Chủ Mẫu Ác Độc - 06
Cập nhật lúc: 2024-07-29 12:16:24
Lượt xem: 222
6
Ta diễn vai một nàng hiền thê lương mẫu rất thật, bởi dù sao kiếp trước ta cũng là hiền lương thật mà.
Lữ Quan Lộc không chỉ có ông bà Lữ gia cưng chiều, còn có ta cố ý dung túng.
Mỗi lần nó nổi giận đùng đùng, ta đều bảo nha đầu âm thầm xúi giục nó, cổ vũ nó làm loạn hơn.
Ta biết tầm quan trọng của Lữ Quan Lộc trong lòng người Lữ gia, ta thân làm đạo diễn, đương nhiên muốn đẩy mạnh cốt truyện từ nó trước tiên.
Ta tặng ông Lữ một lọ thuốc hít tinh xảo bằng bạch ngọc dễ vỡ
Sắp xếp nha đầu 2 nói cho ông Lữ biết giá trị của nó.
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Ông Lữ là một tên keo kiệt, nghe nói lọ thuốc hít nho nhỏ này dù có tiền cũng rất khó mua, dù là người trong cung cũng không nỡ dùng, thế là không cho bất luận kẻ nào chạm vào nó.
Nha đầu 1 thường vô tình chửi rủa: “Suốt ngày khoe khoang, còn chẳng bằng lọ thuốc hít của ông mày!”
Thế mà chọc được thằng đần Lữ Quan Lộc xù lông.
Nó không chỉ nhân lúc ông Lữ không chú ý mà trộm lọ thuốc hít, còn đập cho nát tan.
Tuy ông Lữ đau lòng không thôi, nhưng cũng chỉ nói nó vài câu, nó liền nhân lúc ông Lữ ngủ, giật đứt bộ râu của ông ta.
Cằm ông Lữ m.á.u tươi đầm đìa, tức giận đuổi theo đánh nó, bà Lữ mẫu ra mặt che chở, cuối cùng hai vợ chồng già vung tay đánh nhau.
Ta chờ bọn họ nháo loạn đủ rồi, mới chầm chậm lên sân, nói mấy lời hay ho vô dụng, tặng thật nhiều bạc mới khiến bọn họ nguôi giận.
Cuối cùng bọn họ lộ vẻ hài lòng, còn khen con dâu có ích hơn đứa con trai của ông bà ta nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chu-mau-ac-doc/06.html.]
Còn liếc sang Ngụy Kim Chi ở bên cạnh.
Vừa rồi ả ta vẫn luôn sống c.h.ế.t mặc bây, hai vợ chồng già khá không hài lòng cới con ả.
Ngụy Kim Chi biến sắc, vội vàng túm lấy Lữ Quan Lộc đánh nó.
Bà Lữ xót cháu, tức giận mắng Ngụy Kim Chi.
Ngụy Kim Chi bảo ả ta đánh con ả, chứ có liên quan gì đến bà ta đâu.
Mẹ chồng nàng dâu lại cãi nhau ồn ào túi bụi.
Ông Lữ lạnh giọng mắng: “Tất cả là tại ngươi vô dụng mới khiến nhà ta nhốn nháo thế này. Lữ gia ta có gì không xứng với ngươi!”
Ta nằm không cũng trúng đạn!
Ta không hề tức giận, cười tủm tỉm khuyên vài câu, dỗ Lữ Quan Lộc đang nghiến răng nghiến lợi qua bên cạnh.
Ta tặng nó một đống đồ ăn đồ chơi, nó mới hớn hở vui vẻ lại.
Ta nhìn kĩ nó.
Quả nhiên mặt mũi có nét giống Lữ Thanh Hoan.
Kiếp trước ta cho rằng, dù gì nó cũng là con trai của em trai Lữ Thanh Hoan, có nét hao hao gã là lẽ đương nhiên.
Ai ngờ bọn họ dám lén lút tư thông.
Nếu bọn họ đã kéo đứa nhỏ này ra thiết kế ván cờ với Lương gia ta, vậy đừng trách ta chơi cho một vố đau đớn.