CHỊ CHỊ EM EM, LIỆU TÌNH THÂN CÓ ĐÁNG GIÁ? - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-09-03 19:13:15
Lượt xem: 301
Sau đó, cơ thể của em gái bắt đầu sưng lên, nhiều đốm đen xuất hiện hơn và nước liên tục tuôn ra từ miệng.
Tôi không dám nhìn vào mắt em gái, trong đầu giống như là có cái gì đó muốn nhảy ra.
Đầu tôi lại bắt đầu đau, lần này thì khác.
Tôi đau đến mức lăn lộn trên mặt đất, em gái chỉ đứng ở bên cạnh nhìn tôi một cách lạnh lùng.
Một lượng lớn ký ức tràn vào đầu tôi không ngừng ghép lại với nhau, tôi dần bình tĩnh hơn.
Em gái nhìn tôi từ trên cao xuống: "Chị, chị nhớ ra rồi sao? Xem ra chị không cần em giúp đỡ nữa rồi.”
Đúng vậy, tôi đã nhớ ra tất cả, là tôi đã g.i.ế.c em gái.
03
Ngày hôm đó sau khi đánh em gái xong, tôi cũng không có quay về hộp đêm, mà thay quần áo đi theo phía sau em áy.
Trời tối sầm, tôi đi theo em gái đến một chỗ ở trên cầu.
Nhân lúc em gái không chú ý tôi đã nhẫn tâm đẩy em gái xuống dòng nước lạnh lẽo ở dưới cầu, trong nháy mắt em gái đã bị nhấn chìm.
Cuối cùng đập vào trong mắt tôi chính là ánh mắt khó tin của em gái khi rơi xuống.
Tôi đứng dậy, nhìn dáng vẻ của cô em gái nở nụ cười.
Em gái bị nụ cười của tôi kích thích, cơ thể càng ngày càng phồng lên.
Nước mắt em ấy tuôn ra như nước lụt khi vỡ đê, không thể kiểm soát được.
Em ấy khóc lớn nói: "Chị, chị có biết không? Thật ra lúc em rơi xuống nước em không biết người đẩy mình là ai, em chỉ nhìn thấy trên tay người đó đeo một cái vòng tay.”
Em gái dừng một chút rồi tiếp tục nói: "Cho nên em không cam lòng, em muốn tìm người đã đẩy em xuống nước."
“Em liều mạng giãy dụa, em muốn bắt lấy thứ gì đó, nhưng xung quanh em ngoại trừ nước ra thì chẳng có gì cả.”
“Khi em kiệt sức sắp chết, người em không yên lòng nhất vẫn là chị gái.”
“Lúc đó em đã tự hỏi rằng, nếu em c.h.ế.t đi thì một mình chị phải làm sao đây?”
“Lúc đó nhất định chị ấy sẽ rất đau lòng, không có em làm bạn chắc chắn sau này chị ấy sẽ rất cô đơn.”
“Cho đến lúc cuối cùng trước khi nhắm mắt, trước mắt em hiện lên dáng vẻ chị mỉm cười với em.”
“Có lẽ ông trời đã thương em nên đã cho em sống vất vưởng giống như là một hồn ma khi cơ thể em được vớt lên.”
“Khi em về đến nhà và thấy chị có thể nhìn thấy và chạm vào em, không cần nói cũng biết em đã vui vẻ như thế nào, em có thể ở bên chị theo một cách khác.”
“Nhưng một ngày nọ, em tìm thấy một chiếc vòng tay bạc ở trong tủ của chị, nó giống hệt chiếc em đã nhìn thấy khi em chết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chi-chi-em-em-lieu-tinh-than-co-dang-gia/chuong-5.html.]
(Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)
“Khi đó em mới phát hiện, thì ra người sát hại em lại là người chị mà em yêu nhất.”
“Cho nên, chị à, cuối cùng là vì sao? Chị yêu thương em như vậy thì tại sao lại muốn g.i.ế.c em?"
Em gái càng nói càng kích động, tôi nhìn tay em gái chậm rãi đặt lên cổ tôi rồi dùng lực siết chặt lấy nó.
Mặt tôi dần trở nên đỏ bừng, khi sắp ngất đi, em gái đã buông tay ra, tôi ngã xuống đất, há to miệng hít thở không khí.
“Chị à, em rất yêu chị, nhưng em cũng hận chị, em rất muốn g.i.ế.c c.h.ế.t chị, có như vậy thì chị mới mãi mãi ở bên cạnh em. Nhưng nếu cứ g.i.ế.c c.h.ế.t chị như vậy thì chẳng có chút ý nghĩa nào cả, vì thế em đã từ bi cho chị một cơ hội giải thích.”
Tôi nghe xong lau khô nước mắt cười to: "Vì sao? Em còn không biết xấu hổ mà hỏi chị vì sao à? Vì em mà chị bị người đàn ông khác sờ tới sờ lui, cho dù cảm thấy ghê tởm đến cách mấy thì chị cũng phải chịu đựng, chị chịu đựng đủ sự khinh thường ở hộp đêm chỉ vì mua thuốc cho em. Em cho rằng những thứ em nhìn thấy là hết rồi sao?”
Tôi cười lạnh một tiếng, lập tức cởi quần áo của tôi ra.
Em gái nhìn những vết thương trên cơ thể tôi, cả người em ấy có chút run rẩy suýt nữa là đứng không vững.
“Một vết tàn thuốc năm trăm tệ, một vết sẹo hai ngàn tệ, một vết roi ba ngàn tệ, đúng rồi, chắc em không biết có một buổi tối chị đã bị ba vị khách uống say cưỡng h.i.ế.p liên tục ở trong phòng, sau đó chị không dám báo cảnh sát bởi vì chị không thể đụng vào họ."
“Nhưng ông chủ ở hộp đêm cũng xem như là có lương tâm mà cho chị mười vạn, đây là số tiền chị chuẩn bị cho em học đại học.”
“Nhưng chị quá mệt mỏi rồi, chị sống một cuộc sống như vậy là đủ rồi, chị đã chịu quá đủ rồi. Chị nghĩ, nếu không có em, cuộc sống của chị chắc chắn sẽ không như vậy.”
“Chị sẽ sống tự do tự tại, chị có thể mua quần áo mình thích, chị có thể làm chính mình.”
“Chị vì em mà chịu đủ sự khinh thường, nhưng em thì sao, em lại chê tiền chị kiếm bẩn? Chê chị bị người đàn ông khác đụng vào, nếu như không có số tiền dơ bẩn này thì em đã c.h.ế.t từ lâu rồi, em đang giả bộ thanh cao cái gì? Em tận hưởng hết những thứ chị mang đến cho em lại còn không biết đủ.”
“Vì vậy, chị muốn g.i.ế.c em, chị muốn em biến mất khỏi cuộc sống của chị để chị không phải sống một cuộc đời như thế nữa. "
Trong giọng nói của tôi tràn ngập sự tức giận và đau khổ, nói xong đến cuối giọng nói cũng khàn đi.
Em gái cứ im lặng nhìn tôi như vậy, trong giọng nói của em ấy gần như mất hết sức lực: "Chị, chị có thể nói cho em biết mà, em có thể không uống thuốc, em có thể kiếm tiền cùng chị.”
Tôi nghe nói như vậy thì cảm thấy nực cười: "Không uống thuốc? So với kết quả cuối cùng nằm liệt giường thì chị tình nguyện để em c.h.ế.t hơn. Kiếm tiền cùng chị sao, nói thì dễ nghe đấy, nhưng em có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Hay là em cũng tình nguyện bị người khác sờ tới sờ lui giống chị?"
Tôi đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, mỉa mai nói: "Em nói em yêu chị, ha ha ha, vậy chị hỏi em, nếu em yêu chị thì tại sao em lại cầm số tiền chị vất vả kiếm được đi quán bar?”
Cuối cùng, tôi đã nói ra suy nghĩ mà mình đã chắc chắn từ lâu: "Em gái thân yêu của chị, em đã muốn g.i.ế.c chị từ lâu rồi đúng chứ.”
Khi nghe tôi nói như vậy, biểu cảm trên gương mặt của em gái lập tức thay đổi, em ấy nhìn tôi bằng vẻ mặt kỳ lạ: "Không ngờ em đã bị chị phát hiện ra từ lâu rồi.”
Một buổi chiều nọ, tôi đang ở nhà quét dọn vệ sinh, trong lúc vô tình tôi đã nhìn thấy quyển nhật ký em gái rơi xuống đất.
Vì tò mò, tôi mở ra xem.
[Ngày 10 tháng 8 năm 2018: Hôm nay chị gái lại cho mình tiền, cuối cùng cũng có thể đến hộp đêm trong lúc chị đi làm để hưởng thụ rồi, đã lâu không gặp anh Tầm của mình, cuối cùng hôm nay cũng có thể gặp được anh ấy rồi vui quá đi mất. Chị thật ngốc, mình nói cái gì chị ấy cũng tin, đáng đời chị ấy phải chịu khổ.]
[Ngày 23 tháng 10 năm 2018: Hôm nay lại có người tặng váy cho chị, mình thật sự rất ngưỡng mộ chị luôn đấy. Nhưng dựa vào đâu mà chị có thể nhận được váy của người khác, dáng người chị ấy không đẹp bằng mình, gương mặt cũng không đẹp bằng mình, váy đẹp như vậy nên cho mình mặc mới đúng.]
[Ngày 5 tháng 1 năm 2019: Thuốc quá khó uống, mình không muốn uống thuốc nữa. Đều cùng do bố mẹ sinh ra mà tại sao mình cứ liên tục sinh bệnh, còn chị lại kiên cường như vậy, người phải bị bệnh lại chị mới đúng. Mình không cam lòng, mình rất tức giận.]