Chồng Tôi Đã Chec Trên Giường Nhân Tình - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-01-18 17:12:09
Lượt xem: 6,476
5
Sáng hôm sau, tôi bị tiếng chuông cửa đánh thức.
Tôi vừa chuẩn bị ch ửi bới vì sao bảo vệ không hỏi ý kiến tôi mà cho người vào, thì vừa mở cửa đã thấy hai cảnh sát đứng ngoài.
Một trong số họ đưa ra thẻ: "Có người tố cáo cô giec chồng để lừa bảo hiểm, phiền cô theo chúng tôi một chuyến."
Dù không khó đoán ra là ai đã báo cảnh sát, nhưng mà chuyện đó có quan trọng gì? Tôi đâu có giec người, đi mười chuyển cũng chẳng sợ.
Tôi nhanh chóng đáp lại: "Không vấn đề gì, các anh cảnh sát, đợi tôi thay quần áo rồi mang theo vài giấy tờ."
Đến đồn cảnh sát, tôi nhìn thấy cả gia đình bà mẹ chồng đang ngồi cạnh nhau, mặt mũi hầm hầm.
Mẹ chồng tôi xoa tay, trông giống như chuẩn bị đ â m kim cho Tử Vi vậy. Bố chồng thì lôi thôi, mặt mũi nhờn nhờn như chưa tắm mấy ngày.
Em chồng vẫn kiểu lêu lổng, như một gã lưu manh, còn cô em gái thì trông giống mẹ như đúc.
Tôi cảm thấy buồn nôn, hận sao mình lại ngu ngốc để chịu đựng cả đám quái đản này lâu đến vậy.
Mẹ chồng vừa nhìn thấy tôi đã lao tới, miệng không ngừng chửi: "Trần Hân, con đàn bà đ ê t i ệ n này! Cô giec con trai tôi, tôi sẽ không tha cho cô!”
Tôi vội lùi lại sau lưng cảnh sát: "Con trai bà bất lực, chec trên giường của nhân tình, liên quan gì đến tôi? Tôi còn chưa tính sổ chuyện anh ta ngoại tình kia kìa!"
Mẹ chồng tức đến mức mặt đỏ bừng, giậm chân: "Cô lén mua bảo hiểm lớn cho nó, cô là người duy nhất được hưởng, chẳng bao lâu nó đã chec, làm gì có chuyện trùng hợp đến vậy? Chắc chắn cô có thù hận, giec chồng chiếm đoạt bảo hiểm! Cô là một người vợ độc ác, sao cô không chec sớm đi!”
Tôi liếc mắt: "Thù hận thì đúng, ai mà không tức giận khi biết chồng mình ngoại tình chứ? Còn nhớ lần trước chồng bà bị bắt gian với dì Ngô trong khu không? Bà không phải cũng tức đến mức suýt nhảy lên nữa sao?"
Mẹ chồng nhìn tôi, mặt đỏ tía tai.
Tôi nhìn sang bố chồng mặt mũi tím bầm như gan lợn, bắt chước cách nói của mẹ chồng, nói: "Thật đấy, quả là con cháu thảo mai, nhà các người có phải có gene hỗn loạn không vậy?"
Nghe tôi nói vậy, cả gia đình bà ta đều muốn lao vào đ. á n h tôi.
Tôi hô lớn: "Trời ơi, đ á n h người! Trong đồn mà cũng dám đ á n h người à? Không có pháp luật à? Cảnh sát ơi, cứu tôi với!"
Cảnh sát không thể nhịn được nữa, nghiêm túc nói: "Được rồi, đ á n h người là phạm pháp, không muốn bị tạm giữ thì ngồi im cho tôi!"
Sau đó, ông quay sang tôi: "Cô, theo tôi một chút."
Tôi bị đưa vào phòng nhỏ, nhân viên điều tra vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Mẹ chồng cô nói cô lén mua bảo hiểm
lớn cho chồng, chẳng bao lâu sau hắn chec, cô nhận được một số tiền bảo hiểm lớn, cho rằng cô đã lên kế hoạch giec chồng lừa bảo hiểm, cô giải thích thế nào?”
Tôi vội vàng thanh minh: "Cảnh sát, oan uổng quá! Bảo hiểm của chồng tôi không phải tôi mua! Là em gái hắn không tốt nghiệp cấp hai, không có việc làm, sau đó mới làm bảo hiểm, không bán được hợp đồng nào, suốt ba ngày liền làm phiền tôi, tôi mới mua thôi!"
Tôi đưa điện thoại cho cảnh sát xem: "Đây là tin nhắn của cô ấy cầu xin tôi mua bảo hiểm, và đoạn ghi âm mấy hôm trước cô ấy đến nhà đòi tiền, đều có thể chứng minh tôi không phải là người chủ động mua bảo hiểm, đâu phải cô ta muốn giec anh ta mà ép tôi làm vậy?"
Tôi tiếp tục lấy hợp đồng bảo hiểm từ túi xách ra: "Đây là hợp đồng, đều là theo quy trình hợp lệ, tôi không nói dối!"
Nhân viên điều tra nhận lấy, vừa xem vừa ghi chú.
Tôi rưng rưng nước mắt: "Cảnh sát, tôi thật sự rất oan ức! Kể từ khi tôi cưới Hứa Đạt, tôi đã phải gánh vác gia đình hắn, không phải giúp em gái hắn thì cũng giúp em trai hắn, đều là tiền của tôi bỏ ra, ngay cả tiền mua bảo hiểm cũng vậy! Cuối cùng bị cả nhà hắn nghi ngờ, tôi thua thiệt hơn cả Dou E nữa!"
Nhân viên điều tra xem xét một lúc, lại hỏi: "Vậy tại sao cô lại nhanh chóng hỏa táng chồng mình?"
Câu hỏi này thật sắc bén, tôi lập tức đỏ hoe mắt: "Bởi vì hẳn phản bội tôi! Trước đây hẳn hứa sẽ yêu tôi suốt đời, ai ngờ chưa được mấy năm đã ngoại tình, chec trên giường của tình nhân, khiến tôi mất mặt, cả đời tôi đã bị hắn hủy hoại, tôi muốn thiêu hắn ngay lập tức!"
Nói xong, tôi lau nước mắt giả vờ, lấy một tập giấy ra, chuyển hướng: "Tuy nhiên, tôi là công dân tuân thủ pháp luật, sau khi kết quả khám nghiệm tuthi có rồi tôi mới đem đi hỏa táng! Quy trình hoàn toàn hợp pháp, giấy tờ đầy đủ đây, các anh cứ xem!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chong-toi-da-chec-tren-giuong-nhan-tinh/chuong-3.html.]
Nhân viên điều tra dù ngạc nhiên về sự thay đổi của tôi, nhưng cũng không còn gì để nói.
Ông ta nhận giấy tờ xem qua rồi đưa lại cho tôi: "Vậy thì không có vấn đề gì nữa, cô ở đây đợi một chút."
"Vâng!" Tôi đã nói rồi, dù có thần thánh nào đến, tôi cũng vô tội.
Cửa phòng nhỏ vừa mở hé, mẹ chồng tôi như con lươn già chui vào.
Bà ta chỉ tay vào tôi, vẻ mặt tự tin: "Cảnh sát, bây giờ có thể bắt cái con đàn bà này chưa?"
Nhân viên điều tra không hiểu bà ta lấy tự tin từ đâu mà biểu cảm khó chịu: "Theo như điều tra, việc mua bảo hiểm là do con gái bà cầu xin, không phải cô ấy tự mua. Chúng tôi đã kiểm tra tin nhắn và đoạn ghi âm, cô ấy không có kế hoạch giec chồng lừa bảo hiểm. Đây là biên bản báo án, bà có thể đi rồi."
Mẹ chồng tôi ngạc nhiên như thấy quái vật: "Cái gì? Các anh điều tra xong rồi à? Chắc chắn cô ta là kẻ giec chồng lừa bảo hiểm!"
Bà ta ngồi thụp xuống, bắt đầu la hét: "Trời ơi, các anh không điều tra kỹ! Đừng tưởng tôi là người già mà dễ b ắ t n ạ t!"
Cả gia đình bà ta cũng đứng lên khóc lóc.
Tôi nhìn mấy người đó, giống như đang nhìn một đàn
khỉ chưa tiến hóa hết, không, khỉ còn dễ chịu hơn nhiều! Cảnh sát đã không thể chịu nổi nữa: "Các người gây rối trật tự, nếu không ngừng lại thì tất cả các người sẽ bị tạm giữ!"
Nghe nói vậy, mẹ chồng lập tức im bặt, ba người kia cũng lặng im như gà.
Ha, cũng biết điều đấy.
Cả nhà chuẩn bị rời đi, nhưng mẹ chồng tôi không quên đ e d.ọ.a: "Đợi đi, tôi sẽ không tha cho cô đâu!" Đợi cái gì? Tôi nghĩ bà đừng đợi nữa, cứ làm ngay thôi. Tôi quay sang cảnh sát: "Cảnh sát, tôi cũng muốn báo án."
Cả nhà bà ta nghe vậy, đồng loạt quay lại nhìn tôi.
Tôi bình tĩnh: "Họ biết tôi không phải là người tự ý mua bảo hiểm cho Hứa Đạt, nhưng vẫn v u k h ố n g tôi giec chồng lừa bảo hiểm. Là công dân tuân thủ pháp luật, quyền lợi của tôi bị x â m p h ạ m, tôi yêu cầu họ bị tạm giữ!"
Bố chồng và em trai chồng vừa nghe thấy phải tạm giữ, lập tức giả vờ có việc, quay đầu bỏ đi, sợ vướng vào chuyện này.
Mẹ chồng nhìn họ đi xa, biết là không trông cậy được vào họ.
“ Con không phải nói là Trần Hânkhông có bằng chứng sao? Sao lại ra nông nỗi này?"
Em gái chồng tôi ấm ức nói: "Con đã xóa hết tin nhắn rồi, sao con biết chị ta vẫn còn lưu? Chị ta còn lén ghi âm nữa..."
Hả? Cô ta nghĩ là xóa tin nhắn của mình là xóa luôn cả bên tôi sao?
Quả thật đúng là người chưa học hết cấp hai, ngay cả mẹ cô ta nghe xong cũng tức đến mức muốn t á t cô ta một cái.
Mẹ chồng tôi mặt lúc xanh lúc trắng, mắt đảo quanh, rồi lại cố gắng nói lấp liếm: "Cảnh sát, tôi chưa hiểu rõ tình hình, tuổi già đầu óc lú lẫn, các anh xem có thể không truy cứu nữa không?"
Cảnh sát chỉ tay về phía tôi: "Việc truy cứu không phải chúng tôi quyết định, bà với cô Trần tự thỏa thuận đi."
Tôi lập tức lắc đầu: "Tuổi già không có trách nhiệm sao? Vậy luật pháp còn để làm gì?"
Mẹ chồng tôi giơ tay chỉ vào tôi: "Cô, cô đừng quá đáng!”
Tôi quay mặt đi, lườm bà ta: "Ai quá đáng? Là bà vu kh ống tôi! Bà tưởng đồn cảnh sát là nhà của bà à? Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi?"
Thấy tôi cương quyết, mẹ chồng tôi kéo con gái lại chắn trước mặt: "Là nó báo cảnh sát, nếu ai là người bị bắt thì chính là nó, tôi không liên quan!"
Nói xong, bà quay lưng bỏ đi, mặc cho em gái chồng tôi hốt hoảng gọi với theo, nhưng bà ta không thèm quay đầu lại.
Cái màn này tôi thật không ngờ, cảnh sát cũng bất ngờ, chúng tôi cứ nhìn nhau chẳng biết nói gì.
Nhưng nhìn theo cách hành xử kỳ quặc của cả gia đình họ, có thể nói, mặc dù chuyện này không hợp lý, nhưng lại hoàn toàn nằm trong dự đoán.
Cuối cùng, em gái chồng tôi bị đưa đi tạm giữ, tôi lại cảm ơn cảnh sát một lần nữa, rồi hài lòng rời khỏi đồn.