

 

Tôi nhanh chóng lấy điện thoại ra, bật chế độ quay video.

 

Hai người họ hôn nhau say đắm một hồi, sau đó mới bắt đầu trò chuyện.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Hứa Nghiên Chi cọ cọ vào người Lâm Dục Nhiên, giọng nói đầy ấm ức:

 

"Tất cả là tại em cứ chọc vào con nhỏ Chu Dương kia! Giờ thì xem đi, mạng xã hội toàn là những tin tức đó! Cô sợ đến mức không dám ló mặt ra ngoài nữa rồi!"

 

"Thậm chí còn phải lôi thằng bạn trai ngu ngốc của cô ra, lừa anh ta rằng cô muốn kết hôn, để anh ta đứng ra thanh minh giúp cô."

 

"Thời gian này cô nhớ em c.h.ế.t đi được, Dục Nhiên..."

 

Lâm Dục Nhiên vuốt ve gương mặt ả ta, khẽ cười:

 

"Em cũng rất nhớ cô. Nhưng giờ thì ổn rồi, tất cả mọi người đều nghĩ rằng em đang hẹn hò với Dư Thanh Thanh, chẳng còn ai nghi ngờ gì về chúng ta nữa."

 

Hai người lại tiếp tục hôn nhau.

 

Tôi nhếch mép, lặng lẽ rời đi.

 

Vừa bước ra khỏi tòa nhà, tôi liền soạn một tin nhắn nặc danh, gửi thẳng đến số của mẹ Lâm Dục Nhiên, kèm theo một đoạn ghi âm và tọa độ hiện tại.

 

Tối hôm đó, tôi tổng hợp tất cả ảnh chụp, video và tin nhắn thành một tập tài liệu PDF và một bản trình chiếu PPT, sau đó gửi cho A Hạo:

 

[Có muốn công khai không, tùy anh quyết định.]

 

A Hạo không trả lời ngay.

 

Tôi cứ nghĩ rằng anh ta sẽ mềm lòng.

 

Nhưng sáng hôm sau, toàn bộ bằng chứng này đã lan truyền khắp các nền tảng mạng xã hội.

 

Hứa Nghiên Chi hoàn toàn sụp đổ.

 

Ả ta bị dư luận chỉ trích đến mức không dám ra khỏi nhà.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/co-giao-toi-me-tieu-thit-tuoi-den-tieu-doi/chuong-8.html.]

Mẹ của Lâm Dục Nhiên cũng đích thân nhảy vào phần bình luận, chửi bới Hứa Nghiên Chi:

 

[Thì ra chính là con hồ ly tinh này dụ dỗ con trai tôi! Đồ mặt dày! Tao sẽ không để yên cho mày đâu!]

 

Tôi lặng lẽ quan sát tất cả, lòng đầy hả hê.

 

Quả báo đến cũng nhanh thật.

 

11

 

Chuyện gì đã xảy ra tại khu trung tâm thương mại tối hôm đó, tôi không rõ.

 

Nhưng có một điều chắc chắn… Hứa Nghiên Chi không phải loại người dễ bị bắt nạt.

 

Tuần tiếp theo, ả ta xông thẳng vào lớp học, trên mặt đầy vết bầm tím.

 

Trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, cô ta nâng mặt Lâm Dục Nhiên lên, hôn một cái thật sâu trước khi nghênh ngang rời đi.

 

Toàn bộ lớp học c.h.ế.t lặng.

 

Tôi chỉ cụp mắt, nhếch môi cười khẽ.

 

Ả ta định chơi bài lật ngửa rồi sao?

 

Nhưng ngay khi Hứa Nghiên Chi vừa bước ra khỏi cổng trường, mẹ của Lâm Dục Nhiên cũng xuất hiện.

 

Hai người lao vào nhau, túm tóc, cào cấu, đánh đập ngay giữa sân trường.

 

Tiếng la hét, tiếng chửi rủa vang vọng khắp nơi, học sinh vây kín cả cổng trường để xem kịch hay.

 

Tôi cũng lặng lẽ đứng ngoài xem.

 

Đột nhiên, trong cuộc ẩu đả, một con d.a.o nhỏ từ túi tôi rơi ra, nằm trên đất.

 

Tôi định cúi xuống nhặt, nhưng nó lại bị ai đó đá văng đi.

 

"Thôi kệ vậy."

 

Tôi thì thầm, xoay người rời đi.

 

Đúng lúc đó, ngoài cửa lớp vang lên tiếng của lớp phó học tập gọi tôi đến văn phòng.

 

Lúc này, Hứa Nghiên Chi và mẹ của Lâm Dục Nhiên đã đánh đến đỏ cả mắt.

 

Bà ta nhìn thấy một con d.a.o nhỏ rơi gần đó, lập tức nhặt lên, không chút do dự đ.â.m thẳng về phía Hứa Nghiên Chi.

 

Lâm Dục Nhiên lao tới cản lại, nhưng lưỡi d.a.o đã đ.â.m thẳng vào tim cậu ta.

 

Máu tươi phun ra như suối, loang lổ khắp nền đất.

 

Cậu ta ngã xuống, c.h.ế.t ngay tại chỗ.

 

Hứa Nghiên Chi bị m.á.u b.ắ.n đầy mặt, ánh mắt trống rỗng, cả người run rẩy. Đột nhiên, ả ta hét lên điên loạn, giật lấy con dao, quay sang đ.â.m loạn xạ vào mẹ của Lâm Dục Nhiên.

 

Khi cảnh sát đến, mẹ của Lâm Dục Nhiên đã bị đ.â.m hơn mười nhát, nằm thoi thóp trên vũng máu.

 

Còn Hứa Nghiên Chi, ả ta vẫn lẩm bẩm như kẻ mất trí:

 

"Là bà... đều là tại bà... bà không cho tôi và Dục Nhiên ở bên nhau..."

 

Mẹ của Lâm Dục Nhiên may mắn sống sót, nhưng từ đó bị liệt toàn thân, nằm liệt giường suốt đời.

 

Ba của Lâm Dục Nhiên thì gần như mất hết tất cả… con trai c.h.ế.t thảm, vợ bị tàn phế. Quá đau đớn, ông ta lên cơn đột quỵ và bị liệt nửa người.

 

Về phần Hứa Nghiên Chi, ả ta bị kết án tù chung thân, phần đời còn lại chỉ có thể sống sau song sắt.

 

Nghe xong chuyện này, Tống Trúc Âm hớn hở nói với tôi:

 

"Chu Dương, cậu xem, có phải là trời cao có mắt không? Kẻ ác cuối cùng cũng phải nhận báo ứng!"

 

Tôi nhìn chằm chằm vào quả táo đỏ mọng trong tay.

 

Bị mất d.a.o rồi, không thể gọt vỏ được nữa. Đúng là đáng tiếc.

 

Tôi cắn một miếng táo giòn rụm, nhai chậm rãi:

 

"Gieo nhân nào, gặt quả nấy thôi."

 

[HOÀN]

Loading...