Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CHÂM PHONG - 7

Cập nhật lúc: 2025-01-01 17:14:06
Lượt xem: 142

Ta không níu giữ.

 

Bởi vì ta biết bà ấy nhất định sẽ chủ động quay lại.

 

Ta nói: "Ngoài Thái Tử và Bệ Hạ, ta còn biết mẹ đẻ của Hoàng Đế cũng c.h.ế.t vì dị ứng hạnh nhân đắng."

 

Két…

 

Cửa gỗ phát ra tiếng kêu chói tai giữa đêm hôm khuya khoắt.

 

Thuần cô cô chìm nổi nhiều năm trong cung, lần đầu tiên lộ ra vẻ thất thố.

 

"Ngươi... đến cùng ngươi là ai?!"

 

Ta khẽ vuốt bàn tay đang túm chặt lấy cánh tay mình. 

 

"Tố Cửu Châm, cô cô, ta là con gái của bà ấy."

 

"Không, không thể nào." Môi Thuần cô cô trắng bệch. "Ta và bà ấy ở chung hơn mười năm trong cung, là tri kỷ duy nhất có thể tín nhiệm lẫn nhau."

 

"Lần đầu gặp ngươi ta cũng từng nghi ngờ nhưng diện mạo, thần thái lẫn tính cách của ngươi quá khác bà ấy..."

 

Ta thầm cười chua chát, cứ coi như mẹ ta sống dậy đứng trước mặt ta thì sợ là cũng không nhận ra dáng vẻ tay nhuốm đầy m.á.u của ta bây giờ.

 

Nhưng ta, đã không còn đường lui nữa rồi.

 

Ta kể cho Thuần cô cô kết cục bi thảm của cha mẹ ta ở ngoài cung.

 

Thuần cô cô đỏ bừng hai mắt.

 

"Cô cô, ta cần cô cô giúp ta một chút."

 

9.

 

Bởi vì chuyện Thái Tử trúng độc lần trước, Thái Hậu bị giam lỏng đã lâu.

 

Triều đại này chưa từng có tiền lệ giam lỏng Thái Hậu, bà ta tức lắm, cơn đau đầu theo đó cũng nhức nhối vô cùng.

 

Trên cơ thể ta cũng trải đầy lỗ kim bà ta đâm.

 

Chẳng qua bà ta không thể cai kỹ thuật châm cứu và mát xa của ta nên còn tạm thời chưa đ.â.m kim bạc vào đầu và năm ngón tay ta.

 

Bà ta không hay biết là, thêm một lần ta mát xa vai gáy thì cây kim bạc lúc trước ta đẩy vào trong cơ thể bà ta cũng sẽ đi sâu thêm một phần vể phía não bộ.

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

Ngày kim bạc chân chính xuyên thủng não bà ta đã không còn xa.

 

Gần đây trạng thái tinh thần của Thái Hậu càng ngày càng kém do những cơn đau dồn dập hành hạ. 

 

Một ngày nọ trong lúc ta đang thực hiện châm cứu thì bà ta từ từ nhắm hai mắt không ngừng thì thào.

 

"Ả ta rõ ràng là... dị ứng hạnh nhân đắng... không nặng, trước khi c.h.ế.t còn rảnh rang bàn giao chuyện hậu sự với ta."

 

"Linh phi, cháu của ngươi... Quả nhiên cũng là đồ vô dụng..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cham-phong/7.html.]

Ta hoảng hồn. 

 

Linh phi chính là mẹ đẻ của Hoàng Đế, lúc sinh đứa con thứ hai ăn nhầm bột hạnh nhân đắng mà bản thân dị ứng nên c.h.ế.t vì khó sinh. Trước khi qua đời, Linh phi gửi gắm con trai lớn cho Thái Hậu nuôi dưỡng, lúc ấy bà ta chỉ là một quý nhân nhỏ.

 

Mẹ ta là nô tỳ trong cung hồi ấy, những điều này là bà ấy nói cho ta biết.

 

Ai cũng biết lúc ấy Linh phi nương nương khó sinh là chuyện ngoài ý muốn.

 

Nhưng giờ Thái Hậu nói vậy, phải chăng còn có bí mật nào mà người đời không biết?

 

Tay ta không ngừng xoa bóp, khóe miệng lại lặng lẽ cong lên ở nơi Thái Hậu không nhìn thấy được.

 

Xem ra thời cơ chín muồi rồi, đã đến lúc bắt đầu thu hồi kim bạc thôi.

 

Thế là một hôm sau khi ngủ trưa dậy, tai và lỗ mũi của Thái Hậu đột ngột chảy m.á.u không ngừng.

 

Máu nhuộm đỏ cả nửa giường.

 

Toàn bộ thái y ở Thái y viện đều vội vàng chạy đến chẩn bệnh nhưng không tìm ra được nguyên nhân gì, thậm chí bọn họ còn không thể cầm máu.

 

Vẫn là phải để ta châm cứu thì m.á.u mới dần ngừng chảy.

 

Lúc Hoàng Đế đến, Thái Hậu đang nằm trên giường với khuôn mặt tái nhợt.

 

"Lệ Nhi!"

 

Bà ta giơ tay bắt lấy cánh tay Hoàng Đế.

 

"Năm đó trước khi lâm chung, mẫu phi của con cũng vừa chảy m.á.u thất khiếu thế này vừa dặn dò ta phải chăm sóc con thật tốt. Bây giờ ta đã nuôi dưỡng con nên người, có được cả thiên hạ. Không uổng công mấy năm nay ta vất vả, cũng không phụ lòng Linh phi sống khôn thác thiêng."

 

"Giờ ta đi cũng có thể yên tâm đoàn tụ với Linh phi."

 

Nói xong, bà ta kiệt sức nhắm mắt lại.

 

Thuốc bổ được đưa vào điện của Thái Hậu như nước chảy, Hoàng Đế túc trực cạnh giường, ôm lấy Thái Hậu liên tục xin lỗi.

 

Ta đứng ở một bên, cố hết sức khống chế cơ thể đang phát run của mình.

 

Thái Hậu đúng là có chỗ hơn người, trong lúc tứ khiếu chảy m.á.u mà bà ta vẫn không quên đánh bài cảm tình để khơi gợi tưởng niệm về mẹ đẻ của Hoàng Đế, từ đó mạ thêm cho mình một lớp kim bài miễn tử.

 

Nhưng nếu lý do gốc rễ khiến Hoàng Đế yêu quý trân trọng bà ta từ ban đầu đã không tồn tại thì sao?

 

 

Lại được Hoàng Đế coi trọng, Thái Hậu đắc ý lắm, như thể bà ta là phi tần vừa mới được sủng hạnh thêm một lần vậy.

 

Ta gọi Thu Thủy đang đứng bên hiên.

 

"Bụng ta khó chịu quá, không biết Thu Thủy có thể giúp ta đưa cái gối an thần này vào phòng cho Thái Hậu nương nương không."

 

Bây giờ trong điện này có ai mà không biết ta trị được căn bệnh đau đầu kinh niên của Thái Hậu cơ chứ, mấy chuyện chạy chân có tiếng thơm trước mặt chủ kiểu này đương nhiên là tranh nhau làm giùm.

 

Thu Thủy cười hì hì cảm ơn ta, sau đó lập tức vào nhà hầu hạ Thái Hậu ngủ trưa.

 

Loading...