Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chị gái song sinh giả mạo tôi, cưới luôn bạn trai tôi - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-11-14 04:30:53
Lượt xem: 217

Quá khứ cứ từng màn hiện ra trong đầu tôi. Khi lao ra khỏi tòa nhà chung cư, ánh mặt trời ấm áp bao phủ lấy tôi. Tôi vươn tay, nhìn lên bầu trời xanh thẳm, cảm giác tự do như gần kề trong tầm với.

Đã trở về.

 

Mọi thứ của tôi, từ tên gọi đến cuộc đời, cuối cùng đều trở về với tôi. Từ nay, tôi sẽ được làm chủ tất cả.

5.

Tôi bị ba mẹ gọi về bằng một cuộc điện thoại. Chân mới vừa bước vào nhà, còn chưa kịp đổi giày, thì một cái tát giáng xuống mặt.

Cái tát ấy nặng nề đến mức làm đầu óc tôi choáng váng, tai ù đi, còn trong cổ họng thì dâng lên vị m.á.u tanh.

Tôi từ từ ngẩng đầu, nhìn người vừa đánh mình. Đó là ba, gương mặt ông đanh lại vì giận.

“Lý Hàm Nguyệt, ba bảo con nhường bạn trai cho chị, chứ không phải bảo con đổi lại thân phận! Có phải con còn oán hận chuyện năm đó chị con giả danh con để đi du học, nên giờ muốn trả thù không?”

Đúng là nực cười. Vừa muốn có bạn trai, vừa muốn có bằng cấp cao. Còn tôi thì chỉ là kẻ ngốc bị lợi dụng.

Xanh Xao Truyện

Tôi giấu đi tia hận trong đáy mắt, bình tĩnh nói:

“Ba, Thẩm Tự là ai chứ? Là một giáo sư đại học, liệu anh ta sẽ chấp nhận chuyện hoán đổi bạn gái hoang đường này sao?”

“Sao lại không chứ?” Ba tôi tức giận, n.g.ự.c phập phồng.

“Anh ta không phải kẻ ngốc, người tốt nghiệp từ trường bình thường mà đòi đấu với một người du học trở về ư? Chắc chắn biết phải chọn ai rồi!”

Anh ta không phải kẻ ngốc, mà là kẻ điên. Tôi nhếch môi, cười nhạo sự ngây ngô và ngu ngốc của ba mình.

“Lý Vãn Tinh đã qua đêm với Thẩm Tự rồi. Nếu chuyện này vỡ lở ra, sợ rằng chẳng ai cứu được chị ta đâu.”

 

Nghe đến đây, Lý Vãn Tinh, người vẫn ngồi ung dung trên sofa, bỗng nhảy dựng lên. Còn ba tôi thì sững sờ, vẻ mặt không dám tin, như thể ông không ngờ đứa con gái yêu quý lại có thể làm vậy để giành một người đàn ông.

Tôi lờ đi vẻ sững sờ của họ, chịu đựng cơn đau mà đổi giày, rồi đi vào phòng.

Lấy hộp thuốc ra, tôi định thoa thuốc giảm sưng cho mặt mình.

Lý Vãn Tinh dựa vào khung cửa, khoanh tay, cười mỉa mai:

“Thật vô dụng, không có tao ở đây tranh giành mà vẫn không thể thắng nổi sự thiên vị của ba mẹ.”

Tôi cười khẩy: “Cả đời này, điều duy nhất mà chị giỏi có lẽ là giành giật tình cảm thôi.”

“Mày!” Lý Vãn Tinh nghẹn lời, đôi mắt lóe lên vẻ tức tối, rồi tuyên bố:

“Thẩm Tự đã nói với tao, anh ấy muốn cưới tao.”

Ánh mắt tôi thoáng lay động.

Thẩm Tự từng vài lần nói muốn đăng ký kết hôn với tôi, nhưng gia đình hắn không chấp nhận xuất thân của tôi. Hắn đã an ủi tôi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chi-gai-song-sinh-gia-mao-toi-cuoi-luon-ban-trai-toi/chuong-3.html.]

“Chúng ta có tình yêu là đủ, giấy hôn thú chỉ là một tờ giấy, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.”

Không hiểu sao bây giờ hắn lại muốn nhắc lại chuyện này. Nhưng điều đó đã không còn liên quan gì đến tôi nữa. Hai người họ tốt nhất nên nhanh chóng kết hôn, để ràng buộc lẫn nhau cho chặt.

Tôi nói:

“Vậy thì chị cứ diễn cho thật khéo, nhớ đừng để anh ta phát hiện thân phận của mình.”

Lý Vãn Tinh đắc ý đáp: “Mày không phải lo.”

“Tốt, vậy thì tôi cũng an tâm rồi.”

6.

Thẩm Tự đã đặt phòng mời cả nhà tôi đi ăn trưa. Lý Vãn Tinh trang điểm lòe loẹt, vừa thấy Thẩm Tự liền không chờ nổi mà lao vào vòng tay hắn, bắt đầu làm nũng.

Thẩm Tự nhẹ nhàng vuốt đầu cô ta, hỏi:

“A Tinh, em sao lại trở nên quấn người thế này?”

Nói câu đó, ánh mắt hắn dừng lại trên người tôi. Tôi nuốt nước bọt, nắm chặt tay, cố tự nhủ phải thật bình tĩnh. Hiện tại, tôi là Lý Hàm Nguyệt.

Lý Vãn Tinh không hề nhận ra gì, đưa ngón tay nhỏ nhắn bám lấy vai Thẩm Tự, hỏi lại:

“Anh không thích sao?”

“Thích chứ.”

Thẩm Tự đáp lại nhẹ nhàng, đẩy cô ta ra rồi bước tới chào ba mẹ tôi.

Sau khi chào hỏi lễ phép với họ, hắn mới nhìn sang tôi:

“Đây là em gái A Tinh – Lý Hàm Nguyệt? Không hổ là chị em sinh đôi, giống nhau đến mức tôi cũng gần như không phân biệt được.”

Thật kỳ diệu, đúng không? Tôi và Lý Vãn Tinh tuy là chị em sinh đôi nhưng lại chẳng khác biệt là mấy. Khi hai người chúng tôi im lặng đứng đối diện nhau, cứ như thể soi gương vậy. Việc đóng giả đối phương cũng trở nên dễ dàng.

Nhiều khi, nhìn dáng vẻ kiêu kỳ của Lý Vãn Tinh, tôi lại có cảm giác như mình chỉ là cái bóng của cô ta mà thôi.

Ba mẹ tôi có chút khó xử, cười gượng vài tiếng: “A Nguyệt luôn ở nước ngoài học tập, mới về nước cách đây mấy hôm.”

“Vậy thì chắc hẳn chúng ta sẽ có nhiều chuyện để nói.” Thẩm Tự đáp, ánh mắt lóe lên vẻ thích thú.

Ngay lập tức, mấy ánh mắt cùng lúc đổ dồn vào tôi, đặc biệt là ánh nhìn của Lý Vãn Tinh.

Tôi bực bội hừ một tiếng: “Nhìn cái gì mà nhìn! Đừng có trợn đôi mắt mê đắm đó mà nhìn chằm chằm vào tôi như sói nhìn mồi.”

“Lý Hàm Nguyệt, sao con lại nói chuyện như thế?” Ba tôi trách mắng, còn mẹ tôi thì đứng ra hòa giải.

“Thôi nào, ông cũng biết A Nguyệt tính tình thế nào rồi, đừng chấp nhặt với con bé.”

Thực ra mẹ tôi sợ rằng tôi sẽ làm hỏng bữa cơm này.

 

 

Loading...