Chưởng mệnh nữ - 3
Cập nhật lúc: 2024-12-05 14:54:51
Lượt xem: 700
Ta chỉ vào vết bớt, cúi đầu, diễn tả vừa đúng cảm giác xấu hổ giận dữ không nói nên lời cho nàng xem.
Nàng nở nụ cười hài lòng rồi sai ta mấy việc như cởi giày, đổ bô.
Hình như việc tùy ý sai bảo một tiểu thư khuê các như ta và thấy lá ngọc cành vàng rơi xuống vũng bùn bẩn thỉu trở nên thấp kém hơn cả bản thân mình mang lại cho nàng cảm giác hả hê khôn cùng.
Ta cảm thấy vừa ngu xuẩn vừa xốc nổi mà sống mơ mơ màng màng như Hà Nương cũng không có gì không tốt. Có tiền thưởng thì vui vẻ, bị ức h.i.ế.p thì trút giận lên kẻ yếu thế hơn, không cần biết đến ngày mai sẽ ra sao.
Ta không thích nàng, coi thường nàng, nhưng cũng ghen tị với nàng.
7
Ít năm sau, khóe mắt Hà Nương bắt đầu có những vết chân chim, đắp bao nhiêu phấn son cũng không che được vẻ già nua xuống sắc.
Thứ Xuân Trú Lâu không thiếu nhất chính là các cô nương trẻ trung xinh đẹp.
Nhan sắc đã tàn phai, những vị khách nhã nhặn hào phóng không còn tìm đến nữa, chỉ có mấy gã đưa đò hay thợ thủ công thô lỗ thấp hèn mới ghé tới chỗ nàng.
Ngay cả con nha hoàn xấu xí là ta cũng bị tú bà điều chuyển sang vấn tóc trang điểm cho Yểu Nương, cô nương thế chỗ ngôi vị hoa khôi đắt khách của Hà Nương.
Ta vào phòng Hà Nương thu dọn đồ đạc còn sót lại, không ngờ cửa phòng đột nhiên bị một gã say ngất ngưởng hất văng ra. Hắn quơ nắm đ.ấ.m to như cái bát, la hét:
"Hà Nương đâu! Gọi Hà Nương ra cho ta! Các người nói cái gì mà ả đàn bà thấp kém đó không ở đây... Ta thấy các người chính là đang không coi ta ra gì!"
Ta thót tim, còn chưa kịp trốn đã bị hắn chộp lấy từ đằng sau.
"Hà Nương, Hà Nương, ông đây bắt được nàng rồi. Cho ta hôn cái nào!"
Mu bàn tay hắn phủ đầy lông vừa thô vừa cứng. Mùi hôi nồng nặc bốc lên từ phía sau khiến ta buồn nôn. Trong nháy mắt, ta nghĩ ra đủ loại biện pháp lẳng lặng g.i.ế.c c.h.ế.t hắn mà thần không biết quỷ không hay.
Có tiếng động ngoài cửa, ta quay đầu xem.
Là Hà Nương.
Ánh mắt nàng rất phức tạp, vừa thương hại vừa bi ai vừa có chút thỏa mãn kiểu ‘cuối cùng thì ngày này cũng đến’.
Ha, chắc nàng vui ra trò.
Bởi vì, ta sắp sửa phải nếm trải sự đau khổ mà nàng chịu đựng bao năm nay rồi.
Ta định bụng lộ ra ánh mắt khiêu khích với Hà Nương, để nàng cho rằng ta đang cố ý quyến rũ khách của nàng. Kẻ trời sinh háo thắng lại còn tự cho mình xinh đẹp hơn người như nàng tuyệt đối sẽ không cam lòng chịu thua nha hoàn xấu xí là ta. Chỉ đợi nàng đến cướp khách về thì ta có thể nhân lúc đó mà thoát thân.
Nhưng ta còn chưa kịp thực hiện thì Hà Nương đã xông đến đẩy ta ra rồi vừa tủi thân vừa nũng nịu dựa vào trong n.g.ự.c gã hôi hám kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chuong-menh-nu/3.html.]
"Ngài hư quá đi à! Đứa nha hoàn xấu xí như thế ngài cũng ra tay cho được. Hừ, sau này ngài đừng tới tìm ta. Người ta mà biết Hà Nương này để một con bé có vết bớt to trên mặt cướp khách thì ta còn mặt mũi nào gặp người khác nữa?"
Dù Hà Nương không còn trẻ nhưng phong vận vẫn còn quyến rũ lắm. Loại nữ nhân xấu xí mang vết bớt to hơn nửa mặt như ta sao mà có thể so sánh được.
Gã say hơi tỉnh táo chút, thấy Hà Nương tranh giành hắn thì vô cùng hưởng thụ.
Miệng Hà Nương liên tục nịnh nọt, mắt lại ra hiệu cho ta nhanh chóng rời đi.
Ta túm vạt áo, vội vàng đi ra.
Những thanh âm trong phòng làm lòng ta thấp thỏm không yên, nhưng ta chỉ có thể coi như điếc mà bỏ chúng lại sau lưng.
8
Đã vài ngày ta không thấy Hà Nương.
Ta đứng ngồi không yên, vừa muốn đi sang hỏi nàng tại sao lại làm thế vừa cảm thấy hỏi như vậy sẽ có vẻ rất nực cười.
Thật ra đã ở thanh lâu thì sớm muộn cũng có ngày thất thân thôi, chẳng qua là ta ghét bị ép buộc.
Lúc ta nhìn thấy Hà Nương lần nữa, nàng mặc áo sẫm kín đáo không lộ lấy một tấc da, bị mấy gã hầu ba chân bốn cẳng khiêng thẳng từ trong phòng xuống.
Các cô nương xung quanh kinh hãi, không biết ai hô lên "Chết người rồi!". Mọi người chạy tán loạn bốn phương tám hướng.
Ta ngơ ngơ ngác ngác bị đám người đẩy tới đẩy lui, trong đầu rối như tơ vò.
Hà Nương… chết?
Sao lại thế được?
Theo như ta biết, nàng đã tích cóp được không ít tiền tài, thậm chí năm ngoái còn đang lựa chọn người chuộc thân cho mình.
Nàng cần gì phải tìm đường chết?
Trước mắt ta hiện lên dáng vẻ nàng chống nạnh tức giận mắng ta, dáng vẻ nàng túm tai ta chì chiết, dáng vẻ nàng cắn hạt dưa rồi nhìn ta lau dọn, dáng vẻ nàng mạnh mẽ kéo ta ra khỏi bàn tay lông lá của gã say rồi ra sức đuổi ta đi.
Cuối cùng những hình ảnh Hà Nương sinh động ấy đều chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.
Chỉ còn lại một cỗ t.h.i t.h.ể lạnh băng.
Sao nàng có thể cứ thế buông tay ra đi, ta ngơ ngẩn nghĩ.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Ta còn chưa kịp nói với nàng một tiếng cảm ơn.