Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chức Nữ Vá Mệnh - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-03-22 20:33:54
Lượt xem: 1,000

Sôi nổi cứ thế kéo dài mấy ngày, phần lớn những người trong thôn đều đã khoẻ mạnh trở lại nhưng chỉ có cha tôi là vẫn bại liệt như cũ. Hôm đó, tôi nghe nói sau khi cha tôi biết mẹ đã bán tôi đi làm Chức Nữ thì liền úp cả một tô thịt lên đầu của bà ấy.

Đó là lần đầu tiên bà ấy cho ông uống canh thịt. Cha nói đó là đổi bằng m.áu thịt của tôi nên kiên quyết không chịu uống.

Lúc tôi nghe như được tin này thì đau đớn trong tim còn nhức nhói hơn nhiều so với nỗi đau da thịt. Nhưng tôi đã bị người trong tộc khâu đến không còn hình người, không thể cứu được mình, càng không cứu được cho cha tôi.

….

Người ốm đau trong thôn tổng cộng cũng chỉ có vậy, sau khi được chữa khỏi thì không ai đến nữa. Một tháng sau, người cũng dần vơi…

Lúc này, cô em vợ của thôn trưởng lại đột nhiên liên tục nôn oẹ. Cô ta nói với người nhà là đã cầu con với Chức Nữ nhưng vẫn còn đang thiếu lễ.

Chồng cô ta nghe xong liền dốc hết vốn liếng cắt hai miếng thịt, lại tiết kiệm ra hai đấu gạo. Người trong tộc lần đầu tiên nghe được có người đến cầu con với Chức Nữ thế là lại nhao nhao bỏ xuống việc nhà nông, đổ tới từ đường.

Lúc tôi ngẩng đầu nhìn chỉ thấy cả một đám người ồn ào ầm ĩ. Ấn đường của gần phân nửa số người trong đó đã phủ thành màu đen, đi đường không lộ gót chân. Toàn thân như bị ấp trong lồng chướng khí vô hình.

Mà lúc này, cô em vợ của thôn trưởng bỗng nhiên ây da một tiếng. Tôi tận mắt chứng kiến trên bắp đùi của cô ta chảy ra một dòng m.áu đỏ, kinh nguyệt tới rồi…

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chuc-nu-va-menh/chuong-5.html.]

Chồng của cô ta nhất thời liền tối sầm mặt mày, tát cho cô ta một bạt tay rồi mắng chửi cô ta là gà mái không biết đẻ trứng. Sau đó quay qua chửi tôi: “Ai cũng nói mày linh thiêng cầu được ước thấy, sao lại không cho tao có con trai hả?”

Mẹ tôi đảo mắt, bỗng nhiên nhảy xổ ra cướp lời: “Còn phải hỏi nữa sao? Vợ cậu không có bệnh, là do cái thứ dưới mình cậu kia không xài được rồi! Ai bệnh thì người đó xin, vậy mà không hiểu sao?”

Cha tôi ngã bệnh 3 năm, mẹ tôi cũng cùng thôn trưởng lén lút cấu kết với ba năm nên đương nhiên hận cô em vợ của thôn trưởng đến thấu xương nhưng lại không thể bới móc tiếng nào.

Bởi vì lễ vật bên trong từ đường sẽ được thôn trưởng chia một nửa cho mẹ tôi nên bà không muốn để người khác chê trách tôi mất linh.

Chồng của cô em vợ bị mẹ tôi nói đến đỏ mặt tía tai, nhưng những lời tiếp theo của bà lại càng nghe không lọt: “Dù sao cậu cũng đã xách gạo xách thịt tới rồi thì ra cầu Chức Nữ luôn đi! Cậu mà không làm kiểu này thì coi chừng sau vợ cậu có thai cũng không phải là của cậu đâu nghe!”

Trong mắt mẹ tôi chỉ có thịt. Bà còn tưởng rằng gã này sẽ giống như cha tôi chỉ có thể nằm co quắp trên giường mặc cho bà nhục nhã. Nào ngờ gã lại vung tay cho mẹ tôi một quyền…

“Khâu ở chỗ nào hả? Dưới mình Chức Nữ sao? Cô ta có chỗ cho tôi may sao?”

Mẹ tôi bị đ.ấ.m đến bầm đen mắt, m.áu mũi chảy dài.

Chồng của cô em vợ thôn trưởng nắm lấy thịt heo muốn đi liền bị em trai tôi cuống cuồng cắn phập vào m.ô.n.g của gã. Hắn bị đau bèn đạp cho em trai tôi một cước, rốt cuộc làm nó nghẹo đầu sang bên, tắt thở.

 

Loading...