CÔ ẤY BIẾN MẤT - Hệ liệt Vũ Liên Thiên Tôn - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-23 20:05:36
Lượt xem: 191
16.
Không thấy biển hoa lúc này mới như từ trong mộng tỉnh dậy: “Khó trách ông ta mỗi năm dù có bận thế nào đều sẽ cùng tôi về quê cúng tổ tiên.”
“Cô hiện tại có tiện tìm người, đi tới mộ cha cô xem sao? Tốt nhất là chụp một bức ảnh."
Không thấy biển hoa gật đầu, sau đó lấy một chiếc điện thoại di động khác trên bàn và gọi.
Không lâu sau, cô ấy gửi cho tôi bức ảnh chụp mộ cha cô ấy.
Tôi nhìn chằm chằm vào bức ảnh một lúc lâu: "Khó trách, tướng c.h.ế.t trẻ của cô lại rõ ràng như vậy! Trên phần mộ của cha cô, có đè ép 12 tờ mộ giấy."
[12 tờ mộ giấy? Có gì sai sao?]
[Tôi chỉ biết giấy mộ thường được ép 3 tờ.]
[Hãy tôn trọng giấy mộ!]
Tôi nghiêm túc nói: “Người xưa vẫn nói, mộ phần có giấy, dưới gối có con. Khi cúng tổ tiên, người ta sẽ dán vài tờ giấy mộ mới lên mộ của người thân. Nhưng số lượng giấy tờ mộ thường là 3 hoặc 5. Số lẻ là dương, số chẵn là âm. Bởi vì âm khí của mộ quá nặng nên yêu cầu dương khí phải dung hợp.”
“Mà 12 là sự kết hợp của số dương đứng đầu và số âm đứng đầu, là số âm lớn nhất trong các số âm. Cho nên mộ của cha cô có âm khí rất mạnh! Mà âm khí nặng nề về lâu dài sẽ mang đến tai họa cho con cái ông ấy."
Không thấy biển hoa sợ đến mức cả người run rẩy: “Tại sao ông ta lại muốn hại tôi?”
“Tất nhiên là ông ta muốn giàu hơn! Số phận của ông ta là mất tiền ở tuổi trung niên, nhưng không ông ta đã học được tà môn ma đạo đó từ đâu đó và dùng mạng sống của vợ mình để lấp đầy tài sản của mình. Nếu tôi đoán không lầm thì ngôi nhà nơi cô đang ở cũng là một phòng phong thủy, nguy hiểm đến tính mạng!"
"Đạo trưởng Vũ Liên, xin hãy giúp tôi xem."
Sau khi tôi gật đầu, không thấy biển hoa bắt đầu cầm di động ghi lại bố cục của ngôi nhà.
Đây là một biệt thự ở ngoại ô.
“Nhà của cô đã sửa sang lại chưa?”
Không thấy biển hoa gật đầu: “Khi chúng tôi cưới nhau, chồng tôi đã sửa sang lại toàn bộ căn nhà để tôi vui vẻ.”
“Nhà mới sửa sang lại mở thêm hai cái cửa nữa, nhất định sẽ nhìn thấy máu. Mà phòng của cô được bao quanh bởi hai con đường, mặt sau của căn phòng sẽ phản chiếu ánh sáng. Nếu cô ngủ ở đây, cô sẽ là nguồn tài lộc cho chồng, đi ra phòng khách nhìn xem bố cục.”
Không có biển hoa quay lưng ra cửa, đang chụp ảnh bàn ghế trong phòng khách. Đột nhiên, một giọng nam trung niên xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp.
“Em yêu, em đang làm gì vậy?” Một tiếng “bụp” vang lên, điện thoại di động của không thấy biển hoa rơi xuống đất.
17.
Bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp đã bớt đi rất nhiều, người xem cũng dường như nín thở.
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
[Trời ơi, tôi không dám thở!]
[Tôi thậm chí không dám bày tỏ sự tức giận của mình!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/co-ay-bien-mat-he-liet-vu-lien-thien-ton/chuong-8.html.]
[Không thấy chồng của không thấy biển hoa quay trở lại khi nào? Tại sao ông ta lại đột nhiên xuất hiện sau lưng cô!]
[Ahhh... Muốn xem mà không dám xem!]
Điện thoại cuối cùng cũng được nhấc lên, ống kính được chuyển từ sau ra trước.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, một người đàn ông trung niên dáng vẻ lịch lãm đột nhiên xuất hiện, bên cạnh là một thanh niên mặc áo dài kiểu Tôn Trung Sơn.
Người đàn ông lịch lãm chính là người chồng giàu có của không thấy biển hoa, vậy chàng trai đầy tà khí này là ai?
Tôi thầm niệm thần chú, khai Thiên Nhãn.
Nhưng cảnh tượng trước mắt khiến tôi lạnh cả người.
Thân thể của doanh nhân giàu có đã bị khoét rỗng. Có hàng ngàn sợi chỉ đỏ chạy khắp cơ thể ông, nối ông với chàng trai bên cạnh.
Chàng trai trẻ khẽ cử động ngón tay, sợi chỉ đỏ kéo cơ thể doanh nhân giàu có chuyển động.
Doanh nhân giàu có vẫy tay trước ống kính, nói tiếng phổ thông không trôi chảy lắm.
"Xin chào mọi người, mặc dù tôi không biết vợ tôi vừa nói gì, nhưng tôi hy vọng các bạn không phiền lòng vì vợ tôi mắc bệnh tâm thần phân liệt..."
Doanh nhân giàu có chưa kịp nói xong thì người thanh niên đã cầm điện thoại đi.
Đầu tiên hắn nhìn về phía không thấy biển hoa: “Phu nhân đang thỉnh vị cao nhân nào đoán mệnh? Kỳ thật, tôi cũng biết một chút về Đạo giáo!”
Sau đó hắn quay lại nhìn tôi trước màn hình:
“Cô tên là Vũ Liên Thiên Tôn? Haha, tôi buồn cười quá. . . "
Đột nhiên, sắc mặt của hắn thay đổi lớn, giống như nhớ tới cái gì.
"Vũ Liên!! Cô có phải là Lý Vũ Liên của Bạch Vân Quan không?"
Trước khi hắn kịp nói xong, tôi bắt đầu mở miệng tụng lớn trừ tà sát chú.
“Sắc sắc dào dạt, mặt trời mọc phương đông, ngô ban linh phù, phổ quét điềm xấu, miệng phun núi non chi hỏa, phù phi môn nhiếp ánh sáng, đề quái biến thiên phùng lịch thế, phá ôn dùng tuổi ăn kim cương, hàng phục yêu ma người chết, hóa thành cát tường, Thái Thượng Lão Quân khẩn cấp như luật lệnh!!!”
Trong khoảnh khắc, sợi chỉ đỏ trên người doanh nhân giàu có bị cắt đứt, cơ thể ông ta rơi xuống như cát rời.
Mà thanh niên đang điều khiển sợi chỉ đỏ đột nhiên “phụt” một tiếng phun ra một ngụm máu.
Chàng trai trẻ nhìn chằm chằm vào tôi trên màn hình một cách hung dữ: "Lý Vũ Liên của Bạch Vân Quan quả thật danh bất hư truyền. Lần này là do tôi khinh địch, tôi là Việt Bạch Tử, chúng ta sẽ sớm gặp lại.
Dứt lời, hắn xoa xoa m.á.u trên khóe miệng, chuẩn bị rời khỏi biệt thự.
Nhưng khi vừa tới cổng, một bóng người mặc áo màu chàm đứng trước mặt khiến cả người hắn như cứng đờ tại chỗ.