Chồng Chưa Cưới Đẩy Tôi Vào Miệng Lũ Quái Vật Ăn Thịt (Hoàn) - chương 7

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-02-11 12:27:15
Lượt xem: 175

Chương 7

 

Triệu Anh Thư rơi từng giọt nước mắt xuống, cô khóc đau khổ nhìn anh, anh lại nở nụ cười với cô.

 

“Xin anh đừng chết, em xin anh đấy”

 

 “Thư Thư anh cuối cùng cũng cứu được em”

 

“Đúng anh cứu được em rồi đó, nên anh phải chịu trách nhiệm với em, anh không được chết”  

 

Anh khó nhọc nói tiếp.

 

“Không, em không hiểu đâu , may mắn anh đã nhớ lại mọi việc lúc nhìn bản đồ khu tàu này, chỉ có 1 người duy nhất chiến thắng trò chơi này”

 

“Anh phải chết, em phải là người duy nhất sống sót, anh đã chứng kiến em c.h.ế.t một lần rồi, tên khốn đó đã hại c.h.ế.t em, anh đã hạ hắn sau đó để báo thù cho em”

 

“Lần vừa rồi anh đã lại báo thù giúp em lần nữa, để chính cô ta g.i.ế.c hắn, khiến hắn ta đau đớn uất hận trước khi chết”

 

“ Anh đã thành công rồi, còn em sẽ sống thôi Thư Thư, em hãy chọn điều tốt nhất cho mình nhé”

 

Tiếng anh nhỏ dần, m.á.u chảy không ngừng lan thành một vũng dưới sàn, cô khóc đến nghẹn lời.

 

“Thư Thư anh là kẻ hèn nhát, anh đã không dám tỏ tình với em từ hồi đại học, giờ này anh muốn nói thật với lòng mình, anh yêu em”

 

 Anh ho mạnh ra một ngụm máu, cô ôm chặt anh, lấy tay đè chặt vết rách trên bụng anh, cô cúi đầu xuống đặt môi mình xuống môi anh, cả hai hôn nhau lần cuối, từ từ cánh tay Lương Minh Thành buông xuống anh tắt thở.

 

Cô khóc thảm thiết, tiếng gào của cô vang vọng cả con tàu, cô cứ ngồi đó ôm anh, vuốt ve khuôn mặt của anh.

Gác Xép Của Tiếu Tiếu

 

“Người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ 100% mà không bị thương tổn gì, phần thưởng của cô là”

 

“Thứ nhất cô lấy 20kg cân vàng ròng về trái đất thành công, sống sung sướng”

 

 “Hoặc là thứ hai, chọn thoát khỏi nơi này trở lại từ đầu, mọi người đều sống”

 

Cô giật mình ngừng khóc nhìn hệ thống hiện ra, vậy là cô cùng mọi người xuyên không vào đây sao, cô cất tiếng nghẹn ngào đáp hệ thống.

 

 “Tôi chọn phương án thứ 2”

 

“Cô đã lựa chọn thành công, chúc cô vui vẻ”

 

Tiếng hệ thống tắt ngấm, một luồng ánh sáng chói mắt, cô nhắm chặt mắt lại mọi thứ xung quanh bỗng nhẹ hẳn đi, tiếng ồn ào xung quanh làm cô tỉnh táo trở lại.

 

“Phim hay quá anh ha”

 

“Phần này hay thật đấy”

 

“Con quái vật này đúng nhìn ghê thật”

 

Cô đã trở lại trong rạp, mọi người rôm rả bàn tán về bộ phim vừa kết thúc, cô vẫn ngồi im tại chỗ, Tô Chí Bảo thấy cô ngồi im tại chỗ thì khó chịu lên tiếng thúc giục.

 

“Nhanh lên ra thôi, em còn ngồi đó mà làm gì hả, tính bắt anh bế em về sao”

 

“Tô Chí Bảo tôi muốn hủy hôn với anh”

 

Anh ta như không nghe rõ, hỏi lại cô lần nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chong-chua-cuoi-day-toi-vao-mieng-lu-quai-vat-an-thit-hoan/chuong-7.html.]

 “Em nói gì cơ, anh nghe không rõ”

 

“Tôi bảo chúng ta chia tay đi, tôi không muốn kết hôn với anh nữa”

 

 “Em bị gì vậy, đây đâu phải chuyện đùa hả”

 

Tô Chí Bảo hết kiên nhẫn lôi tay cô ra khỏi rạp, cô hất tay anh ta ra, đúng lúc này gặp đoàn Ngô Thủy Linh cũng đang ra, cô ta giật mình nhìn thấy anh ta, khẽ mỉm cười với anh ta.

 

Cô nhìn thấy nhưng không có cảm xúc gì, giờ đây cô chỉ muốn gặp một người mà thôi, Lương Minh Thành từ xa bước đến, nhìn thấy anh cô cố kìm lại cảm xúc muốn khóc.

 

“Tôi không đùa, việc anh ngủ với Ngô Thủy Linh tôi đã biết hết, anh có ý định bỏ tôi đến với cô ta tôi cũng đã biết, giờ này tôi giúp anh một tay”

 

Tô Chí Bảo bị nói đờ người ra, miệng không khép lại được, Ngô Thủy Linh cũng sốc, cô ta không ngờ cô đã biết hết mọi chuyện như vậy, mọi người xung quanh xì xào bàn tán.

 

Do quá xấu hổ anh ta tức giận chỉ vào cô nói.

 

“Đúng đó, tôi đã chán ngán cô rồi, tôi yêu Ngô Thủy Linh đó thì đã sao,may mà cô nói trước lời chia tay, tôi cũng đỡ áy náy hứ”

 

Mọi người chỉ trỏ anh ta và Ngô Thủy Linh, anh ta thấy mình vẫn không sai kéo tay cô ta nói lớn trước mặt họ.

 

“Em lấy anh không, hiện anh đang thiếu 1 cô dâu”

 

 Ngô Thủy Linh xấu hổ cúi mặt xuống, nghĩ lại thì rõ ràng cô ta không thể cưa được con rùa vàng Lương Minh Thành, thôi thì anh ta cũng được, cô ta vội gật nhẹ đầu.

 

Tô Chí Bảo cười sung sướng, mặc ánh mắt chê bai dè bỉu của mọi người, lôi tay cô ta đi hiên ngang, để mặc cô ở lại.

 

Triệu Anh Thư nhìn đôi cẩu nam nữ đi xa, khẽ thở phào một hơi thật lớn, cô hi vọng hai người dính lấy nhau không buông, cũng phải cảm ơn hệ thống đã cho cô biết mọi thứ về hai kẻ bẩn thỉu đó.

 

“Em không sao chứ”

 

 Lương Minh Thành lên tiếng an ủi cô, cô lắc đầu nhìn anh ánh mắt ngập nước, anh hoảng quá vội lấy giấy cho cô lau.

 

“Anh đưa em về nhé”

 

Anh quay qua mấy người bạn và đồng nghiệp.

 

“Mọi người về đi nhé, tôi đưa em ấy về”

 

Cô được anh đưa xuống hầm gửi xe, cả hai đi chậm chậm ra xe, đến xe anh ngừng lại, cô cũng dừng chân cả hai nhìn vào mắt nhau một lúc, anh cất tiếng.

 

“Anh có một giấc mơ rất kì lạ, anh kể ra chắc em không tin anh đâu, nhưng nó thật quá nên anh vẫn muốn nói với em về giấc mơ đó”

 

Cô im lặng lắng nghe anh nói.

 

 “Trong mơ chúng ta lạc vào bộ phim vừa xong, rồi anh thấy em bị lũ quái vật giết, anh đã rất đau khổ, cuối cùng anh là người duy nhất sống sót nhưng anh bị thương rất nặng, nên chỉ hoàn thành được có 80% của luật chơi”

 

“Họ cho anh hai lựa chọn, 1 là nhận vàng sống sót, 2 là trở lại chơi từ đầu”

 

“Và anh đã chọn phương án 2 vì anh muốn em sống sót, anh rất ân hận khi không cứu được em”

 

Cô nghe anh kể lại bịt chặt miệng, ngăn tiếng khóc lớn, anh sửng sốt ôm lấy cô, cô nhào vào lòng anh khóc lớn.

 

“Em cũng đã chọn gặp lại anh”

 

Cả hai ôm chặt lấy nhau, dưới hầm gửi xe họ tìm lấy môi nhau, cảm giác hệt như lúc trong khoang tàu đó, cô hôn anh say đắm quên hết tất cả.

 

 

Loading...