Chiến thần ngôn ngữ - An Mạn - 7
Cập nhật lúc: 2024-12-01 20:32:31
Lượt xem: 3,407
9.
Tôi vẫn luôn nghĩ Lục Triệt là một tên trong đầu có sỏi.
Nhưng đấy là trước khi Cố Tư Âm gửi cái video cặp hoa tai kim cương hồng kia.
Tôi không sao ngờ nổi cùng lúc anh ta chuẩn bị dây chuyền kim cương hồng cho tôi còn có thể chu đáo tìm một đôi hoa tai với chất liệu tương đương làm quà cho Cố Tư Âm.
“Mạn Mạn, kim cương là Âm Âm chọn giúp chúng ta. Em ấy không có bạn trai nhưng muốn trải nghiệm chút chút cảm giác nhận quà trong ngày lễ tình nhân…”
Bạn trai còn đang ngụy biện ở camera bên kia, tôi chỉ cúi đầu yên lặng ăn mỳ, mặc cho cơn giận vì bị người khác nhục nhã như lửa cháy âm ỉ đốt từng khúc ruột khúc gan.
Hay cho cái lý do ‘chọn giúp chúng ta’ với cả ‘muốn trải nghiệm chút chút cảm giác nhận quà trong ngày lễ tình nhân’. Được lắm.
Tôi ra vẻ cười nhưng trong lòng không hề vui ngắt lời người đối diện:
“Ngày mai hẹn gặp anh ở Lam Hải Thủy Vận nhé.”
Sợ anh ta chưa nghe rõ, tôi còn ra sức nhấn mạnh: “Nhất! Định! Phải! Đến!”
Nói xong, tôi cúp điện thoại đứng dậy đi tới ban công moi ra một cây gậy golf.
Quà ấy hả, ai mà không biết tặng?
Tôi xắn tay áo nhắn cho Mạnh Trúc Di một cái tin, bảo anh ấy chuyển khoản.
Mạnh Trúc Di không nói nhiều, lập tức chuyển vào thẻ tôi hai trăm vạn.
“Đủ chưa?”
Tôi áng chừng độ nặng của cây gậy, khẽ cong khóe miệng.
Để trả tiền thuốc thang thôi mà, đương nhiên là đủ rồi.
10.
Lúc tôi sạc pin điện thoại, màn hình tự động nhận diện khuôn mặt và mở khoá. Đập vào mắt tôi là thông báo 99+ tin nhắn mới trong group chat.
Xem hay không xem, vấn đề nan giải ghê.
Tôi khẽ nghiến răng, chạm tay vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chien-than-ngon-ngu-an-man/7.html.]
Biết đâu sẽ có thu hoạch bất ngờ.
Cái chạm này thế mà giúp tôi kịp hóng hớt được một chuyện rất chi là thú dzị thật.
Bên dưới tin nhắn thoại tức đến giậm chân của Lục Triệt, có một tài khoản với ID là ‘Triệu công tử’ cũng gửi liên tục mấy cái tin nhắn thoại.
Triệu công tử: [Anh Triệt! Âm Âm còn trẻ con chút thôi, anh cáu với cô ấy làm gì? Chúng ta chơi với nhau từ nhỏ đến giờ, đừng vì người ngoài mà cãi nhau. Không đáng đâu.]
Cái giọng này tôi chưa từng nghe bao giờ. Nó eo éo, hụt hụt hơi, cảm giác như người nói rất yếu ớt.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Nhưng chưa chắc chắn được. Nghe thêm hai tin nhắn thoại xem thế nào.
Triệu công tử: [Giờ ngoài kia nhiều kẻ đào mỏ lắm. Em mà gặp được cô gái tốt như Âm Âm thì em yêu thương chiều chuộng còn không hết nữa là. Anh đừng so đo với cô ấy.]
Triệu công tử: [Con gái thích chưng diện thích khoe khoang chút là điều quá bình thường luôn. Âm Âm nhà chúng ta còn thoải mái thể hiện ra, sống thật với bản thân chứ lén lút như mấy ả đầy toan tính ngoài kia thì có gì tốt đẹp?]
Các tin nhắn thoại còn lại cũng đều là loại luận điệu lấy Cố Tư Âm làm tiêu chuẩn để dìm tôi xuống.
Mặc dù không hề có một chữ nào nhắc đến tôi nhưng có khác gì chỉ chó mắng mèo móc mỉa tôi đâu.
Tên này ghim tôi dữ à.
Tôi vào trang cá nhân của cậu ta xem thử, bên trong đa số là ảnh khoe của.
Nghĩ mãi vẫn chưa nhớ ra nổi mình đắc tội cậu ta khi nào, tôi hẳn là chưa từng gặp cậu ta.
Lần trước thấy bọn Cố Tư Âm nhắc đến cậu ta trong group chat nên tôi biết cậu ta đang du học ở nước ngoài. Ngoài chuyện đó ra thì tôi chả biết gì nữa hết.
Vậy thì chỉ còn một khả năng duy nhất.
Triệu công tử đang trò chuyện với mọi người trong group chat rất hăng say.
Tôi đổi sang một tư thế thoải mái hơn trên sofa, bắt đầu gõ chữ.
Triệu công tử: [Hai ngày nữa anh từ Nga về rồi sẽ đưa các chú đi ăn chơi xả láng!]
…..: [Toàn bộ chi phí anh Triệu bao tất /icon cười lé mắt/]
Noooo: [Anh Triệu hào phóng! Tao cạn chén rượu mời này trước, các anh em tùy tâm hén!]
JONI: [Sắp sinh nhật Chức Mộng rồi, anh Triệu đừng quên mua quà cho bọn em đấy~]
Nghênh Điệp: [Chú đang sủa cái gì đấy?]