CHỊ GÁI CỰC PHẨM - CHƯƠNG 8
Cập nhật lúc: 2024-12-17 23:33:56
Lượt xem: 2,729
14
Tôi nghĩ tôi biết chuyện gì đã xảy ra.
Nhưng bây giờ, bọn họ phải gánh chịu hậu quả cho những quyết định sai lầm của mình.
Nhưng tôi không ngờ, chị gái lại tìm đến tận công ty của tôi.
Thấy tôi từ tòa nhà văn phòng đi xuống, chị gái đỡ bụng bầu lập tức tiến lại gần.
"Tử Thanh, chị đợi em lâu lắm rồi, cuối cùng em cũng tan làm."
Tôi cảnh giác nhìn xung quanh, xác định Giang Hải Thao không ở gần đó mới hỏi: "Sao chị lại chạy đến đây? Không phải định thi công chức sao?"
Chị ta cười: "Không phải chị đang mang thai sao, anh rể sợ chị đọc sách mệt mỏi, nên để chị ở nhà nghỉ ngơi, đợi sinh con xong rồi thi cũng chưa muộn."
"Hôm nay rảnh rỗi, nên đến thăm em."
Nói xong, chị ta còn không quên nhìn xung quanh: "Nơi này môi trường tốt đấy, nhà thuê của em ở gần đây à?"
Tôi lại một lần nữa lạnh sống lưng.
Bụng đã to như vậy rồi, mà vẫn không ngại vất vả, chạy đến tận đây mai phục.
Tôi lập tức phủ nhận: "Không có, còn cách đây một đoạn nữa, đây là khu vực gần công ty, vị trí tốt giá thuê cũng cao, không bằng nhà chị."
Đang nói, chị ta đột nhiên cau mày, ôm bụng kêu đau.
"Tử Thanh, bụng chị đau quá, ôi... Tử Thanh, dù nơi này có xa hơn nữa cũng gần hơn nhà chị, chị phải tìm chỗ nằm nghỉ một lát, em mau đưa chị về nhà em nghỉ ngơi đi."
Tôi thật sự chán ghét Chu Tri Huệ đến cùng cực, đến nước này rồi mà vẫn còn muốn lợi dụng tôi.
Lần này tôi không trả lời, mà trực tiếp lấy điện thoại của chị ta gọi cấp cứu.
Sau một hồi thao tác, Chu Tri Huệ cũng sững sờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chi-gai-cuc-pham/chuong-8.html.]
"Chu Tử Thanh, cô có ý gì? Tôi đau bụng muốn cô đưa về nhà nghỉ ngơi một chút, cô gọi điện thoại làm gì?"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tôi nghiêm túc giải thích cho chị ta: "Tôi không phải bác sĩ sản khoa, cô nói cô đau bụng, tất nhiên tôi phải gọi xe cấp cứu ngay lập tức. Nếu cứ thế đưa cô về nhà tôi, lỡ cô và đứa bé xảy ra chuyện gì thì sao?"
Những lời này khiến chị ta câm nín.
Xe cấp cứu đến, chị ta lập tức từ chối lên xe, nói rằng mình không sao.
Nhưng tôi không đồng ý, nói với họ rằng chị gái tôi đang mang thai, vừa rồi đau bụng muốn c.h.ế.t đi sống lại, nhất định phải đến bệnh viện kiểm tra.
Cuối cùng chị gái tôi không thể phản kháng, đành phải lên xe cấp cứu rời đi.
Tiễn ôn thần này đi, tôi biết nơi này không còn an toàn nữa, ngay đêm đó liền nộp đơn xin việc, nghỉ việc tìm công việc khác.
15
Tôi đã tránh được kiếp nạn này.
Nhưng không ngờ, tôi lại vô tình bắt gặp Chu Tri Huệ định giơ nanh vuốt ra với người khác.
Hôm nay tôi về nhà thăm mẹ, tiếp tục thuyết phục bà tố cáo tội ác mà Giang Hải Thao đã gây ra.
Dù sao thì để mặc một tên súc sinh như vậy nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, tôi không thể nào yên tâm được.
Ai ngờ vừa ra khỏi cửa ga tàu điện ngầm, liền thấy Chu Tri Huệ đang mang bầu đi dạo gần đó.
Chị ta buộc tóc đuôi ngựa một cách tùy tiện, bụng bầu vượt mặt, mặt mộc, trời nóng nực mà trên tay vẫn xách đồ, gặp cô gái trẻ nào cũng chủ động lại gần.
Không biết chị ta đã nói những gì, rất nhiều cô gái trẻ đều tránh né.
Cho đến cuối cùng, chị ta dường như thực sự mệt mỏi, bèn ngồi xuống bậc thềm trước cửa hàng, đưa tay lau mồ hôi trên trán.
Đúng lúc này, một cô gái trẻ khoảng mười bảy, mười tám tuổi đi ngang qua, dừng lại trước mặt chị ta.
Cô gái trẻ không biết đã nói gì với chị ta, liền chủ động xách túi mua sắm trên tay chị ta, dìu chị ta đi về hướng chị ta chỉ.