Chín Lần Ám Sát Mười Lần Thất Bại - Phần 1
Cập nhật lúc: 2024-12-29 13:05:11
Lượt xem: 540
1
Đây là lần thứ bảy ta thất bại trong việc ám sát Lục Cảnh Thời.
Lần này ta sẩy chân ngã ngựa, bị thị vệ thân cận của Lục Cảnh Thời - Lý thị vệ bắt được.
Trong Càn Thanh điện, ta bị trói chặt quỳ dưới đất, Lục Cảnh Thời nằm tựa trên trường kỷ, sắc mặt âm u thất thường.
Lý thị vệ trung thành vẫn đang khuyên nhủ bên cạnh, đề nghị đưa ta vào tử lao, để tránh sinh chuyện.
Lục Cảnh Thời cười khẩy một tiếng: "Thích khách hạng xoàng thế này, làm sao có thể làm tổn thương được trẫm?"
Ta muốn phản bác, nhưng không biết mở miệng thế nào.
Dù sao... ta cũng đã thất bại bảy lần rồi!
Lần đầu tiên, ta thổi khói mê vào tẩm cung của hắn, kết quả tẩm cung bốc cháy, khói mê ta thổi còn không đậm bằng khói từ đám cháy.
Lần thứ hai, ta bỏ thuốc độc vào chén trà của hắn, kết quả chén trà bị mèo hoang đụng đổ.
Lần thứ ba...
...
Không biết là tên Lục Cảnh Thời này tà khí quá nặng, hay là ta xui xẻo.
Lần thứ bảy, mọi thứ ban đầu diễn ra rất suôn sẻ, ta giả làm thái giám để thay y phục cho hắn, chỉ cần chộp được thời cơ, rút d.a.o găm ra, một đòn kết liễu.
Kết quả ta nắm được thời cơ, nhưng lại không nắm được con d.a.o găm.
Dao găm trượt khỏi tay áo rơi xuống đất trước mắt mọi người.
Tiếng hô "Hộ giá" vang lên.
Ta phát động cuộc chiến cuối cùng với số phận, nắm lấy giây phút cuối cùng, nhặt d.a.o găm lên đ.â.m về phía Lục Cảnh Thời.
Dao găm đ.â.m trúng mảnh ngọc trên thắt lưng hắn, "cạch" một tiếng gãy làm hai đoạn.
Giây phút đó, phẩm giá của một thích khách như ta, giống như con d.a.o găm này, vỡ nát tan tành.
2
Nhưng ta nghĩ mình vẫn có thể giãy giụa thêm chút nữa.
Dưới ánh mắt khinh miệt của Lục Cảnh Thời, ta từ tốn dụ dỗ.
"Ngươi chẳng lẽ không muốn biết, ai đã phái ta đến ám sát ngươi sao?"
Ánh mắt Lục Cảnh Thời lóe lên.
Ta: "Ngươi đưa lỗ tai lại đây, ta chỉ nói cho một mình ngươi biết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chin-lan-am-sat-muoi-lan-that-bai/phan-1.html.]
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Lý thị vệ ngăn hắn lại: "Bệ hạ, cẩn thận có mưu đồ."
Nhưng Lục Cảnh Thời chẳng thèm để ý, đứng dậy bước về phía ta, cúi người ghé lại gần.
Ta thừa cơ cắn vỡ viên thuốc độc đặt dưới lưỡi, bôi chất độc lên môi, nhanh chóng cắn lên môi hắn.
Phải nói chứ, môi tên bạo quân này còn khá mềm.
Ta ngẩng cao đầu, chính khí lẫm liệt, anh dũng quyết tử.
"Triệu Hiểu Hiểu ta há phải loại thích khách mấy đồng bạc là có thể mua chuộc?"
"Chẳng ai sai khiến ta cả, tất cả những việc này đều là ta phải làm!"
"Ngươi cái tên Hoàng đế chó má này, hôn quân vô đạo, người người đều phải trừ khử!"
"Trên môi ta có bôi Ngũ độc tán, trong vòng bảy hơi thở, ắt phải c.h.ế.t không nghi ngờ. Dù ta có chết, ta cũng phải kéo cái tên Hoàng đế chó má nhà ngươi làm đệm lưng."
"Con người ai cũng phải c.h.ế.t một lần, ta c.h.ế.t có ý nghĩa! Ha ha ha."
Tiếng cười thê lương của ta vang vọng khắp cung điện.
Lý thị vệ đau đớn: "Bệ hạ!"
Lục Cảnh Thời đứng dậy, l.i.ế.m liếm môi: "Nàng nói nhăng nói cuội được bao lâu rồi?"
Lý thị vệ nghẹn lời: "Hình như đã được hai lần bảy hơi thở rồi ạ?"
Ta: "..."
3
Thái y lấy chất độc còn sót lại trên môi ta, vẻ mặt phức tạp: "Bệ hạ, đây chỉ là mứt kẹo thông thường."
Ta không giãy giụa nữa.
Ta quỳ thẳng người dưới đất.
Không cần phải tra tấn, ta nhanh chóng khai báo.
"Có người trả năm mươi lượng bạc để thuê ta ám sát bệ hạ. Người đó che kín mít, ta thực sự không biết người đó là ai."
[Năm mươi lượng? Ta rõ ràng đã trả năm nghìn lượng, c.h.ế.t tiệt! Tên môi giới này ăn chặn quá đáng! ]
"Ta thề, bản thân ta không có bất kỳ thù oán gì với bệ hạ, ta thuần túy chỉ muốn kiếm chút tiền."
[Ta đã cho nàng nhiều cơ hội như vậy rồi, vậy mà vẫn không thành công. Tên thích khách này cũng quá kém cỏi! ]
"Còn về cái gọi là Ngũ độc tán vừa rồi, chỉ là ta đùa giỡn với bệ hạ một chút thôi."
[Thời buổi này mua thuốc độc mà cũng mua phải thuốc giả? Tên bán thuốc đó lừa cả tiền của thích khách, thật đáng chết! ]