Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chưởng mệnh nữ - 21

Cập nhật lúc: 2024-12-05 15:08:40
Lượt xem: 543

Ta vươn tay. Bàn tay thon dài mảnh khảnh, trắng nõn như ngọc, hoàn mỹ từng li từng tý.

 

Bỗng, một đốm lửa bốc lên trong lòng bàn tay non mịn. Lửa tắt, nước lại tuôn ra.

 

"Mấy vị phu quân kia của ta đều c.h.ế.t vì bị ta hút hết vận khí. Bây giờ ta đã sắp đột phá cảnh giới Trúc Cơ, chính thức trở thành người tu tiên. Nếu Bệ Hạ cưới ta thì ta có thể hút vận khí của quốc gia. Một khi không còn vận khí này, Thích Trường Lan nhất định sẽ thế như chẻ tre, đánh thẳng vào hoàng cung! Đến lúc đó, ngài sợ gì Hứa Khai?"

 

"Còn nữa, đánh thắng quá nhanh cũng không phải là chuyện tốt với nhà họ Thích. Bọn họ không thể triệt để càn quét địa bàn. Để được lòng trăm họ thì cần phải đánh chậm, quét sạch kẻ thù, đánh nhanh sẽ để lại nhiều tai hoạ ngầm."

 

"Đợi thời cơ chín muồi, Công Chúa lấy thân phận cốt nhục còn sót lại của triều đại trước bước ra là có thể liên hợp tất cả quan lại thần tử bị Thích Trường Lan đe dọa đến lợi ích, trừng phạt nghịch tặc là gia tộc họ Thích. Ngài mang huyết mạch đế vương, lại có quân đội nhà ngoại củng cố lòng dân, còn thêm cả hiền tài đặc biệt là ta hỗ trợ, nắm trọn giang sơn dễ như trở bàn tay!"

 

Lời lẽ hùng hồn như thế nhưng Trưởng Công Chúa chưa bị ta thuyết phục ngay.

 

"Nhàn Hà, việc này cô phải suy nghĩ thêm."

 

Ánh mắt nàng lặng lẽ dừng trên tay ta thật lâu. Ta làm bộ không nhìn thấy ý định g.i.ế.c chóc ẩn giấu trong ánh mắt ấy.

 

Không phải người giống mình thì ắt có lòng phản trắc. Công Chúa chưa tới độ tuổi tìm tiên hỏi đạo. Nàng còn trẻ trung khoẻ mạnh, không biết bệnh tật đáng sợ thế nào. Làm gì có người cầm quyền trẻ khỏe nào thấy thuộc hạ tài giỏi quá mức mà không sinh lòng nghi kỵ? Nàng thậm chí sẽ nghĩ, Tống Nhàn Hà thật ra đã ngấp nghé khí vận quốc gia từ khi nào, chuyện nàng gặp gỡ ta thật ra là ngoài ý muốn hay là ta cố tình, …

 

Trước khi đi, Công Chúa hỏi ta: "Ngươi hẳn là có thể không nói không rằng, âm thầm nắm lấy mối hôn sự này. Bằng mưu kế của ngươi thì gả cho Bệ Hạ cũng không phải việc khó. Đến lúc đó kể cả ngươi chiếm vận khí quốc gia thì ta cũng không hay biết gì."

 

"Vì sao ngươi nói chân tướng cho ta?"

 

Câu hỏi này hàm chứa một câu hỏi khác: Vì sao ngươi muốn ta nghi kỵ ngươi?

 

Ta khom người hành lễ.

 

"Đây là át chủ bài của thần, cũng là thứ có thể uy h.i.ế.p thần. Thần trao nó cho minh chủ chính là cho ngài quyền làm tổn thương thần. Thần biết nhiều chuyện của ngài như thế, nếu trong tay ngài không có gì kiềm chế được thần thì ngài có còn yên tâm dùng ta không?"

 

"Mọi hành động thần làm đều là để tình cảm quân - thần giữa chúng ta được lâu bền."

 

Nghe vậy, Công Chúa trầm tư hồi lâu.

 

Mãi nàng mới ngẩng đầu, nước mắt chực tràn bờ mi.

 

"Nhàn Hà, ngươi chu đáo quá! Cô thực sự hổ thẹn với thần tử trung thành như ngươi!"

 

Ta cũng rưng rưng: "Chỉ mong minh chủ nhanh chóng hoàn thành nghiệp lớn! Ngoài ra, Nhàn Hà không còn mong cầu gì khác."

 

Lúc Công Chúa rời đi, nước mắt trên mặt vẫn chưa khô. 

 

Nhưng ta biết, những giọt nước mắt này giả dối thế nào.

 

Công Chúa của ta cuối cùng cũng học được nghi kỵ, học được lá mặt lá trái với ta rồi. Bao nhiêu chiêu trò ta từng dạy nàng, bây giờ nàng lấy ra đối phó với ta hết.

 

Thật là tốt quá rồi.

 

Con đường đến ngai vàng này vốn là một con đường cô độc. Nàng là nữ nhân, càng không được tin tưởng bất kỳ kẻ nào, bao gồm cả ta.

 

Huống chi, ta cũng chỉ nói cho nàng ba phần sự thật, bảy phần giả dối.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chuong-menh-nu/21.html.]

Ta nói chuyện này với nàng, một là bởi vì trong lòng nàng còn khúc mắc về quá khứ của ta và Thích Trường Lan. Nàng biết Chưởng Mệnh Nữ có thể hút vận khí của gia tộc phu quân rồi thì có thể nói cho Thích Trường Lan bất cứ lúc nào. Dẫn đến Thích Trường Lan bất kể thế nào cũng sẽ không cưới ta, càng sẽ không nạp ta làm phi.

 

Hai là bởi vì, xin nàng giúp đỡ là cách nhanh nhất để gả cho Bệ Hạ.

 

Càng tiếp cận cảnh giới Trúc Cơ, ta càng cảm nhận được rào cản của thế giới này. Linh khí nơi đây quá ít ỏi, không đủ cung cấp cho ta tiếp tục tu luyện.

 

Có lẽ ngày ta đột phá được cảnh giới hiện tại cũng là lúc ta phải rời đi.

 

Đến lúc đó, nàng có muốn g.i.ế.c ta hay không, có nghi kỵ ta hay không thì liên quan gì đến ta nào?

 

39

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

Quả nhiên, hôm sau Hứa Khai cho gọi ta đến gặp mặt.

 

Ta bôi trét để mặt mũi u ám đen đúa vào chầu.

 

"Nghe nói ngươi là mỹ nhân, hôm nay thấy thì cũng chẳng ra sao cả." Sắc mặt hắn nặng như chì.

 

Ta giả vờ ngơ ngác không hiểu, vẫn giữ tư thế hành lễ.

 

"Nghe nói, ngươi và Bệ Hạ tâm đầu ý hợp?"

 

"Dạ."

 

"Được, vậy ngươi chuẩn bị một chút đi rồi ngày mai làm lễ thành hôn với Bệ Hạ."

 

"Vâng."

 

Ngày xưa chuẩn bị hôn lễ cho Hoàng Đế Hoàng Hậu ít nhất cũng phải mất vài tháng. Bây giờ tên giặc này ra lệnh thì chủ nhân của cả một đất nước ngay lập tức phải cưới liền.

 

Thật hoang đường và nực cười làm sao.

 

Khi ta trở về phủ, Tiểu Thảo bẩm báo tin tức con bé nghe ngóng được.

 

"Công Chúa Điện Hạ nói từng thề trước lúc mẫu thân lâm chung rằng đợi sau khi Hoàng Thượng thành hôn thì mới đến lượt mình. Cũng vì vậy nên mãi chưa thể làm lễ thành hôn với Thích tướng quân. Bây giờ đã có ngài tâm đầu ý hợp với Hoàng Thượng, chỉ cần hai vị thành thì Công Chúa sẽ đồng ý lời cầu hôn của gã họ Hứa."

 

Ta nghe vậy thì không thể ngừng cười.

 

Chiêu này quen tai ghê, không phải chính là lý do thoái thác lúc trước ta dùng để lừa gạt Thi Lương đây sao?

 

Ta cảm khái: "Công Chúa trưởng thành rồi."

 

Nghe xong câu này, Tiểu Thảo thế mà lã chã rơi nước mắt.

 

"Ơ kìa! Ta sắp lên làm Hoàng Hậu, ngươi khóc cái gì nào?"

 

Tiểu Thảo lắc đầu, "Nô tỳ chỉ là cảm thấy...... Ngài khổ quá đi."

 

Khổ ư?

 

Sao ta không thấy vậy. Mỗi ngày thức giấc ta đều gần hơn với dã tâm của mình một chút, đâu ra mà khổ?

Loading...