Chín Lần Ám Sát Mười Lần Thất Bại - Phần 2
Cập nhật lúc: 2024-12-29 13:05:28
Lượt xem: 810
Bên tai cứ có một giọng nói lải nhải không ngừng.
Mẹ nó, ám sát thất bại đã đủ phiền phức, còn có người cứ giành nói chuyện với ta.
Ta nổi giận đùng đùng: "Ngươi nói hay ta nói? Ngươi muốn nói đến thế, vậy ngươi lên đây, ngươi lên đây nói! Không nói nữa rồi hả? Vậy thì câm miệng, nghe ta nói!"
Lục Cảnh Thời vốn đang ngồi tựa lưng uể oải, lập tức ngồi thẳng người nghiêm chỉnh, theo phản xạ đáp: "À!"
Cả phòng im lặng.
Dường như hắn nhận ra điều gì đó, lại ngả người về sau một cách lười biếng, kéo giọng âm u như bạo quân: "Hửm?"
Ta cũng nhận ra điều gì đó, đầu óc ù ù, lắp bắp: "Thì... dù sao chuyện này cũng đơn giản thế thôi, ta không nói nữa. Nào, chuyện tiếp theo."
4
Không đúng.
Chuyện này còn không đúng hơn cả việc ta mua phải thuốc giả.
Ta không biết nên kinh ngạc vì có thể nghe được tiếng lòng của Lục Cảnh Thời, hay nên chấn động vì việc Lục Cảnh Thời bỏ tiền thuê ta đến ám sát chính hắn.
Mà nguyên nhân của tất cả những chuyện này, dường như bắt đầu từ khi ta cắn vào môi hắn.
Ta nhìn chằm chằm vào môi Lục Cảnh Thời, thoáng thất thần.
Lục Cảnh Thời nhíu mày: "Còn nhìn nữa, trẫm sẽ ra lệnh móc mắt ngươi."
Lục Cảnh Thời rất đẹp, đặc biệt là khi vừa khẽ thay đổi chút biểu cảm, cả người toát ra vẻ tà mị.
Tóm lại, là một gương mặt rất bạo quân.
Ta vội vàng thu hồi ánh mắt, lại nghe thấy hắn thầm nghĩ: [Nàng nhìn ta như thế... ]
Ta dỏng tai lên.
[Chẳng lẽ đã yêu ta rồi sao! A, sức quyến rũ c.h.ế.t người không chỗ nào giải tỏa hết của ta. ]
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Ta: "..."
Hắn cong ngón tay gõ gõ bàn, thúc giục: "Tìm ra chưa?"
Ta định thần lại, nhìn mười lọ thuốc đặt trên bàn, ngập ngừng chỉ vào một lọ: "Cái này?"
Biểu cảm Lục Cảnh Thời méo mó trong giây lát.
[Trong mười lọ có chín lọ thuốc độc, nàng ta chính xác chọn trúng lọ duy nhất không có độc, chuyện này bình thường sao? ! ]
Trong lòng ta cũng đang thét lên.
Một Hoàng đế ép một kẻ ám sát mình học về thuốc độc, chẳng lẽ việc này lại bình thường sao? !
5
Đúng vậy.
Sau khi ta ám sát thất bại và bị bắt, Lục Cảnh Thời không những không ban c.h.ế.t cho ta, ngược lại còn giữ ta lại trong cung, tìm ba vị sư phụ để dạy ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chin-lan-am-sat-muoi-lan-that-bai/phan-2.html.]
Buổi sáng học kỹ thuật độc dược.
Buổi chiều tập luyện võ nghệ.
Buổi tối bồi dưỡng cách che mặt và ẩn thân.
Nửa đêm còn bị chính Lục Cảnh Thời đột kích kiểm tra.
Trên đời này còn có thích khách nào thảm hại hơn ta không?
Ngày xưa trong tổ chức thích khách ta còn chưa từng chăm chỉ cố gắng đến thế!
Giết người bằng cách hành hạ tinh thần cũng chỉ đến thế.
Học như vậy được ba tháng, ta đã buông xuôi!
Ta nằm vật xuống đất trước mặt Lục Cảnh Thời: "Ngươi g.i.ế.c ta đi."
Lục Cảnh Thời đá đá ta, mặt đầy chê bai: "Ngươi còn có dáng vẻ gì của thích khách nữa?"
Ta cần gì dáng vẻ của thích khách.
Ta ngay cả phẩm giá cơ bản nhất của thích khách cũng không còn!
Ta lập tức lật người đứng dậy, rút con d.a.o găm trong tay áo, kề vào cổ Lục Cảnh Thời.
Mắt Lục Cảnh Thời sáng lên.
Gương mặt vốn đã yêu mị càng thêm diễm lệ.
Ta: "..."
Lục Cảnh Thời: "? ? ?"
Ta nước mắt đầm đìa.
Mẹ nó, tay bị chuột rút rồi!
Lục Cảnh Thời chủ động tiến tới gần.
Tay ta tê dại mất sức, trước khi cổ hắn bị cứa chảy máu, con d.a.o găm trong tay đã rơi xuống đất.
Ta nghe thấy trong lòng Lục Cảnh Thời bi phẫn tột cùng.
[Hệ thống, đây thật sự là thích khách hạng nhất trong tương lai sao? Ngươi thật sự không nhận nhầm người? Với tình trạng này của nàng, khi nào ta mới có thể c.h.ế.t trong tay nàng đây? ]
Ta: "? ? ?"
Không phải, huynh đệ à, nếu ngươi nói vậy, ta không buồn ngủ nữa rồi!
6
Thật ra ta là một thích khách khá tầm thường.
Ba năm hành nghề, tỷ lệ thành công bằng không.
Nếu không cũng không nhận việc ám sát Lục Cảnh Thời với giá năm mươi lượng.
Chưa từng có ai kỳ vọng vào ta, ngay cả sư tỷ của ta, mỗi lần ta đi làm nhiệm vụ cũng chỉ dặn dò một câu - "Muội còn sống là được."