Chức Nữ Vá Mệnh - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-03-26 19:13:41
Lượt xem: 1,477
Sau khi em trai tôi ch.ết, mẹ tôi thương tâm mãi không có chỗ phát tiết nên thường lúc đến từ đường lấy đồ dâng lễ sẽ trút giận lên tôi.
Khi đó, người đến cầu tôi dệt số mệnh đã không còn nhiều cho nên vết thương trên người tôi cũng đã lành hơn phân nửa. Mỗi lần bà đến đều sẽ gỡ các vết thương ấy ra, ngắm nhìn tôi đổ m.áu, lại nghe được tiếng kêu thảm của tôi khiến bà lập tức thoải mái hơn nhiều.
Bà nói tôi làm Chức Nữ quá vô dụng rồi, đến ngay cả mạng của em mình mà cũng không giữ được.
Nhưng bà lại không biết rằng sở dĩ mệnh của nó ngắn đều bởi vì tôi. Ngày đó lúc nó khâu miệng của tôi thì tôi đã dùng đau đớn trên thân để đổi lấy sự an khang của nó, mẹ tôi lại phá hủy sợi chỉ để tôi giúp em trai dệt lên số mệnh.
Tôi đau nhưng không thể không nghe theo. Chỉ có điều, bà không biết được rằng Chức Nữ thêu số mệnh cho người khác là dùng chính sinh mạch của người đó.
08.
Sau khi em trai tôi ch.ết không lâu, trong thôn đã xảy ra vài việc. Có người xuống sông bắt cá bị ch.ết đ.uối, kẻ khác thì té núi ch.ết. Còn có một người trong lúc đang cấy mạ gặp phải giông tố, cứ thế bị sét đánh ch.ết tươi. Tất cả đều bàn luận rằng vận thế năm nay không tốt, lại đều chẳng có ai chú ý đến những kẻ bị ch.ết kia đều từng tới chỗ tôi động kim khâu lên người tôi. Bọn họ phá chỉ đi để tôi dệt lại số mệnh cho mình…
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Rất nhanh đã tới đoan ngọ.
Ngày đó, trời tối om om. Em vợ của thôn trưởng mang tới một cái bánh chưng, giống như rảnh rỗi không có việc gì bèn đến cầu tôi, ngồi xuống tám chuyện linh tinh lải nhải.
Cô ta nói lúc em trai tôi ch.ết, nhà chồng của cô ta đã phải bồi thường một con heo. Thế là chồng cô ta liền mắng cô ta là thứ nợ đời, sao quả tạ… mắng đến tối tăm mặt mày.
Cô ta than thở mình số khổ, sau đó lại thút thít nói: “Tôi thường nghe mọi người kể lúc cô 10 tuổi đã thêu rất tốt, thêu một cái bông hoa cũng trở nên vô cùng sống động. Bây giờ mới hiểu, hoá ra cô là Chức Nữ trời sinh. Có điều nói đi thì cũng phải nói lại, cô chỉ nhỏ hơn tôi ba tuổi, cứ thế phải nhốt mình trong từ đường này cả đời để cho người khác mài mòn… thật quá đáng tiếc cũng quá đáng thương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chuc-nu-va-menh/chuong-8.html.]
Tôi ăn bánh chưng do cô ta mang tới mà cổ họng có chút nghẹn ngào. Thật ra, trên đời này làm gì có cái gọi là Chức Nữ trời sinh chứ! Chẳng qua bởi vì tôi từ nhỏ đã hiểu chuyện, biết suy nghĩ vì cha mẹ mà thôi, thế nên mới được cha phá lệ đặc biệt yêu thương!
Lúc tôi 5 tuổi đã quen được một vị tú nương ở trong trang. Bà ấy có tay nghề vô cùng tốt, bình thường thêu khăn gì đều sẽ bán được giá cao. Tôi khi đó liền có cái ước mơ đến một ngày sẽ có thể dùng chính tay nghề của bản thân để đổi tiền tiêu, mua cho cha một đôi giày mới, mua cho mẹ một chiếc áo da, còn mua cho em trai bánh ngọt và kẹo đường.
Vì ước mơ này, tôi liền không quản ngày đêm liên tục luyện tay nghề. Luyện đến da thịt không còn chỗ nào lành lặn, toàn bộ ngón tay đều bị đ.â.m nát bấy…
Từ sau khi cha tôi bị liệt, tôi càng là đốt đèn thêu thâu đêm để kiếm tiền trị chân cho cha, cũng muốn kiếm tiền cho mẹ, để tối thiểu thì bà sẽ không vì vài đồng tiền mà tùy tiện gả tôi đi. Nhưng mẹ chỉ biết lấy số tiền mà tôi kiếm được đi mua son phấn, bột nước cho mình. Bà tiêu sạch sẽ số tiền mà tôi đã kiếm được…
Mãi về sau tôi mới biết bà ấy cặp kè với thôn trưởng, mỗi ngày đều tô son điểm phấn chính là vì muôn thu hút ông ta dòm ngó đến bà.
Người trong thôn cũng loáng thoáng biết được bí mật này. Bọn họ bắt đầu lén lút ở sau lưng gọi cha tôi là đồ con rùa. Những kẻ trước kia từng ghen ghét tài nghệ săn b.ắ.n lợi hại của cha tôi thì càng gọi đến dữ dội hơn.
Thời gian dần dần trôi qua, cha tôi cũng có chút phát giác nhưng ông ấy đã bị liệt, không quản được mẹ tôi. Đến lúc biết bà đổi tôi chỉ để lấy 5 đấu gạo và 2 bó củi, ông cũng chỉ có thể đ.ấ.m vào giường khóc mắng vài câu chứ đành bất lực!
Nhưng trong lòng tôi hiểu rõ bản thân có thể kiếm được nhiều hơn 5 đấu gạo và 2 bó củi kia nhiều.
Mẹ tôi nhất định muốn đổi tôi đến từ đường làm Chức Nữ chẳng qua cũng chỉ vì 2 nguyên nhân. Một là bà muốn lấy lòng thôn trưởng, còn hai là bà muốn chữa hết bệnh câm cho em trai tôi.
…Vợ thôn trưởng chỉ sinh được cho ông ấy ba cô con gái nên mẹ tôi luôn kiêu ngạo vì bà có thể sinh ra con trai. Bà muốn chứng minh cho thôn trưởng hiểu rằng con trai do bà sinh ra sẽ không phải bị tàn khuyết suốt đời, ngóng trông ông ta sẽ bỏ vợ để cưới bà.