Chuyện lạ về những quy tắc ở trường ma - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-01-08 12:14:14
Lượt xem: 140
"Trật tự! Trong lớp học phải giữ trật tự! Nếu không, coi như các em vi phạm nội quy!" Người thầy trên bục giảng dùng thước gõ mạnh lên bàn, cả lớp lập tức im lặng.
Chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng đó, nói không sợ là nói dối, tim tôi vẫn đang đập thình thịch. Còn Trương Thi Vận, người vừa định chụp ảnh lúc nãy, thì sợ đến toát mồ hôi hột, hai tay run lẩy bẩy.
Ngay lúc ấy, tôi phát hiện có hai nam sinh lén lút chuồn vào từ cửa sau lớp học rồi lặng lẽ ngồi xuống hàng ghế phía sau chúng tôi.
Tôi thầm nghĩ, may mà vị tiên sinh kia đang quay lưng về phía họ nên không phát hiện ra. Nếu không, hai người họ chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.
Nhưng vừa nghĩ xong, vị tiên sinh kia bỗng nhiên quay ngoắt đầu lại 180 độ, nhìn chằm chằm vào hai nam sinh kia bằng ánh mắt sắc lẹm.
"8 giờ sáng phải có mặt ở phòng học, không được đi học muộn. Các em đã vi phạm nội quy, phải nhận hình phạt!" Tiên sinh nghiêm khắc nói.
Một trong hai nam sinh giải thích: "Thưa thầy, không phải đâu ạ, lúc nãy thang máy bị hỏng, bọn em bị kẹt ở trong đó một lúc lâu mới ra được."
"Là thang máy ở tầng một của tòa nhà giảng đường sao?" Tiên sinh hỏi.
"Vâng ạ, nên việc đi học muộn thật sự không phải lỗi của bọn em."
"Cãi bướng! Thang máy ở tòa nhà giảng đường căn bản không có tầng một! Các em nói dối! Vi phạm nội quy!" Tiên sinh nói.
Lúc này, nam sinh còn lại lớn tiếng nói: "Thầy làm cái trò gì vậy? Chỉ là đi học muộn một chút thôi mà, thầy hét cái gì chứ! Bản thiếu gia đây đến nghe giảng đã là nể mặt thầy rồi, già rồi mà còn chơi cosplay, tôi còn chưa nói thầy không tôn trọng lớp học đấy! Tôi sẽ đến phòng giáo vụ khiếu nại thầy!"
Chết rồi! Anh chàng này chắc là đi học muộn nên không thấy cảnh tượng kinh hoàng vừa rồi, nếu không cậu ta tuyệt đối không dám nói như vậy.
Tiên sinh cười khẩy một cách kỳ quái: "Ha ha ha, được lắm, lại vi phạm nội quy nữa rồi..."
Lại vi phạm nội quy?
Tôi chợt nghĩ, không ổn rồi!
Trong số những quy định của tòa nhà giảng đường có một điều: Trong giờ học, khi giáo viên đặt câu hỏi, sinh viên phải đứng dậy trả lời.
Ông ta cố tình dụ dỗ nam sinh kia vi phạm nội quy!
"Người đâu, mang hình cụ đến đây!"
Tiên sinh vừa ra lệnh, mấy sinh viên tóc đuôi sam thời nhà Thanh kia lập tức xông đến.
Hai nam sinh kia định đứng dậy bỏ chạy, nhưng không hiểu sao, họ như bị dính chặt vào ghế, dù có dùng sức thế nào cũng không đứng dậy được.
Mấy người kia nhanh chóng khống chế hai nam sinh đó.
Ngay sau đó, lại có hai nam sinh tóc đuôi sam thời nhà Thanh khác khiêng hai cái chum lớn chạy đến.
"Họ... họ muốn làm gì vậy?" Lý Doanh Doanh bên cạnh tôi sợ đến mặt mày tái mét.
E rằng hai nam sinh kia lành ít dữ nhiều rồi.
Vừa dứt lời, hai nam sinh kia bị người ta nhét vào hai cái chum lớn, ngay sau đó, tôi thấy có rất nhiều loài côn trùng độc từ trong chum bò ra.
"Rết!"
"Bọ cạp!"
"Còn có cả rắn!"
Chúng bò lên mặt hai nam sinh kia, cắn xé một cách tàn nhẫn, ngay lập tức những tiếng thét đau đớn đến xé lòng vang lên từng hồi.
"Á! Á!"
Tiếng la hét kinh hãi vang vọng khắp phòng học, bốn người chúng tôi cũng sợ đến run rẩy, Vương Gia Di còn kéo chúng tôi định chạy sang dãy ghế bên phải, vì những con côn trùng độc đó đã bò ra khỏi chum.
Nhưng đúng lúc định rời đi thì bỗng nhiên có tiếng hét lớn:
"Biến thái! Tất cả các người đều là biến thái! Tôi phải báo cảnh sát!"
Lúc này, một nữ sinh đột nhiên đứng bật dậy, chạy thẳng ra cửa lớp học.
Nhưng điều xảy ra tiếp theo thật sự khiến người ta phát điên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chuyen-la-ve-nhung-quy-tac-o-truong-ma/chuong-9.html.]
Chỉ nghe thấy tiếng "vút" một cái, một mũi tên sắc nhọn từ phía sau b.ắ.n xuyên qua đầu nữ sinh đó.
Cô gái ngã gục xuống vũng máu.
"Ha ha ha, trong giờ học không được tự ý đi lại, vi phạm nội quy, phải nhận hình phạt!" Tên tiên sinh kia cười lạnh.
Cái gì? Vi phạm nội quy? Không đúng! Tôi nhớ rõ ràng trong những quy định được phát thanh sáng nay không hề có điều này, sao lại tính là vi phạm nội quy?
Lúc này, Lý Doanh Doanh, Vương Gia Di và Trương Thi Vận đều đồng loạt nhìn tôi với vẻ mặt khó hiểu.
Chẳng lẽ là quy định cuối cùng bị gián đoạn trong bản tin sáng nay?
"Nếu trong phòng học có thêm một quy định mới, thì người đưa ra quy định đó phải chủ động..."
Chủ động cái gì? Rốt cuộc là phải chủ động cái gì?
"Các em sinh viên, chúng ta bắt đầu vào học."
Tiên sinh kia cầm một cuốn sách không rõ tên bắt đầu đọc:
"Quan quan thư cưu, tại hà chi châu. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu..."
Đây đâu phải kiến thức chuyên ngành của chúng tôi nhưng để bảo toàn tính mạng, chúng tôi cũng đành phải đọc theo.
Nhìn hai nam sinh bị nhốt trong chum không ngừng kêu gào đau đớn, tôi rất muốn cứu họ nhưng lại bất lực.
Còn tên tiên sinh trước mắt này rõ ràng là muốn lợi dụng quy định để hành hạ, thậm chí là g.i.ế.c c.h.ế.t chúng tôi.
Rốt cuộc tôi phải làm sao bây giờ...
Bỗng nhiên tôi nảy ra một ý, tôi nhớ ông nội từng nói, vạn vật trên thế gian đều tuân theo quy luật âm dương cân bằng, mọi việc đều có trên có dưới, có thêm thì phải có bớt, nếu không thế giới này sẽ hỗn loạn.
Đúng rồi! Có thêm thì phải có bớt! Tôi hiểu rồi!
Nhưng đúng lúc này, tiên sinh đó lại đi về phía bốn người chúng tôi.
Ông ta liếc nhìn chúng tôi bằng ánh mắt lạnh lùng, cuối cùng dừng lại ở Lý Doanh Doanh.
"Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, câu tiếp theo là gì? Em trả lời cho thầy!" Ông ta chỉ vào Lý Doanh Doanh.
"Tham sai hạnh thái, tả hữu lưu chi. Yểu điệu thục nữ, ngộ mị cầu chi." Tôi vội vàng nói nhỏ.
Nhưng Lý Doanh Doanh hình như không nghe rõ, cứ run rẩy mãi, thậm chí còn quên cả việc đứng dậy trả lời.
"Đứng dậy! Đứng dậy trả lời!" Tôi ra sức huých vai cô ấy, Trương Thi Vận và Vương Gia Di bên cạnh cũng liên tục nháy mắt ra hiệu.
May quá, cuối cùng chân Lý Doanh Doanh cũng cử động, tôi nghĩ dù không trả lời được cũng không sao, chỉ cần đứng dậy trả lời là không tính là vi phạm nội quy.
Thu Vũ Miên Miên
Nhưng chuyện xảy ra ngay sau đó khiến chúng tôi hoàn toàn c.h.ế.t lặng.
Một nam sinh tóc đuôi sam thời nhà Thanh tiến lại, dùng một tay ấn Lý Doanh Doanh, người đang định đứng dậy, xuống!
"Trong giờ học, khi giáo viên đặt câu hỏi, sinh viên phải đứng dậy trả lời. Em đã vi phạm nội quy, phải nhận hình phạt!" Tên tiên sinh kia mỉm cười nham hiểm.
Sao có thể như vậy chứ! Rõ ràng là đang cố tình hãm hại!
Lúc này, hai nam sinh tóc đuôi sam thời nhà Thanh khác nhanh chóng khiêng một cái chum đến, hình như sắp ra tay với Lý Doanh Doanh.
Trong lúc nguy cấp, Vương Gia Di đột nhiên đứng dậy, đẩy tên tiên sinh kia ra: "Nếu ông dám động vào bạn tôi, tôi sẽ liều mạng với các người!"
Không ngờ trong thời khắc quan trọng, cô ta lại dám đứng ra.
Có Vương Gia Di làm gương, Trương Thi Vận cũng hành động.
Cô ấy trước tiên đẩy cái chum trước mặt ra, sau đó không nói hai lời, hất người đàn ông tóc đuôi sam thời nhà Thanh đang giữ vai Lý Doanh Doanh ra.
Tôi biết Trương Thi Vận khỏe, nhưng không ngờ lại khỏe đến mức khó tin như vậy.
"Quan Tâm, đỡ Doanh Doanh dậy, chúng ta xông ra ngoài!" Vương Gia Di hét lớn.
Lúc này, tôi không trả lời ngay mà nhìn lên đồng hồ treo tường trong lớp học.