Chưởng mệnh nữ - 14
Cập nhật lúc: 2024-12-05 15:04:11
Lượt xem: 623
28
Trưởng Công Chúa bị ta nói đến mức d.a.o động không ngừng.
Thật lâu sau nàng mới mở miệng: "Ngươi thông minh như thế, tính tình lại cứng cỏi nhường này, vì sao không rời khỏi Xuân Trú Lâu?"
Ta lắc đầu: "Không phải không thể, mà là không muốn. Không dối gạt gì Công Chúa, ta muốn tìm kiếm phu quân tương lai ở chỗ này."
"Hả?"
Thấy Trưởng Công Chúa bị gợi lên hứng thú nên ta cũng nói thẳng ra lai lịch của bản thân.
"Công Chúa có điều chưa biết, tổ tiên của ta là tộc tu tiên. Ta muốn học theo tổ tiên tu luyện thì nhất định phải tìm được mấy vị phu quân làm lô đỉnh*."
(*lô đỉnh: lấy bạn lữ làm công cụ thải dương bổ âm hoặc thải âm bổ dương)
Công Chúa bật cười: "Lời nói vô căn cứ như thế mà ngươi cũng tin?"
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
"Tin chứ." Ta dõng dạc nói. "Minh chủ trời sinh ắt phải có người tài ba khác thường bên người để phụ tá thuận lợi bước lên ngôi vị. Ta chính là hiền tài đặc biệt của Công Chúa."
Ta nháy mắt mấy cái với nàng.
"Nếu hôm nay chuyện này vẫn còn khiến Công Chúa nhất thời khó mà tin được thì Điện Hạ có thể đánh cược với ta."
"Cược?"
"Đúng vậy. Mấy năm sau, ta sẽ dựa vào dã tâm và khát vọng của bản thân leo lên cao, lấy thân phận tỳ nữ vô danh ở Xuân Trú Lâu leo đến tận cung đình, đường đường chính chính xuất hiện trước mặt Công Chúa."
"Đến lúc đó, xin Công Chúa hãy suy nghĩ cẩn thận xem rốt cuộc có muốn tranh đoạt hay không."
29
"Bây giờ, ngươi đã tính là xuất hiện trước mặt ta chưa?" Công Chúa mặc áo đỏ như lửa tóc đen như mực, cười nhìn ta.
Ta lắc đầu.
"Chưa. Hôm nay chỉ là ngoài ý muốn thôi."
"Ta cũng không ngờ ngươi lại chính là Tống Nhàn kia."
Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Công Chúa có vẻ do dự.
"Chuyện năm đó..."
"Chuyện năm đó..." Ta ngắt lời nàng. "Cha ta mới là chủ mưu sai người dìm ta xuống sông, không thể trách Điện Hạ được."
Sự áy náy của người cầm quyền có lúc là thứ tốt nhưng đôi khi lại không khác gì bùa đòi mạng.
Nếu mỗi lần Công Chúa nhớ tới ta lại là một lần băn khoăn trong lòng thì sớm muộn gì ta cũng sẽ trở thành đối tượng nàng muốn diệt trừ cho nhẹ nợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chuong-menh-nu/14.html.]
Ta nhìn thẳng nàng, từng câu nói ra đều từ tận đáy lòng hòng lấy được lòng tin của Công Chúa.
"Lúc trước phụ thân lấy tang sự của nương ra uy h.i.ế.p ta đính hôn để đổi lấy chức quan. Hắn biết rõ ta tài hoa xuất chúng nhưng tâm tính cứng cỏi, chắc hẳn là hắn sợ sau này ta có chút thành tựu rồi quay lại trả thù vì chuyện của nương nên mới nóng lòng trừ khử ta."
Ta thành khẩn nói thêm: "Huống chi, mối hôn sự của Công Chúa sợ là còn có nội tình khác đúng không?"
Công Chúa yên lặng nhìn ta rồi đột nhiên cười.
"Ngươi quả nhiên thông minh hơn người. Chỉ là tên họ Mục kia không phải phu quân tốt đâu, ngươi vẫn nên tính toán cho thỏa đáng."
"Công Chúa quên lời ta từng nói rồi à?"
Ta cười bí hiểm đưa tin tình báo của nhà họ Mục giấu trong áo đến tay nàng.
"Có lẽ, Công Chúa có thể trợ giúp ta một chút để ta thắng cược nhanh hơn đấy."
30
Ta trở lại bên cạnh Mục Kỳ, hắn không hài lòng hỏi: "Sao đi lâu thế?"
Ta lộ ra biểu cảm vừa tủi thân vừa nhục nhã khó mà mở miệng, nhỏ giọng nói: "Về nhà rồi nói cho chàng được không... Ta sợ chàng giận."
Đôi mày nhíu chặt của hắn lúc này mới giãn ra.
"Nàng không nói ta cũng biết, gã Thích Trường Lan kia quấn lấy nàng phải không?"
Ta vừa tức vừa thẹn gật đầu.
"Mới nãy có người mật báo cho ta, nói từ xa đã thấy nàng lén lút gặp riêng tên nhãi ranh Thích Trường Lan, ta vui làm sao được? Quả nhiên là hắn đeo bám nàng."
Ngụ ý rằng nếu vừa rồi ta mà giả vờ không có chuyện gì thì hắn sẽ sinh nghi liệu có phải ta có tư tình với Thích Trường Lan hay không.
Ta âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
30
Lệ Phi là trưởng nữ con chủ mẫu nhà họ Mục, bà ta sinh được một Hoàng Tử. Ngày thường vị Hoàng Tử này có không ít mâu thuẫn với Thập Tứ Hoàng Tử, đệ đệ cùng mẫu thân với Trưởng Công Chúa.
Bây giờ điểm yếu của nhà họ Mục đưa đến tận tay, chẳng có lý gì mà Trưởng Công Chúa không cần cả. Nhưng nàng cũng hoàn toàn có thể âm thầm truyền những tin này sang gia tộc nhà họ Thích còn bản thân thì án binh bất động.
Quả vậy, không bao lâu sau, một số vị quan ở phe trung lập bắt đầu dâng tấu vạch tội Phó Quốc Công.
Dưới sự thao túng của một số kẻ có mưu đồ, khắp triều đình toàn là tiếng phản đối tấu vạch tội, nhao nhao bày tỏ ‘Phó Quốc Công rất trung với nước, sao có thể dung túng cho người thân làm ra những chuyện đại nghịch bất đạo như vậy. Cầu Bệ Hạ nghiêm trị kẻ đặt điều, đừng để thần tử trung thành thất vọng’.
Đế Vương kiêng kỵ nhất là cảnh kết bè kết cánh. Bây giờ trên triều ai ai cũng bênh vực Phó Quốc Công, sao Hoàng Thượng có thể không cảm thấy kinh hãi?
Bệ Hạ nổi giận rồi, không chỉ ra lệnh điều tra mà còn yêu cầu tra rõ ngọn ngành. Ai dám xin tha, không cần biết là ai, đều phải phạt nặng.
Lệ Phi mang theo Thập Lục Hoàng Tử đến cầu xin Hoàng Thượng ban ơn, bỏ qua cho gia tộc nhà mình nhưng còn chưa được vào gặp Bệ Hạ đã bị phạt cấm túc.
Phụ thân kính yêu của ta ấy hả, kể từ khi biết đứa con gái có thù tất báo là ta đây trèo được qua ngưỡng cửa phủ Phó Quốc Công thì đoán chừng ông ta ăn không ngon ngủ không yên. Bây giờ cơ hội đã đến, đương nhiên ông ta sẽ lấy hết sức bình sinh mà đạp cho một trăm cái rồi.