Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chị gái song sinh giả mạo tôi, cưới luôn bạn trai tôi - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-11-14 11:35:29
Lượt xem: 186

“Có lẽ nên nhanh chóng nộp đơn ly hôn đi thôi.”

Bạo hành gia đình có thể bị truy tố.

18.

Lý Vãn Tinh rất thê thảm. Có lẽ cả đời này cô ta sẽ không còn khả năng sinh con nữa. Nằm trên giường bệnh, cô ta run rẩy, đau đến mức muốn c.h.ế.t đi.

Đợi lúc mẹ tôi rời đi, tôi hỏi cô ta: “Rốt cuộc chị đã làm gì để Thẩm Tự đánh đến mức này?”

Cô ta khó khăn giơ ngón tay lên, buộc tội tôi:

“Là mày… chính mày đã hại tao thê thảm thế này.”

Tôi nhíu mày, lạnh giọng ngắt lời:

“Tôi hỏi chị, rốt cuộc chị đã làm gì?”

Âm lượng cao hơn khiến cô ta hoảng sợ, cả người run rẩy dữ dội hơn. Lúc này cô ta mới nói:

“Tao… tao phát hiện ra một ổ cứng hắn giấu, trong đó có video… video ngược đãi một cô gái.”

“Còn có cả tao… tao và hắn… video...cũng bị quay lại.”

Một cô gái khác…

Một cô gái khác… chắc chắn là Tống Vũ Hân!

Chỉ cần tìm được những video đó, tôi sẽ có bằng chứng để chứng minh cái c.h.ế.t của Tống Vũ Hân không phải là tự tử đơn giản như vậy!

Tôi khó nén được sự phấn khích, lập tức muốn tìm Tống Đông Lãnh để kể cho anh nghe tất cả những điều này.

Chiến thắng đã ở trước mắt. Tôi nhất định sẽ thực hiện được ý định, đưa Thẩm Tự vào tù. Tôi sẽ tận tay diệt trừ con ác quỷ này!

Nhưng khi tôi vừa rời khỏi bệnh viện, chưa kịp thông báo cho Tống Đông Lãnh, thì đã bị một nhóm người áo đen bịt mắt, lôi mạnh vào một chiếc xe đen.

Một hơi thở quen thuộc bao phủ lấy tôi.

Giọng nói lạnh lùng của Thẩm Tự vang lên bên tai: “Cuối cùng cũng đợi được em rồi, bảo bối của anh.”

Toàn thân tôi run lên, sợ hãi nói: “Thẩm… Thẩm Tự?”

“Là anh đây.” Thẩm Tự nói chậm rãi: “Ngoài anh ra, còn ai sẽ nhớ tới em?”

“Sao anh có thể ra nhanh như vậy?”

“Em nghĩ sao?”

Hắn xoay mặt tôi lại, buộc tôi nhìn thẳng vào hắn.

Hiện tại, chắc hẳn sắc mặt tôi trắng bệch, môi run rẩy, không thốt nên lời.

Hắn nâng cằm tôi lên, nhẹ nhàng nói:

“Bất kể em là Lý Vãn Tinh hay Lý Hàm Nguyệt, anh chỉ công nhận em là vợ của anh.”

Đúng là kẻ hoang tưởng.

“Thẩm Tự, đừng như vậy… tôi sợ…”

Tôi sắp bật khóc.

Hắn dịu dàng trấn an tôi: “Đừng lo lắng, tôi sẽ không làm em bị thương.”

Phải rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chi-gai-song-sinh-gia-mao-toi-cuoi-luon-ban-trai-toi/chuong-9.html.]

Có thể thân thể sẽ không bị tổn thương, nhưng sự tra tấn về tinh thần thì thường đáng sợ hơn nhiều.

Tôi cố giữ bình tĩnh, hỏi hắn: “Rốt cuộc anh muốn gì?”

“Đi cùng tôi, chúng ta sẽ không rời xa nhau nữa.”

Phiền anh tránh xa tôi!

19.

Tôi còn định cố gắng thuyết phục hắn, tránh để hắn làm điều gì liều lĩnh. Nhưng Thẩm Tự chẳng để cho tôi cơ hội. Hắn đội một cái túi đen lên đầu tôi, sau đó tôi chẳng còn biết gì nữa.

Trong bóng tối, tôi siết chặt chiếc vòng cổ trên cổ mình. Đây là công nghệ định vị do công ty của Tống Đông Lãnh phát triển, nhất định họ sẽ nhanh chóng đến cứu tôi!

Không biết đã qua bao lâu, túi đen trên đầu tôi cũng được tháo ra, tôi mở mắt nhìn quanh.

Chúng tôi đang ở trên sân thượng, lan can thấp đến mức chỉ cần không chú ý một chút là có thể rơi xuống.

Thẩm Tự bóp nhẹ má tôi, buộc tôi nhìn khắp nơi xung quanh. Hắn nói:

“Em đang điều tra về cái c.h.ế.t của Tống Vũ Hân phải không? Cô ấy đã c.h.ế.t ở đây, nhưng không phải tự tử, mà là bị tôi đẩy xuống.”

Tống Vũ Hân c.h.ế.t vào một đêm khuya. Đây là tòa cao ốc vắng vẻ, không có camera theo dõi xung quanh.

Nghe hắn nói, nỗi sợ trong lòng tôi bỗng nhiên tan biến, thay vào đó là sự bình tĩnh kỳ lạ. Tôi hỏi hắn:

Xanh Xao Truyện

“Tại sao anh lại làm vậy với cô ấy?”

Tống Vũ Hân là một cô gái tốt, nhật ký của cô ấy ghi lại từ khi gặp Thẩm Tự. Từ những cảm xúc rung động đầu tiên cho đến khi trái tim hoàn toàn tan vỡ.

“Vì cô ấy giống em, muốn thoát khỏi tôi.” Thẩm Tự lạnh lùng nói.

Thì ra là vậy, bất cứ ai thấy được con người thật của hắn đều muốn chạy trốn.

Hắn tiếp tục: “Tống Vũ Hân không có ai ở trong nước, cô ấy tứ cố vô thân. Không giống em, còn có một người chị song sinh, lại dám bày mưu với tôi. Em nói cha mẹ em, chị em đều không tốt với em, tôi là người duy nhất yêu em, vậy tại sao em còn phản kháng tôi?”

Sinh tử có số, phú quý tại trời.

Giờ phút này, tôi chẳng còn gì để sợ hãi nữa.

“Người yêu anh duy nhất chỉ có anh mà thôi.” Tôi vạch trần hắn: “Anh chỉ là kẻ cuồng kiểm soát thôi.”

Thẩm Tự cười đầy khoái chí: “Quả nhiên em là người hiểu tôi nhất.”

Đột nhiên, gương mặt hắn trở nên dữ tợn: “Vậy thì chúng ta cùng đi c.h.ế.t đi!”

20.

Hắn kéo tôi, từng bước tiến gần tới mép sân thượng.

Dù sức lực khác biệt, tôi vẫn không lay chuyển được hắn, từng bước bị hắn ép gần tới ranh giới của cái chết.

Cuối cùng, trong giây phút cuối, tôi thừa nhận là mình hoảng sợ.

“Thẩm Tự! Thẩm Tự!”

Tôi ngồi xổm xuống, níu chặt ống quần của hắn.

“Tôi yêu anh... yêu anh thật lòng... Chúng ta tìm nơi khác, bắt đầu lại từ đầu, có được không?”

Thật sự, đừng quá cực đoan như thế, sống thì không tốt hơn sao?

Nước mắt tôi sắp rơi, ai lại muốn ném bỏ sinh mạng mình vô cớ như vậy chứ?

 

Loading...