Chồng Chưa Cưới Đẩy Tôi Vào Miệng Lũ Quái Vật Ăn Thịt (Hoàn) - chương 6
Cập nhật lúc: 2025-02-11 12:26:54
Lượt xem: 165
Chương 6
Trần khoang tàu sập xuống, từ trên từng con quái vật nhảy ra, chúng lao như bay về phía cánh cửa nơi mọi người đang đứng la hét.
Như chờ đợi, sự ăn mòn của axit cũng rất nhanh và đã ăn mòn đến sàn dưới cùng của khoang tàu, bên ngoài không gian lực hút kéo mạnh mọi thứ, những con quái vật gần lỗ nhất bị hút vô số ra không gian.
Gác Xép Của Tiếu Tiếu
Bên trong không khá hơn, đám người bị lực hút mạnh mẽ cũng bị hất bay mất mấy người, đúng lúc này cửa mở, Lương Minh Thành dùng hết sức hất cô vào trong cánh cửa, nhưng người còn lại bám theo nhưng bị lũ quái vật gần đó bấu vào chân, họ cũng bị lôi đi cùng với chúng ra ngoài không gian.
Tô Chí Bảo bọc lấy Ngô Thủy Linh kéo cô ta vào cùng qua cánh cửa, sức hút quá lớn, anh ta nghiến chặt răng đẩy mạnh cô ta qua cánh cửa, Triệu Anh Thư đã vào trong nhưng sức gió quá lớn, cô không mở mắt ra nổi, cô bấu chặt vào thanh chắn bên cạnh.
Lương Minh Thành vật lộn mãi mới tiến qua cánh cửa, lỗ hổng trong khoang phía sau theo lực hút ngày càng lớn hơn, theo đà đó nó sẽ hút bay cả khoang, anh đưa tay lên định đóng cửa, nhưng nhìn Tô Chí Bảo sắp vào qua cửa anh lại ngừng tay lại.
Bất ngờ cánh cửa đóng sập lại, Tô Chí Bảo ngơ ngác nhìn hình ảnh cuối cùng trước khi bị hút ra khoảng không, đó chính là Ngô Thủy Linh cô ta đưa tay lên nhấn nút đóng lại, không một chút chần chừ.
Trong khoang hoàn toàn tĩnh lặng, chỉ còn 3 người duy nhất sống sót bao gồm cô, Lương Minh Thành và Ngô Thủy Linh, cô không ngạc nhiên gì với hành động của đóng cửa của cô ta.
Dù sao cũng chỉ có Tô Chí Bảo vừa c.h.ế.t kia mới là kẻ đáng thương nhất, hi sinh vì cô ta nhiều như vậy, cuối cùng cũng bị cô ta hại chết, thật tâm cô có chút hả dạ nhưng cũng có chút đau lòng.
“Cô tàn nhẫn thật đấy, anh ta vừa cứu cô mà”
Lương Minh Thành lên tiếng, anh thật sự sợ hãi con người này, Ngô Thủy Linh bị anh nhìn mà cảm giác như bị lột truồng, đáng thương nói.
“Nếu em không làm vậy, tất cả chúng ta sẽ bị hút ra không gian, lựa chọn đau đớn như vậy thật tâm em cũng không hề muốn chút nào”
Đúng là diễn giỏi thật, đáng lẽ cô ta nên đi làm diễn viên thì thích hợp hơn, không đáp lại lời cô ta nói, Lương Minh Thành nắm tay cô kéo về phía khoang tiếp theo, cô ta thấy anh nắm tay cô đi thì khó chịu bước phía sau.
Cả ba lên được khoang tàu thoát hiểm, anh ngồi vào ghế lái, vẫy tay ra hiệu cô ngồi xuống ghế phụ, cô theo anh ngồi xuống thắt dây, nhưng cô chưa lái bao giờ sao biết sử dụng, còn nữa sao anh biết lái tàu này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chong-chua-cuoi-day-toi-vao-mieng-lu-quai-vat-an-thit-hoan/chuong-6.html.]
“Anh từng học lái máy trực thăng, anh cần em hỗ trợ lái, em chỉ cần nghe theo chỉ đạo của anh thôi”
Như nhìn được tâm sự của cô anh trả lời, Ngô Thủy Linh ở phía sau dù không vui nhưng ít ra cô ta sắp sống rồi, bất chợt anh quay đầu lại nói với cô ta.
“Cô ra phía đuôi tàu, đóng cửa khoang lại đi”
Cô ta đành phải đứng dậy phụng phịu ra phía đuôi tàu, tàu dần dần di chuyển lên, cô ta nhanh chạy ra ấn nút cửa, cánh cửa sắp khép lại hết, một cánh tay đen bóng móng vuốt dài giữ chặt lấy cánh cửa.
“Á Á Á CỨU VỚI, CON QUÁI VẬT….”
Cả hai chỉ kịp nghe đến tiếng thét của cô ta, con quái vật đã lôi cô ta qua cánh cửa, người cô ta nát bét nhưng lại giúp nó có khoảng trống để chui vào.
Lương Minh Thành tháo dây an toàn đứng vụt dậy, cầm chiếc s.ú.n.g phun lửa b.ắ.n vào nó, sức lửa bỏng rát, con quái vật đành lùi lại, nó dùng đuôi hất văng anh ra xa.
Thấy anh bị hất ra phía cửa buồng ngủ đông, anh ôm bụng nhìn xuống vết thương, Triệu Anh Thư lấy hết can đảm đóng cửa buồng lại, nó quay qua nhìn cô vung cái đuôi về phía cô, ngả người cô né được phát đó, lăn về phía tay lái tàu, cô vặn 360 độ tàu lộn một vòng.
Mọi thứ trong tàu đảo ngược, con quái vật nhảy lên bấu ngược lại phía gần cửa khoang đồ thực phẩm kho đông lạnh, cô nhận ra có cách để đẩy nó vào khoang đó, ngay phía trên đó có mấy chiếc thùng dầu nhỏ, nó đang vướng vào dây điện nên chưa rơi xuống được.
Bẻ lái một lần nữa, chiếc tàu lại quay thêm một vòng, lần này dây đứt ra thùng dầu nhỏ liên tiếp rơi xuống phía cửa kho lạnh thực phẩm, nhưng con quái vật né được hết, điên tiết cô đẩy tay lái dựng đứng tàu lên.
Cả mọi thứ bị dựng đứng thẳng theo mũi tàu, con quái vật vẫn bấu kịp 1 tay lên sàn tau, nó chuẩn bị leo lại thành công, cô giữ chặt một tay lái, một tay cô với lên nút bấm, cô thầm nghĩ ‘liều thôi’ rồi buông cần lái ra nhấn mạnh nút đóng cửa lại.
Cánh cửa kẹp mạnh dập đứt tay nó, cô thở phào điều chỉnh lại tàu, ấn chế độ tự lái trên bàn phím, nhảy khỏi ghế chạy về phía kho, dùng hết sức cô chỉnh nhiệt độ kho xuống thấp nhất.
Con quái vật trong kho kêu gào đau đớn rồi bị đông cứng lại, nhìn xuống sàn tàu may mắn nó chỉ dập một ít ngón tay, nên lượng axit không nhiều, sàn tàu không bị ăn mòn bởi nó.
Cô sực nhớ ra Lương Minh Thành, chạy qua buồng ngủ đông cô thấy anh đang thoi thóp, cô vội ngồi xuống ôm anh dậy, m.á.u loang khắp nơi, cái đuôi của con quái vật làm anh bị thương rất nặng, cô lờ mờ nhìn thấy cả nội tạng của anh.