Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chuyện Tình Bắt Đầu Từ Lá Thư Gửi Nhầm - P8

Cập nhật lúc: 2024-11-08 18:57:25
Lượt xem: 965

Ăn xong, tôi gọi Tần Nhiên Nhiên lại. 

"Tôi thử xem được không?" 

Quên mất chưa nói, hồi cấp ba Lý Tử Mạt là người áp đảo tôi về mọi mặt. 

Nhưng đến đại học, tôi mới phát hiện ra mình có chút thiên phú về máy tính, năng lực còn hơn cả Lý Tử Mạt. Tất nhiên, việc tìm ra lỗi cũng không hề dễ.

Khi chúng tôi xác định được vấn đề và tìm ra phương án giải quyết, trời đã tối. 

Lúc rời đi, Tần Nhiên Nhiên có vẻ muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn mở lời. "Cô xứng đáng với cậu ấy."

Tôi tinh nghịch lè lưỡi với cô ấy, tiện tay vò vò mái tóc mềm mại của Lý Tử Mạt, cô ấy mỉm cười cúi đầu. 

"Được giúp đỡ mỹ nam, mỹ nữ, tôi rất sẵn lòng."

Sau lần đó, tôi và Tần Nhiên Nhiên trở thành bạn thân. 

Gặp vấn đề về code, cô ấy thích thảo luận với tôi hơn, còn tôi cũng rất thích được gần gũi chị gái xinh đẹp. Hotboy Lý Tử Mạt cứ thế bị "ghẻ lạnh". Tần Nhiên Nhiên còn tự nguyện làm vệ sĩ tình yêu cho tôi.

Còn về Hứa Uyển Ninh, ngoài việc cô nàng này hơi lắm chiêu, thì cũng là vì Tần Nhiên Nhiên cuối cùng đã gặp được người cô ấy thích một cách vô điều kiện, đang nghiêm túc theo đuổi tình yêu. Nam chính không ai khác chính là Lý Tử Vị, người tôi thầm thương trúng nhớ năm nào.

Tất nhiên, chuyện tôi từng thích bạn trai hiện tại của cô ấy, tôi sẽ giữ kín như bọng. Cũng không hẳn là tôi tác hợp cho họ, tôi chỉ vô tình tạo cơ hội thôi. Chỉ là Tần Nhiên Nhiên nhìn thấy ảnh Lý Tử Vị trong kỷ yếu cấp ba của chúng tôi, liền trúng tiếng sét ái tình. Sau đó mượn cớ sổ liên lạc trong đó, bắt đầu con đường chinh phục soái ca của chị đại, cuối cùng cũng ôm mỹ nam vào lòng.

Đôi khi, tôi không khỏi cảm thán, một bức thư tình gửi nhầm, lại tạo nên hai mối lương duyên.

Một tiếng sầm vang cắt ngang dòng hồi tưởng của tôi, mưa gió nổi lên ầm ầm. Cửa kính phòng khách sạn bị gió đập ầm ầm. Tôi ngẩng đầu nhìn cơn mưa xối xả bên ngoài, thôi xong rồi. Cơn mưa này lớn như ngày Y Bình đi đòi tiền ba vậy.

Lớn như ngày Sam Thái chia tay Đạo Minh Tự vậy.

Lớn như ngày Nhị Nguyệt Hồng đi cầu thuốc cho Nha Đầu vậy.

Khách sạn này gần trường tôi, tôi về thì không sao, nhưng Lý Tử Mạt thì phiền rồi. Lý Tử Mạt nhận ra nỗi lo lắng của tôi. "Chờ mưa nhỏ bớt, anh đưa em về trường. Tiểu gia anh sáng mai không có tiết, mai về cũng được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chuyen-tinh-bat-dau-tu-la-thu-gui-nham/p8.html.]

Sau đó anh ấy lại nhìn tôi bằng ánh mắt đáng thương quen thuộc. "Nể mặt anh bị kẹt ở đây thảm thương như vậy, Chi Chi tốt bụng, em tha lỗi cho anh đi. Anh thật sự không biết em gọi điện cho anh, cũng không biết em đến trường tìm anh."

Việc đến trường tìm anh ấy là do tôi tiện đường qua đó làm chút việc, quyết định trong phút chốc. Lý Tử Mạt thực sự không biết, vừa hay tạo cơ hội cho Hứa Uyển Ninh. Thấy tôi không giận nữa, anh ấy lấy ra hết món này đến món khác toàn hoa quả, đồ ăn vặt tôi thích. "Có đói không? Mưa to không dẫn em ra ngoài ăn được, em ăn tạm mấy thứ này lót dạ nhé."

Lúc này, mẹ Lý Tử Mạt gọi video call đến, tôi né sang một bên. Để tôi đỡ ngại, lại thêm địa điểm cũng hơi khó xử, Lý Tử Mạt không bật camera. Mẹ Lý Tử Mạt lập tức tỏ vẻ không hài lòng. "Thằng nhóc này, bật camera lên, để mẹ già này nhìn cho rõ."

Lý Tử Mạt đành bật camera, đồng thời "tiêm phòng" trước. "Mẹ, bên con mưa to lắm, con bị kẹt ở khách sạn rồi."

"Bọn mẹ đang nói chuyện này đây, nên mới dặn dò con với Chi Chi chú ý an toàn. Nhìn xem, bác Tống, bác gái Tống đang ăn cơm cùng bọn mẹ đấy!"

Trong video vang lên giọng bố mẹ tôi, tôi thầm kêu không ổn rồi. Quả nhiên, ông bố yêu quý của tôi cũng gọi video call cho tôi, tôi lập tức đỏ mặt tía tai. 

Bên kia nghe thấy tiếng thông báo từ điện thoại Lý Tử Mạt, cũng nhận ra có gì đó không đúng. Bố Lý Tử Mạt phản ứng nhanh, giả vờ như sóng yếu, tắt video.

Không, phải để con thanh minh.

Không, phải để con giải thích.

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Cả hai chúng tôi đều hơi ngại ngùng, im lặng một lúc, không biết nên nói gì.

Một tin nhắn bất ngờ phá vỡ sự im lặng, khiến chúng tôi giật nảy mình. Nhìn nội dung tin nhắn, mặt Lý Tử Mạt bỗng đỏ như gấc. Tôi cố tỏ ra trêu chọc, tiến lại gần, muốn xua tan bầu không khí ngượng ngùng vừa rồi. "Bạn học Lý Tử Mạt, anh đọc được tin tức động trời gì vậy, cho em xem với nào!"

Lý Tử Mạt thoải mái đến mức khiến tôi hơi lạnh sống lưng. "Được thôi!"

Tôi cũng không giữ được bình tĩnh nữa, cảm thấy mặt mình chắc đỏ hơn cả mặt Lý Tử Mạt rồi. 

Cái người này, sao không biết né tôi ra một chút hả? Lý Tử Mạt cười nham hiểm. 

"Bạn nhỏ Tống Chi Sơ, sao em không cười nữa, em không phải là người lúc nào cũng cười toe toét sao?"

Nội dung tin nhắn kia khá sốc. "Thằng nhóc này, bọn ta không quản chuyện yêu đương của hai đứa, nhưng nhất định phải bảo vệ Chi Chi cho tốt. Nếu không, mẹ với ba con sẽ đánh gãy chân con."

Loading...