Chị gái song sinh giả mạo tôi, cưới luôn bạn trai tôi - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-11-14 11:28:31
Lượt xem: 302
Chị gái song sinh giả mạo tôi, cưới luôn bạn trai tôi. Cô ta còn gửi tin nhắn khiêu khích muốn chọc cho tôi tức giận.
Tôi mừng rơi nước mắt, liền bay ra nước ngoài ngay trong đêm.
Về sau, chuyện vị giáo sư bạo hành vợ lại lên xu hướng tìm kiếm. Cô ta gọi điện liên tục, van xin tôi quay về.
1.
Chị gái song sinh của tôi, Lý Vãn Tinh, từ nước ngoài trở về đúng lúc gặp bạn trai tôi, Thẩm Tự, đưa tôi về nhà.
Thẩm Tự nắm tay tôi, giữ chặt lấy cổ, như một con quỷ hút m.á.u hít hà mùi hương trên người tôi, cảm thán:
"A Tinh, cổ của em thật đẹp."
"Anh chỉ muốn dùng d.a.o cắt thử, để xem m.á.u có phun tung tóe không."
Rồi hắn định cúi xuống cắn.
Tôi theo phản xạ nghiêng đầu tránh, liền thấy Lý Vãn Tinh đứng bên kia đường, nhìn tôi bằng ánh mắt sắc lạnh.
Không cắn được, Thẩm Tự bực ra mặt, hắn siết c.h.ặ.t t.a.y trên cổ tôi, đôi mắt đen ngòm toát lên vẻ lạnh lùng.
Tôi sợ Thẩm Tự làm điều gì quá đáng, liền kiễng chân hôn nhẹ lên môi hắn. Lúc này hắn mới vui vẻ, vỗ nhẹ lên mặt tôi, như chủ nhân trêu đùa thú cưng của mình, sau đó chúc ngủ ngon, rồi mới rời đi.
Lý Vãn Tinh bước ra từ bóng tối, giọng điệu âm trầm:
"Thẩm Tự là giáo sư đại học, chỉ người xuất sắc như tao, từng được đào tạo ở nước ngoài, mới xứng với anh ấy."
Tôi chậm rãi lau môi, cười nhạt:
"Chị không thấy xấu hổ sao, đến cả bạn trai của tôi cũng muốn cướp."
Bị tôi nói trúng tim đen, Lý Vãn Tinh tức giận:
"Nếu không có tao, làm sao mày có thể quen được người ưu tú như Thẩm Tự? Anh ấy vốn thuộc về tao!"
Ha! Đây đúng là câu nói trơ trẽn nhất tôi từng nghe.
Xanh Xao Truyện
Nhưng nghĩ lại thì cũng chẳng có gì lạ, từ trước đến nay cô ta luôn thế. Từ nhỏ, đã quen ỷ vào sự nuông chiều của ba mẹ để chiếm đoạt mọi thứ của tôi, kể cả suất đi du học cũng lấy danh nghĩa của tôi.
Tôi phớt lờ khuôn mặt giận dữ của cô ta, chỉ đáp: "Có gan thì đến mà giành!"
Lý Vãn Tinh tức tối, đêm đó liền gọi điện cho ba mẹ khóc lóc kể lể. Ba mẹ tôi luôn bất công, liền ép buộc tôi nhường lại bạn trai cho cô ta.
"Lý Hàm Nguyệt, với trình độ đại học làng nhàng như con thì chỉ làm Thẩm Tự mất mặt thôi."
"Con còn trẻ dại lắm, chỉ giỏi làm người khác phiền lòng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chi-gai-song-sinh-gia-mao-toi-cuoi-luon-ban-trai-toi/chuong-1.html.]
"Nếu biết điều, con hãy nhường Thẩm Tự cho chị con đi!"
Tôi bật loa ngoài và ném điện thoại lên ghế sofa. Tiếng chanh chua của họ từ loa vang lên, đợi đến khi họ nói khô cả họng, tôi mới chậm rãi lên tiếng:
"Vậy thì cứ đưa chị ấy đến đi, xem Thẩm Tự có thích Lý Vãn Tinh hay không."
2.
Tôi chỉ nói bâng quơ, ai ngờ họ thực sự làm theo.
Theo thường lệ, mỗi sáng Thẩm Tự đều mang bữa sáng cho tôi lúc chạy bộ ngang qua nhà, Lý Vãn Tinh thấy vậy liền đe dọa:
"Ở yên trong phòng, đừng có ra ngoài, nếu không tao sẽ cho mày đẹp mặt!"
Dáng vẻ hung hăng của cô ta chẳng khác nào những lần bắt nạt tôi trước đây.
Từ nhỏ đến lớn, hễ muốn lấy thứ gì của tôi, Lý Vãn Tinh đều đem ba mẹ ra để đe dọa. Dù rõ ràng cô ta là người sai, ba mẹ cũng chỉ trách mắng và đánh đập một mình tôi.
Để thoát khỏi gia đình này, tôi đã cố gắng học tập, cuối cùng cũng nhận được thư mời từ một trường danh tiếng nước ngoài. Còn Lý Vãn Tinh thì rớt đại học, chỉ đậu vào một trường bình thường.
Vậy mà cô ta chỉ cần nhẹ nhàng nói: "Con muốn đi du học." Mẹ tôi lập tức nói:
"Nhường suất cho chị con đi, nếu không đừng hòng vào đại học!"
Vì thế, cô ta yên tâm giả mạo thân phận của tôi, ra nước ngoài du học. Còn tôi thì ở lại trong nước, chỉ đậu một trường đại học bình thường.
Lúc trước tôi thỏa hiệp là chỉ để giữ cơ hội được học tiếp, cô ta dựa vào đâu mà cho rằng bây giờ tôi vẫn sẽ chịu sự uy h.i.ế.p của cô ta?
Dù vậy, tôi vẫn không phản kháng, để mặc Lý Vãn Tinh thay quần áo của tôi, giả thành tôi rồi ra ngoài gặp Thẩm Tự.
Lý Vãn Tinh diễn rất đạt, Thẩm Tự không những không phát hiện ra cô ta là giả, mà còn vì vẻ dịu dàng của cô ta mà rất hài lòng.
Sáng hôm sau, Lý Vãn Tinh mặc quần áo mỏng manh bước ra.
"Tôi càng thích Thẩm Tự hơn, anh ấy dịu dàng hơn tất cả những người đàn ông tôi từng gặp."
Nghe cô ta khoe khoang, tôi chỉ im lặng.
Cuối cùng Lý Vãn Tinh nói: "Rõ ràng là anh ấy không quá yêu mày, nếu không đã nhận ra rồi. Từ nay về sau, anh ấy sẽ là của tao."
Cứ như vậy, tôi dễ dàng trao đổi lại thân phận với Lý Vãn Tinh. Sau khi chúng tôi đổi giấy tờ xong, tôi chuẩn bị cao chạy xa bay, ai ngờ vừa ra cửa thì đụng phải Thẩm Tự.
Hắn trông vẫn còn buồn ngủ, tóc mái rối bù, vừa gãi đầu vừa nhìn tôi. Trông hắn lúc này thật hiền lành và vô hại. Nhưng khi nhìn thấy tôi, đôi mắt đen đấy dần nheo lại: "A Tinh?"
Da đầu tôi lập tức tê dại. Hắn nhận ra tôi sao?
Đúng lúc đó, Lý Vãn Tinh vừa đi rửa mặt trong phòng tắm quay lại. Cô ta hét lên: "Thẩm Tự!" rồi như một con thú lao vào, nắm lấy cánh tay hắn, dè chừng nhìn tôi: "Đây là em gái sinh đôi của em, Lý Hàm Nguyệt."
Thẩm Tự vẫn nhìn chằm chằm tôi với vẻ âm trầm: "Sao trước đây em không nói với anh là mình có em gái?"