Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chiếc nhẫn ở ngón áp út - 1

Cập nhật lúc: 2025-02-02 12:16:21
Lượt xem: 118

CHIẾC NHẪN Ở NGÓN ÁP ÚT [FULL]

 

Tác giả: 我皆

Nguồn: Zhihu

Raw: Deĩng

Edit: Nhân Trí

 

-----

 

 

Tôi bị hai người mà mình vất vả nuôi dưỡng mười mấy năm làm nhục trước mặt mọi người.

 

“Lúc trước nói muốn cưới chị là vì tuổi trẻ không hiểu chuyện, tôi chỉ cưới Dao Dao mà thôi.”

 

“Chị, anh ấy nói không sai, chị lớn hơn anh ấy nhiều như vậy, tuổi già nhan sắc tàn phải, chị nên tự mình hiểu lấy.”

 

Sau đó, ngày tôi kết hôn, Phó Tĩnh Châu mang đôi mắt đỏ hoe chặn xe cưới của tôi: “Chị, chị đã nói sẽ cùng tôi trải qua tất cả sinh nhật trong suốt quãng đời còn lại, chị không thể nuốt lời được!”

 

Tôi chỉ từ từ nâng cửa sổ xe lên: “Phó Tĩnh Châu, nuôi chó nó cũng biết báo ơn, còn cậu ngay cả chó cũng không bằng.”

 

1.

 

Lễ kỷ niệm tám năm thành lập công ty.

 

Những người tham dự tiệc rượu, hoặc là cổ đông, hoặc là nhân viên của công ty, hoặc là đối tác.

 

Sau nhiều năm dốc sức làm việc trên thương trường, ngoài những vướng mắc lợi ích, tôi gần như không có bạn bè.

 

Tôi dốc hết tâm huyết vì công ty, chịu đựng những khó khăn mà người thường khó có thể tưởng tượng được để có được thành công hôm nay.

 

Tối nay là một sự kiện rất quan trọng đối với tôi. Mọi người đều nâng ly chúc mừng, nhưng Phó Tĩnh Châu lại mang theo hai vị khách không mời mà đến. Là Tạ Lộ Dao, cùng anh trai của cô ấy, Tạ Trình.

 

Ngay khi nhìn thấy Tạ Trình, những ký ức xấu hổ đã xảy ra nhiều năm trước lại ùa về trong tôi. Một đám con trai vu cáo tôi ăn trộm, vây quanh tôi ở phía sau trại trẻ mồ côi, đánh tôi tơi bời.

 

Tạ Trình không nhiễm một hạt bụi trần, thờ ơ lạnh nhạt, nhìn tôi thối rữa trong bùn lầy.

 

Hôm đó là ngày tuyết đầu mùa, trời rất lạnh, lạnh đến đầu ngón tay tê dại. Những bông tuyết rơi trên mặt và tan chảy, lấy đi nhiệt độ còn sót lại trên cơ thể tôi.

 

Tạ Trình tìm người đánh tôi xong vẫn cảm thấy chưa đã nghiền, lại kéo một sợi dây thừng thô ráp tới, buộc tôi lúc đó đang ướt sũng vào một gốc cây khô, dẫn đến căn bệnh kinh niên sau này của tôi.

 

Ngày đó gió lạnh thấu xương, vạn vật đều run lẩy bẩy.

 

Rất nhiều lời nhục nhã, theo thời gian dần trở nên mơ hồ, nhưng một câu trong đó khiến tôi nhớ suốt mười lăm năm qua: “Nghe nói mày trộm đồ mới bị cha mẹ mày ném vào trại trẻ mồ côi? Đáng đời, đáng đời mày không được yêu!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chiec-nhan-o-ngon-ap-ut/1.html.]

 

Ngữ điệu của hắn nhẹ nhàng chậm rãi, nụ cười bừa bãi, cực kỳ giống ác quỷ vừa dữ tợn vừa tao nhã ở sâu trong địa ngục, những ký ức xẹt qua trong trí nhớ thiếu niên vốn không mấy tốt đẹp của tôi, sau đó lưu lại một bóng ma không xua đi được.

 

Tạ Lộ Dao kéo tay Phó Tĩnh Châu lại đây, trắng trẻo dịu dàng, giống như dây tơ hồng trong nhà kính, dung mạo xinh đẹp không hề bị hiện thực mài giũa.

 

Loại người lăn lộn ở tầng dưới đáy xã hội nhiều năm như tôi, đương nhiên không thể so sánh với cô ấy, chỉ riêng đôi tay trắng trẻo mềm mại, bơi trên phím đàn đen trắng kia, tôi đã không thể có.

 

 

Thời tiết lạnh dần, vết nứt nẻ trên tay phải lại tái phát, mỗi đêm trước khi đi ngủ đều ngứa ngáy dữ dội.

 

Giờ phút này nhìn Phó Tĩnh Châu dịu dàng cúi đầu dỗ dành Tạ Lộ Dao, ngón áp út bị nứt nẻ đột nhiên ngứa dữ dội, ngay cả n.g.ự.c cũng bắt đầu phiền não đến khó chịu.

 

Còn Tạ Trình, mặc bộ vest cao cấp màu xám nhạt, mái tóc đen rẽ ngôi 3:7 được chải chuốt tỉ mỉ, trên sống mũi là đôi kính gọng vàng, đôi mắt sâu và nét mặt mềm mại, khiêm tốn, quân tử, bộ dáng dịu dàng như ngọc đầy dối trá. Ánh mắt và lòng dạ sâu thẳm sâu cặp kính kia đã từng tận mắt chứng kiến sự nhếch nhác và xấu hổ của tôi.

 

Cho nên tôi ghét Tạ Lộ Dao, không chỉ bởi vì Phó Tĩnh Châu trắng trợn thiên vị cô ấy mà phần lớn là vì mỗi lần nhìn thấy Tạ Lộ Dao đều gợi lên ký ức đau thương mà Tạ Trình mang đến cho tôi.

 

Thực ra, hiện giờ mặc dù tôi không thể ngồi ngang hàng với Tạ Trình, người kế thừa sự nghiệp gia tộc, nếu hắn muốn động vào tôi thì cũng sẽ bị lột một lớp da. Nhưng tôi sợ, sợ những cảnh tượng xấu hổ trước kia sẽ bị khơi lại.

 

Phó Tĩnh Châu đã từng đau lòng vì những gì tôi đã trải qua, cũng từng hung hăng thề rằng sẽ trừng phạt Tạ Trình, nhưng sau khi Tạ Lộ Dao xuất hiện, tất cả liền biến thành không biết.

 

Cho nên tôi không dám tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra nếu những vết thương cũ bị khơi ra!

 

Tôi nhìn đồng hồ, đã hơn nửa tiếng trôi qua kể từ thời gian hẹn.

 

“Sao cậu lại tới trễ như vậy?”

 

Phó Tĩnh Châu chậm rãi đi tới, vẻ mặt có chút hờ hững, giữa hai lông mày có chút mất kiên nhẫn.

 

Tạ Lộ Dao nhân cơ hội lấy lòng tôi: “Chị, anh Tĩnh Châu vừa mới cùng em thử lễ phục, chị đừng trách anh ấy!”

 

Tôi liếc cô ấy một cái, không trả lời.

 

Tạ Lộ Dao đã sớm quen với thái độ hờ hững của tôi, cũng không tức giận, chỉ ngoan ngoãn cười để giảm bớt sự ngượng ngùng, sau đó ngoan ngoãn lui về phía Phó Tĩnh Châu.

 

Thấy thế, Phó Tĩnh Châu cực kỳ bất mãn: “Tống Bạch, chị khách khí với Dao Dao một chút thì sẽ c.h.ế.t sao!”

 

Ánh mắt dữ tợn của anh ta khiến tôi sửng sốt.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Từ sau khi Tạ Lộ Dao xuất hiện, tôi và anh ta không phải là chưa từng cãi nhau. Lần đầu tiên cãi nhau, là bởi vì tôi xem điện thoại của anh ta.

 

Trước đó, chúng tôi biết mật khẩu điện thoại của nhau, gần như hoàn toàn không che giấu bí mật của nhau.

 

Phó Tĩnh Châu nói anh ta thích chia sẻ như vậy, giống như từng giây phút trong cuộc đời đối phương đều có sự tham gia của người còn lại.

 

Loading...