Chó Mực G.i.ế.t Người - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-11-25 19:06:06
Lượt xem: 396
“Hả?” Mặc dù có chút bối rối, nhưng tôi vẫn làm theo, dù sao đây vốn dĩ là món quà của hắn tặng tôi.
“Cảm ơn.” Chú nhận lấy chuỗi hạt, chắp tay trước ngực, biểu cảm thành kính như một nhà sư.
“Chú muốn cầu xin Phật Tổ phù hộ chúng ta vượt qua khó khăn này.” Hắn giải thích, tôi gật đầu, tỏ ý thấu hiểu.
Nói rồi, hắn nhắm mắt lại, bắt đầu tụng kinh Phật, đồng thời dùng ngón tay cái lần từng hạt trên chuỗi.
Vài phút sau, hắn mở mắt ra lần nữa, một nụ cười hiện trên khuôn mặt.
“Vừa rồi, Phật Tổ đã tha thứ cho lỗi lầm của chú rồi.”
“Thật là tốt quá.” Tôi nghĩ hắn đang nói đến vụ tai nạn năm ngoái, dù không theo đạo Phật nhưng tôi vẫn cảm thấy vui thay cho hắn.
Tôi thấy hắn nở nụ cười, vẻ mặt thư thái, cả người như được thả lỏng, khác hẳn so với lúc trước.
Hắn ngồi xuống ghế sô-pha, vắt chân lên, sau đó chỉ tay về phía tủ lạnh trong bếp, nói với tôi: "Cháu có thể lấy giúp chú một chai nước không? Chú hơi khát.”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Tôi đáp lại một câu: "Vâng” rồi đi vào bếp lấy nước. Khi tôi quay lại phòng khách thì một cảnh tượng khiến tôi rợn tóc gáy hiện ra.
Trong ánh sáng yếu ớt từ chiếc điện thoại, cánh cửa vốn đang đóng chặt giờ đang từ từ mở ra.
Tôi trợn tròn mắt, đứng sững tại chỗ, nhịp tim dồn dập gần như khiến tôi nghẹt thở.
Đôi mắt đỏ rực đó lại xuất hiện, trong căn phòng u tối trông vô cùng kỳ dị.
Sau đó, bóng dáng to lớn của con ch.ó đen hiện ra, nó từ từ tiến đến bên cạnh ghế sofa, dừng lại ngay bên cạnh Lý Phi.
Tôi ngửi thấy mùi của cái chết.
Lý Phi mỉm cười với tôi, vuốt ve đầu con ch.ó đen.
Con chó im lặng nhìn tôi chằm chằm, cứ như đang nhìn một người đã c.h.ế.t vậy, bộ lông đen tuyền của nó có vài vết thương rướm máu, đó là dấu vết Đông Đông để lại.
“Chú...” Nhìn cảnh tượng trước mắt mà tôi không thể thốt nên lời, tôi không thể ngờ được rằng Lý Phi mới là hung thủ thật sự.
“Xin lỗi mày Lâm Lâm.” Sau vài giây im lặng, cuối cùng hắn lên tiếng: "Giờ tao buộc phải g.i.ế.t mày thôi. Nhưng, Phật Tổ đã tha thứ cho tao rồi, không phải sao?”
“Tại sao...” Tôi hoảng sợ nhìn hắn, hỏi ra nỗi nghi hoặc trong lòng.
Tuy nhiên, hắn không trả lời mà vẫy tay ra hiệu cho con ch.ó đen. Con chó hiểu ý, lao thẳng về phía tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cho-muc-giet-nguoi/chuong-8.html.]
Sức mạnh khủng khiếp hất tôi ngã xuống đất, con ch.ó đen nhảy lên người tôi, há cái miệng đầy máu, định cắn đứt cổ họng tôi.
Ngay lúc đó, cánh cửa bị đẩy mạnh ra, tôi thấy qua khóe mắt một bóng người lăn vào từ bên ngoài.
Trước khi tôi kịp phản ứng thì một tiếng s.ú.n.g vang lên, tôi cảm thấy trên mặt mình có thứ gì đó ấm nóng b.ắ.n vào.
Nhìn kỹ lại, con ch.ó đen đã nằm gục trên mặt đất, đầu nó nổ tung như một quả dưa hấu.
“Để anh nói cho em biết tại sao...” Vương Hạo giơ s.ú.n.g chĩa thẳng vào đầu Lý Phi, ánh mắt sắc như dao.
Tôi gắng gượng bò dậy, n.g.ự.c vẫn còn đau âm ỉ.
Lý Phi thì trông vô cùng kinh ngạc: "Mày... Làm sao vào được? Rõ ràng cửa đã khóa trái rồi mà.”
“Bởi vì tôi đã làm dấu trên cửa từ trước rồi.” Vương Hạo lạnh lùng nói, sau đó lấy ra một chiếc còng tay, khóa chặt hai tay của Lý Phi lại.
Ban đầu Lý Phi vẫn giả vờ ngây ngô, nói rằng cái c.h.ế.t của Joey và việc tôi bị con ch.ó đen tấn công không liên quan gì đến hắn, con ch.ó đó không phải của hắn nuôi.
Thấy vậy, Vương Hạo lập tức giật lấy chuỗi tràng hạt trên tay hắn: "Có cần tôi mở chuỗi hạt này ra, xem bên trong có gì không?”
Lúc này, cuối cùng Lý Phi đã tuyệt vọng nhắm mắt lại: "Tôi nhận tội. Tôi khai hết.”
Trong nửa tiếng tiếp theo, Lý Phi khai nhận toàn bộ tội ác của mình, và tôi cũng hiểu rõ toàn bộ sự thật đằng sau câu chuyện.
Thân phận thật sự của Lý Phi hóa ra là một kẻ buôn ma túy, hắn muốn ra tay với chúng tôi chỉ vì chuỗi tràng hạt mà hắn tặng cho chúng tôi.
Ban đầu, Lý Phi giả làm một người buôn bán đồ Phật giáo để bí mật mang ma túy từ Thái Lan về nước, sau đó phân phối qua mạng lưới buôn lậu trong nước.
Để tránh bị hải quan kiểm tra, số ma túy đó được giấu trong các món đồ Phật giáo như tượng Phật hay chuỗi tràng hạt.
Khi mang vào nội địa, hắn sẽ lấy ma túy ra, để không khiến hàng xóm nghi ngờ, hắn giả làm một người tốt bụng, thỉnh thoảng còn tặng hàng xóm vài món quà nhỏ.
Nhưng lần này, Lý Phi mang từ Thái Lan về một lô chuỗi tràng hạt, trong đó một nửa có giấu ma túy.
Buồn cười là, ngay tối hôm về nước, Lý Phi uống quá nhiều rượu.
Trong cơn mơ màng, hắn vô tình tặng nhầm chuỗi hạt giấu ma túy cho chúng tôi, đến khi nhận ra thì đã quá muộn.
Hắn biết rằng nếu ma túy trong chuỗi hạt bị phát hiện thì theo pháp luật, hắn chắc chắn sẽ bị tử hình.
Hơn nữa, chuỗi hạt đã được tặng đi, nếu đòi lại sẽ lập tức gây nghi ngờ.