Chân Tình Đến Muộn Còn Thua Cả Cỏ Rác - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-02-26 10:12:06
Lượt xem: 164

Lớp băng trong lòng tôi bị ngọn lửa chân thành ấy làm cho tan chảy.

Tôi chợt nhớ lại lời của Ngô Du:

"Tại sao phải dùng sai lầm của người khác để trừng phạt chính mình?"

Đúng vậy, lỗi lầm là của Lục Trầm Xuyên, thì có liên quan gì đến Cố Bắc Châu chứ?

Nếu đã quyết tâm cắt đứt với quá khứ, thì cũng không nên cản trở hạnh phúc hiện tại nữa.

Tôi đưa ra câu hỏi cuối cùng:

"Em mới chia tay không lâu, nếu người khác nói em chưa dứt tình cũ đã vội tìm người mới thì sao?"

Ánh mắt Cố Bắc Châu sắc lạnh, đầy khí thế:

"Ai dám đặt điều về em, anh tuyệt đối có thể khiến họ không ngóc đầu lên nổi."

Rồi anh ấy quay sang nhìn tôi, ánh mắt dịu dàng lại tràn đầy yêu thương:

"Anh chỉ quan tâm đến cảm xúc của em thôi."

"Hãy để anh ở bên cạnh, dùng những ký ức hạnh phúc xóa nhòa đi mọi tổn thương trong quá khứ."

"Lâm Mộng, em có bằng lòng chấp nhận anh không?"

Tôi bật cười, lao vào vòng tay của anh ấy:

"Em đồng ý."

Dự án mới của Lục Trầm Xuyên, đối thủ trong dự án đấu thầu lại là Cố Bắc Châu.

Tập đoàn Cố thị – một công ty mới nổi nhưng phát triển thần tốc.

Lúc đầu, Lục Trầm Xuyên chẳng hề để tâm, nhưng sau đó lại phát hiện Cố thị dường như luôn cố tình đối đầu với anh ta.

Lục Trầm Xuyên không thể hiểu được vì sao mình lại bị nhắm vào như vậy.

Hai người đều là doanh nhân trẻ và thành đạt, anh ta cảm thấy bản thân giống như bị khiêu khích, quyết tâm phải cho Cố Bắc Châu thấy ai mới là kẻ mạnh.

Thế nhưng, lần nào cũng thất bại thê thảm, mặt mũi mất sạch.

Lần này, Lục Trầm Xuyên quyết tâm phải giành được dự án đấu thầu bằng mọi giá.

Cuộc họp buổi sáng của Lục Trầm Xuyên bị kéo dài thêm giờ, dọc đường đi anh ta không quên xem livestream nội bộ của hội trường đấu thầu.

Lúc này, Cố Bắc Châu đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên, đeo kính gọng vàng, phong thái điềm tĩnh, tràn đầy tự tin.

Nhưng khi nhìn rõ người phụ nữ ngồi ở bên cạnh Cố Bắc Châu, ánh mắt Lục Trầm Xuyên lập tức trợn to.

Lâm Mộng?!

Tại sao cô lại ở bên cạnh Cố Bắc Châu?

Và còn nắm tay anh ta rất chặt nữa?!

Tại sao màu váy của Lâm Mộng lại trùng với màu cà vạt của Cố Bắc Châu?!

Rồi ánh mắt của Lục Trầm Xuyên bị thu hút bởi thứ lấp lánh trước n.g.ự.c họ.

Một cặp phụ kiện cài áo đôi.

Dựa vào phong cách thiết kế, Lục Trầm Xuyên có thể khẳng định đó là tác phẩm của Lâm Mộng.

Trong lòng anh ta vừa ghen tị vừa tức giận.

Suốt 6 năm qua, giữa anh ta và Lâm Mộng chỉ có một cặp nhẫn đôi duy nhất.

Và một chiếc nhẫn cưới đã bị thất lạc trong ngày kỷ niệm.

Họ chưa từng có bất kỳ món đồ đôi nào khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chan-tinh-den-muon-con-thua-ca-co-rac/chuong-7.html.]

Vậy mà Cố Bắc Châu lại có!

Lửa giận trong lòng Lục Trầm Xuyên bùng lên dữ dội.

Anh ta ném mạnh điện thoại xuống đất, màn hình vỡ nát thành từng mảnh.

Cả người run lên vì tức giận, răng nghiến chặt, gân xanh trên trán nổi lên cuồn cuộn.

"Tốt lắm, cô giỏi lắm!"

"Vừa mới chia tay tôi mà đã tìm được người khác nhanh như vậy."

"Ra ngoài giận dỗi không chịu về nhà, muốn ở bên ai cũng được..."

"Nhưng tại sao lại là Cố Bắc Châu?!"

Cơn giận làm dạ dày anh ta co thắt dữ dội.

Lục Trầm Xuyên nôn ra từng ngụm m.á.u lớn, rồi ngã quỵ xuống ghế, ôm bụng cuộn tròn lại như một con ch.ó hoang bị bỏ rơi.

Cố Bắc Châu yêu thích chiếc phụ kiện cài áo mà tôi thiết kế đến mức không rời tay.

Lúc nằm trên giường, anh ấy cũng phải lấy ra ngắm nghía, rồi khen ngợi:

"Mộng Mộng của anh đúng là thiên tài."

Lúc làm việc, anh ấy cũng phải lấy ra khoe với thư ký:

"Cậu nói xem, thiết kế của bạn gái tôi có phải là đỉnh của chóp không?"

Cậu thư ký trẻ mới ra trường sợ xanh mặt, lén lưu một danh sách những lời khen hoa mỹ để chuẩn bị sẵn.

Hóa ra, được người yêu khẳng định lại là một điều hạnh phúc đến như vậy.

Đến tận hôm nay, tôi mới hiểu được điều đó.

Cố Bắc Châu còn muốn tôi cùng anh ấy tham dự buổi đấu thầu và cùng đeo cặp phụ kiện cài áo này.

Đến hội trường, tôi mới biết đối thủ đấu thầu lần này lại chính là Lục Trầm Xuyên.

Trước ống kính của buổi livestream, Cố Bắc Châu nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi.

Mười ngón đan xen.

Tôi hỏi anh: "Cạnh tranh với Lục Trầm Xuyên, anh có lo lắng không?"

Anh ấy kiêu hãnh chỉnh lại cổ áo vest:

"Tin tưởng bạn trai em một chút đi."

Tuyết Lạc Vô Ngấn

"Lục Trầm Xuyên chưa bao giờ là đối thủ trong mắt anh."

"Giữa anh và anh ta, chỉ có một lần thất bại duy nhất."

Suốt cả buổi đấu thầu, Lục Trầm Xuyên không hề xuất hiện.

Trước khi công bố kết quả, tôi nhận được tin nhắn từ một người bạn chung của tôi và Lục Trầm Xuyên:

"Anh Xuyên nhập viện vì xuất huyết dạ dày, cô mau về đi."

Tôi đưa điện thoại cho Cố Bắc Châu xem.

Anh ấy bĩu môi, ánh mắt đầy tội nghiệp:

"Anh cũng từng tiếp khách đến mức xuất huyết dạ dày đấy, vợ yêu à, em cũng thương anh một chút đi."

Tổng giám đốc Cố... đang làm nũng với tôi sao?

Tôi vuốt má anh ấy như đang dỗ dành một đứa trẻ:

"Thương anh nhất mà, tối về sẽ có thưởng nhé."

Cố Bắc Châu vui vẻ như một chú chó Golden được vuốt ve.

Loading...