Chồng Chưa Cưới Đẩy Tôi Vào Miệng Lũ Quái Vật Ăn Thịt (Hoàn) - chương 3

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-02-11 12:25:27
Lượt xem: 158

Chương 3

 

Gác Xép Của Tiếu Tiếu

 Cô người yêu đứng bên cạnh anh ta đang lo lắng nhìn xung quanh, theo đúng trình tự thì họ sẽ là đôi đầu tiên bị ký sinh, cô vẫn đang trong góc tường cùng Lương Minh Thành, thấy mọi việc không khác, cô vội hét lên cảnh báo.

 

“Không phải giả đâu, tất cả đều là thật, mọi người mau mau nằm xuống”

 

Nhưng đã quá muộn, lũ Facehugger (Thể bám mặt) phá kén nhảy ra ngoài, Lương Minh Thành ngạc nhiên nhìn cô, sao cô lại biết mọi chuyện như vậy, cô nhìn được trước tương lai sao.

 

 Không còn thời gian giải thích thêm, Triệu Anh Thư bỏ mặc tất cả, cô nói với Lương Minh Thành vẫn còn đang ngơ ngác nhìn mọi người.

 

“Đàn anh chạy ra cửa mau thôi, anh đừng ngẩn ra lúc này chứ”

 

Chợt tỉnh táo lại, cầm lấy cái ống thép cạnh chân bàn anh kéo cô ngồi dậy chạy ra phía cửa thoát hiểm, trên đường chạy anh liên tục dùng gậy ống đập hết những sinh vật ký sinh, mở đường ra phía thoát hiểm.

 

Lần này cô đã chạy kịp ra phía cửa thoát hiểm, xoay người lại cô đè tay lên bàn điều khiển có nút đóng cửa, nhìn vào phía bên trong, cô thấy Tô Chí Bảo đang cõng  Ngô Thủy Linh chạy ra, cô cay đắng nhìn vào nút bấm đóng cửa, cô đã thật sự muốn nhấn nó.

 

Nhưng bên trong còn ba người nữa, họ vô tội và cô cũng không phải loài m.á.u lạnh như anh ta, Tô Chí Bảo lao qua cánh cửa, đặt Ngô Thủy Linh xuống đất, anh ta phát hiện ra cửa chưa đóng, nhìn Triệu Anh Thư vẫn còn đang chờ đám người bên trong, anh ta bực mình quát.

 

 “Em làm gì còn không đóng vào thế, bọn chúng sẽ lao ra bây giờ”

 

Cô mặc kệ lời Tô Chí Bảo nói, vẫn để tay lên nút bấm mà không di chuyển, Ngô Thủy Linh thấy vậy, cô ta tiến tới nói với vẻ nghĩa hiệp.

 

“Chị à bên ngoài còn nhiều người như vậy, chị muốn hại c.h.ế.t mọi người hay sao”

 

Nghe thấy giọng cô ta nheo nhéo bên tai, Triệu Anh Thư bực mình quay sang giáng một cái tát lên mặt cô ta, cô ta ôm má khóc đáng thương.

 

 Tô Chí Bảo thấy vậy tiến đến định nói với cô, chưa đủ hết cơn nóng máu, cô dồn hết sức tát luôn Tô Chí Bảo một cái đau điếng, cô quay người trở lại đặt tay nên nút bấm, không nhìn hai người bọn họ.

 

“Em phát điên hả, anh với Linh Linh làm gì em chứ”

 

Cô không đáp lại, Ngô Thủy Linh bị tát ôm mặt vùi vào lòng anh ta, khóc nức nở ai nghe cũng xót xa , những người cuối cùng đã ra kịp, cô nhanh tay nhấn nút đóng cửa lại trước khi bọn quái vật nhào ra.

 

“Hai đứa khốn kiếp các người, các người không thấy còn người đang chạy ra hay sao hả, các người ác độc thật đấy”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chong-chua-cuoi-day-toi-vao-mieng-lu-quai-vat-an-thit-hoan/chuong-3.html.]

 

 Cô cất tiếng lạnh lùng nhìn bọn họ, Lương Minh Thành đang băng bó lại cánh tay bị thương nhìn lại phía sau, anh nhìn Tô Chí Bảo vẫn đang ôm chặt Ngô Thủy Linh, mi tâm anh nhíu lại khó chịu.

 

Lũ quái vật bên trong, đập liên tục vào cửa kính, chúng không thể mở được nên dồn sức để phá, lớp kính quá dày chúng có vẻ đành bỏ cuộc, chỉ đứng tại chỗ khè đám người bên ngoài, được một lúc chúng dần tản đi.

 

“Cảm ơn cô gái, cảm ơn cô đã không đóng cửa lại”

 

Ba người vừa chạy thoát ra, ôm n.g.ự.c thở dốc lên tiếng cảm ơn cô, họ cũng không quên đưa ánh nhìn căm phẫn dành cho đôi cẩu nam nữ kia, lúc chiến đấu giành sự sống, họ đã nghe được hết những lời mà hai kẻ kia đã nói.

 

Hai kẻ bị nhìn chột dạ không dám ngẩng đầu lên, cô nhìn Tô Chí Bảo anh ta vẫn đang ôm ấp người thương cẩn thận, ngay trước mặt cô mà cũng không buồn che giấu nữa, cô cười nhạt.

 

“ Em không sao chứ? Có bị thương không?”

 

Lương Minh Thành cất tiếng dịu dàng quan tâm hỏi cô, ánh mắt anh nhìn cô từ trên xuống cẩn thận dò xét, cô để ý thấy cánh tay anh bị thương đã được băng bó, nhớ lại là do vừa rồi anh mở đường giúp cô và vài người nữa chạy ra cửa.

 

“Em không sao,  anh bị thương có nặng lắm không, em thấy m.á.u chảy nhiều quá”

 

Anh lắc đầu nhìn cô cười dịu dàng, Tô Chí Bảo dường như nhận ra điều gì khác thường, anh ta hắng giọng buông Ngô Thủy Linh ra, nhìn Triệu Anh Thư đứng quá gần Lương Minh Thành anh ta cất tiếng gọi.

 

“Em lai gần đây đi, anh còn chưa tính xong chuyện em vừa tát anh và Linh Linh”

 

Cô lừ lừ nhìn anh ta, lạnh giọng nói.

 

“Tôi tát thế là còn nhẹ, hay anh muốn những người vừa được tôi cứu, đến tát anh và cô ta”

 

Anh ta nghe cô nói vậy thì bực bội không nói nữa, chỉ buông ra một câu không lạnh nhạt.

 

 “Anh làm thế cũng vì mọi người”

 

“Anh làm thế vì mọi người hay vì bản thân anh, anh có biết là hành động của anh và cô ta là gì không, là g.i.ế.c người đó”

 

Cô nghiền răng tay chỉ vào thẳng n.g.ự.c anh ta nói, cô thật muốn đánh c.h.ế.t anh ta.

 

Loading...