CHỊ CHỊ EM EM, LIỆU TÌNH THÂN CÓ ĐÁNG GIÁ? - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-09-03 19:12:07
Lượt xem: 230
02
Tối hôm đó, khi tôi đang nằm trên giường chuẩn bị ngủ, tôi lại nghe thấy bên tai truyền đến tiếng tích tắc tích tắc, sau khi nghe kĩ hơn một chút thì đó là tiếng nước rơi xuống sàn nhà.
Đang lúc tôi muốn đứng dậy kiểm tra xem nhà có rỉ nước hay không, thì có chất lỏng nhỏ xuống mặt tôi.
Tôi lấy tay chạm vào, so với nước thì chất lỏng này còn sệt hơn, nó mang theo một mùi m.á.u tươi nhàn nhạt.
Trong lúc nhất thời tôi có một dự cảm không lành.
Khi tôi nhìn lên, thông qua ánh trăng bên ngoài cửa sổ, tôi thấy em gái đang nằm trên trần nhà trong một tư thế rất vặn vẹo.
Cả người của em gái đều ướt sũng, em ấy còn nhìn tôi với vẻ mặt oán hận.
Tôi hét thật một tiếng, tôi mặc kệ những thứ khác mà lao thật nhanh ra khỏi phòng ngủ.
Đang lúc tôi do dự có nên đi vào phòng ngủ của em gái hay không thì tôi nghe được giọng nói của em gái ở phía sau.
“Chị, chị đứng trước cửa phòng em làm gì vậy? Sao chị lại hét to thế? Làm em sợ muốn chết.”
Tôi xoay người nhìn thấy em gái đang cầm cốc nước.
“Xin lỗi vì đã làm phiền em Gia Di, vừa rồi chị gặp ác mộng, dọa đến em rồi." Tôi nhìn vẻ mặt ngây thơ của em gái rồi trả lời một cách bình tĩnh.
Tôi đi lên phía trước sờ khắp người em gái, không có gì khác thường.
Chỉ là trong ánh mắt của em gái khi nhìn về phía tôi lại mang theo cảm giác lạnh lùng.
Tôi trở lại phòng ngủ, bên trong giống như chẳng có gì xảy ra cả.
Tôi tự an ủi mình, vừa rồi chỉ là do ảo giác thôi.
"Chị, trong cơn ác mộng của chị có em không?" Em gái đột nhiên dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía tôi.
Trong nháy mắt tôi cứng đờ người ra, cười gượng gạo nói: "Em nói chuyện gì ngốc nghếch vậy, Gia Di của chúng ta chỉ xuất hiện trong giấc mơ đẹp của chị thôi.”
Đột nhiên em gái nghiêm túc nói: "Nhưng mà em mơ thấy chị.”
Đột nhiên tôi bắt đầu cảm thấy xung quanh trở nên lạnh lẽo.
Tôi ôm lấy cánh tay của mình, lo lắng hỏi: "Gia Di, em mơ thấy chị như thế nào?"
Em gái đột nhiên đến gần bên tai tôi, cười một cách bí ẩn rồi nói: "Em mơ thấy chị… Hì hì, không nói cho chị biết đâu.”
Nhìn em gái nở nụ cười đó, tôi búng trán em gái một cái.
Con bé này biết lá gan tôi nhỏ nên từ nhỏ đã thích hù dọa tôi.
Đầu tôi đột nhiên đau nhói, tôi vội vàng tìm thuốc giảm đau để uống.
Rạng sáng một ngày nào đó, sau khi từ đi từ hộp đêm ra, tự nhiên tôi cảm nhận được phía sau có người đang theo dõi tôi.
Thông quan màn hình điện thoại tôi thấy được có hai người lén lút ở đằng sau, nhìn thân hình thì hình như là hai cậu nam sinh làm việc chung tại hộp đêm.
Trong tất cả những người khinh thường tôi, thì hai người này tàn nhẫn nhất.
Khi tôi bước nhanh hơn, người phía sau cũng bước nhanh hơn.
Một trong số họ đã chặn đường tôi ở góc phố.
Tôi xoay người, không có gì bất ngờ xảy ra khi nhìn thấy một người khác.
Trong lòng tôi cảm thấy rất cay đắng: "Em gái còn đang ở nhà chờ tôi, chẳng lẽ tôi không thoát được kiếp này sao?"
Tôi nhìn xung quanh, ngay cả một cái camera cũng không có, tôi cảm thấy rất tuyệt vọng.
Hai người đó dần đi tới gần tôi hơn, lúc móng vuốt của bọn họ gần chạm đến tôi, tôi hung hăng đá vào nơi đó của bọn họ một cái.
Sau một đòn giáo dục đầy thảm thương, nếu không có gì bất ngờ xảy ra tôi sẽ bị tát thật mạnh một cái.
"Con điếm thối tha này, giả bộ thanh cao cái gì, mỗi ngày đều tiếp bao nhiêu người như vậy, đã bị người ta chơi hỏng từ lâu rồi, hôm nay hãy để hai anh em tao yêu thương chị nhé." Cậu ta vừa nói vừa cởi quần.
Ngay khi tôi chuẩn bị chấp nhận số phận thì tôi lại ngửi được một mùi cỏ biển hôi thối.
Ngay sau đó tôi nghe được giọng nói của em gái: "Chị, g.i.ế.c bọn họ đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chi-chi-em-em-lieu-tinh-than-co-dang-gia/chuong-3.html.]
Theo sự xuất hiện của giọng nói này, trong tay tôi có thêm một con dao, nhưng tôi chẳng nhìn thấy em gái đâu cả.
Ánh mắt của tôi dần trở nên mơ hồ, đang lúc do dự thì em gái lại nói.
"Chị à, nếu hôm nay chị lại nhân nhượng, bọn họ sẽ ngày càng khinh thường chị hơn thôi, chị can tâm sao?”
Giọng nói của em gái dần trở nên kích động hơn.
Nhưng đôi tay cầm d.a.o của tôi không ngừng run rẩy, cả người cũng xụi lơ.
Em gái phát ra một tiếng cười kỳ lạ.
Giống như đã phát hiện ra chuyện gì ghê gớm lắm.
“Chị, sao chị lại sợ? Chị sẽ sợ sao? Sao lúc đối mặt với em chị lại bình tĩnh như vậy?”
Thấy tôi còn đang do dự, em gái dần trở nên mất kiên nhẫn.
"Chị, chị hãy nghĩ lại đi, nếu như hôm nay chị buông tha cho họ, chắc chắn ngày mai họ sẽ không buông tha cho chị, chị muốn c.h.ế.t sao?"
Tôi đã hoàn toàn bị những lời này kích thích, đúng vậy, tôi không muốn chết.
Tôi chịu đủ rồi, tôi đã chịu đủ từ lâu rồi, dựa vào cái gì mà tôi lại bị khinh thường, dựa vào đâu mà họ khinh thường tôi? Tôi hận đám người đó.
Từ lúc nhìn thấy con d.a.o trong tay tôi, hai người kia đã sợ hãi đến mức xụi lơ trên mặt đất.
Khi nhìn thấy trạng thái điên cuồng của tôi, chân hai đó trở nên người run rẩy rồi chuẩn bị chạy trốn.
Nhưng sao tôi có thể cho họ chạy trốn được chứ?
Ánh mắt của tôi càng ngày càng tàn nhẫn hơn, con d.a.o trong tay tôi vung về phía hai người đó không hề do dự, một lần rồi lại thêm một lần.
Trước mắt tôi trở nên mơ hồ, cái gì cũng không nhìn thấy được ngoại trừ chất lỏng đỏ như m.á.u b.ắ.n tung toé đầy trời.
Không biết đã qua bao lâu, khi tôi không còn sức lực nữa thì nói mới dừng lại.
Ánh mắt của tôi dần tỉnh táo lại, khi nhìn thấy tất cả mọi việc trước mắt tôi đã sợ hãi.
Hai t.h.i t.h.ể nằm trên mặt đất đầy máu, mà trên người tôi cũng dính đầy máu.
"Mình g.i.ế.c người, mình g.i.ế.c người rồi." Miệng tôi không ngừng lặp lại những lời này.
Tôi sợ đến mức ném con d.a.o trong tay mình đi.
Sau đó lại nhìn xung quanh, chẳng thấy bóng dáng của em gái đâu cả.
Hoặc nói đúng hơn là em gái không thể nào xuất hiện ở nơi này được.
Vậy giọng nói vừa rồi là của ai? Là ảo giác trong nỗi sợ hãi cực độ của tôi sao?
Tôi buộc mình phải bình tĩnh lại và nhặt con d.a.o trên mặt đất lên.
Sau khi chạy về nhà, tôi lập tức đi vào toilet rửa sạch vết m.á.u trên người.
Ngay khi tôi đang cúi đầu lau người, tôi luôn cảm giác có hai ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi nhìn lên và thấy khuôn mặt của em gái tôi lóe lên trong gương.
"A, quỷ." Tôi không kìm chế được mà hét to lên, lập tức lao ra phòng tắm.
"Chị, sao bây giờ chị mới về?" Em gái ngái ngủ bước ra từ phòng tắm.
Nhìn thấy em gái bị tôi đánh thức, tôi xin lỗi, nhưng lại cảm thấy yên tâm hơn.
Tôi thăm dò hỏi: "Gia Di, em mới vừa vào phòng tắm sao?"
Vẻ mặt của em gái rất hoang mang: "Nãy giờ em vẫn đang ngủ, vừa mới nghe được tiếng hét của chị thì em mới đi ra.”
"Xin lỗi Gia Di, chị đã đánh thức em rồi, chị có chút việc trên đường nên mới về muộn, em mau đi ngủ đi."
Em gái chỉ ồ một tiếng rồi xoay người trở về ngủ.
Nhưng ngay lúc em gái xoay người, tôi ngửi được một mùi m.á.u tanh nhàn nhạt.
(Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)
Mà tôi tin rằng mùi m.á.u tanh này không toả ra từ tôi.