Chị Gái Tôi Thích Sống Buông Thả - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-01-19 09:35:34
Lượt xem: 330
[FULL] Chị Gái Tôi Thích Sống Buông Thả
Tác giả: Iceland Không Tuyết
Edit: Yêu Phi
☆⋆꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷‧★
Chị gái tôi sống buông thả, thường xuyên quan hệ t.ì.n.h d.ụ.c bừa bãi. Đã vậy, ả còn đam mê làm chuyện đó ở nơi công cộng như nhà vệ sinh hay bể bơi, dẫn đến mắc bệnh tình dục.
Tôi phải đi theo chị gái đến bệnh viện khám bệnh, nhưng rồi phát hiện ả không chỉ không mặc đồ lót mà còn cố tình ngồi lên tất cả các ghế ở ngoài hành lang.
Lo sợ rằng chị gái sẽ lây bệnh cho người khác, tôi vội vàng theo sát ả rồi dùng cồn để khử trùng.
Nhưng chị gái lại tức giận tát tôi một cái.
"Người đến bệnh viện này có đứa nào là loại tốt lành? Sớm muộn gì cũng sẽ tàn đời thôi, tao chỉ giúp họ mọc thêm mấy cái hoa lơ! Đừng có làm ra vẻ thánh thiện gì ở đây!"
Lời nói này vô tình bị người khác ghi âm và phát tán lên mạng.
Dư luận nhanh chóng dậy sóng, truy tìm người phụ nữ trơ trẽn đó là ai.
Thế nhưng chị tôi lại hèn hạ đăng ký tài khoản ẩn danh và đổ hết tội cho tôi, vu khống rằng chính tôi là người lây bệnh.
Không dừng lại ở đó, ả còn tàn ác đến mức mặc đồ lót của tôi, trần truồng ngủ trên giường tôi.
Khi phát hiện những vùng nhạy cảm của mình bị ngứa ngáy và nổi rộp, tôi tức giận tìm ả để tính sổ.
Ngay lập tức, chị gái và mẹ tôi livestream, đóng vai nạn nhân rồi khóc lóc nói rằng tôi đang ép buộc họ gánh tội thay.
Cuối cùng, tôi trở thành nạn nhân của bạo lực mạng, bị tạt axit và c.h.ế.t thảm.
Nhưng khi mở mắt ra, tôi lại thấy mình trở về thời điểm chị gái nhờ mình đi bệnh viện cùng ả...
1
"Từ Niệm Niệm, mày không thể đi nhanh hơn được à? Nếu mày cứ lề mề thế này, thì tao mất số khám bây giờ!"
Tôi vừa mở mắt ra đã thấy chị gái Từ Viên Viên đang nhìn mình với ánh mắt không chút kiên nhẫn.
Nếu tôi không nhớ nhầm, thì ả đã đặt lịch hẹn khám với bác sĩ chuyên gia vào lúc 11 giờ.
Mà bây giờ mới chỉ có 8 giờ thôi!
Kiếp trước, tôi chẳng nhận ra được dã tâm của chị mà chỉ ngây ngô cúi đầu xin lỗi rồi cười trừ.
Nhưng khi đến bệnh viện, tôi phát hiện ả ngồi không yên, như thể có cái đinh gắn vào mông, liên tục đổi chỗ ngồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chi-gai-toi-thich-song-buong-tha/chuong-1.html.]
Khi ả di chuyển lần nữa, tôi bất ngờ nhận ra chị gái không hề mặc đồ lót.
Những vết loét và mụn cóc bên dưới lộ ra rõ hết.
Tôi cảm thấy rất ngượng ngùng, tiến lên kéo chị gái lại rồi bảo ả tìm một chỗ ngồi yên ổn.
"Chị ơi, bệnh giang mai và mụn cóc s.i.n.h d.ụ.c dễ lây lắm. Chị chú ý một chút nhé."
Tôi còn chủ động đề nghị đi siêu thị gần đó để mua đồ lót cho chị. Thế nhưng, ả lập tức tát tôi một cái.
"Mày đừng có làm ra vẻ tử tế! Tao cố tình không mặc đồ lót để cơ thể sớm được tẩy độc! Mày tưởng đến bệnh viện này có ai là tốt cả sao? Sớm muộn gì cũng tàn đời hết, tao chỉ đang giúp họ một tay thôi!"
Nói xong, chị lại tiếp tục tìm một chiếc ghế trống khác để thực hiện hành vi của mình.
Tôi biết tính chị, cũng biết dù mình có nói gì thì cũng vô ích, đành lặng lẽ cầm chai cồn để khử trùng chỗ ả vừa ngồi.
Nhưng điều khiến tôi không ngờ tới là toàn bộ cuộc tranh cãi giữa tôi và chị gái đã bị ai đó ghi lại...
2
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Để câu view, người đăng bài đã cố ý cắt ghép thông tin, chỉ để lại họ tên và dẫn dắt mọi người suy đoán.
Vụ việc nhanh chóng trở nên ầm ĩ, chị gái tôi là người thường xuyên dùng điện thoại, đương nhiên đã thấy ngay.
Lo sợ việc bị lộ danh tính sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch cưới xin với bạn trai giàu có, ả lập tức dùng thông tin của mẹ tôi để đăng ký một tài khoản ẩn danh. Sau đó, ả công khai tên tuổi, nơi làm việc và thậm chí cả giấy hẹn khám bệnh của tôi lên mạng xã hội.
Ngay sau đó, các đồng nghiệp của tôi cũng đua nhau đăng bài xác nhận rằng tôi đã xin nghỉ để đi khám bệnh.
Chị gái còn táo tợn ghép mặt em gái ả vào những bức ảnh riêng tư của các bạn trai, rồi bịa đặt thành ảnh của tôi.
Thậm chí ả còn trắng trợn bịa đặt vu khống: "Cô em gái này của tôi tuy có vẻ ngoài có đoan trang, nhưng thực chất thường xuyên qua lại với đủ loại đàn ông! Thậm chí còn là loại gái lẳng lơ công cộng, chuyên làm chuyện xấu ở nhà vệ sinh và bể bơi!"
Thế là, một đứa vẫn còn độc thân như tôi, lại vô tình trở thành một đứa con gái lẳng lơ độc ác.
Tôi chỉ biết cầu xin mẹ lên tiếng minh oan, nhưng bà ta lại chỉ chăm chăm bảo vệ chị gái.
"Danh tiếng của mày đã xấu đến vậy rồi, còn giải thích làm gì nữa! Chị mày sắp kết hôn rồi, chẳng lẽ mày muốn phá hỏng tương lai của nó và hạnh phúc của gia đình của tao sao?"
Mẹ cấm tôi lên tiếng, thậm chí bà ta còn tỏ ra khoan dung với những hành động đáng kinh tởm của chị tôi, như việc ả lén mặc đồ của tôi và ngủ khỏa thân trên giường tôi để cố ý lây bệnh.
Vào ngày tôi nhận kết quả xác nhận mình đã bị lây bệnh, mẹ và chị gái thậm chí còn bày trò diễn kịch. Họ đã chuẩn bị sẵn máy quay, đặt kín đáo trong góc phòng. Khi tôi phẫn nộ đạp cửa xông vào, chị gái liền quỳ sụp xuống, khóc lóc:
"Niệm Niệm, chị sắp kết hôn rồi, em không thể vì cuộc sống rối ren và căn bệnh của mình mà phá hỏng hạnh phúc của chị được!"
Mẹ cũng hùa theo: "Đúng vậy! Mẹ đã sống cảnh goá bụa vì các con suốt mười mấy năm nay, giờ còn phải gánh thêm chuyện này nữa thì mẹ sống sao nổi!"