Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CHÂM PHONG - 6

Cập nhật lúc: 2025-01-01 17:13:38
Lượt xem: 160

Thái giám túc trực ngoài điện nói, lúc Hoàng Đế nghe đến tên Thái Hậu thì tức giận đến mức quăng nát mấy cái nghiên mực.

 

Thái Tử vốn thông minh lanh lợi, sau khi ở cùng Thái Hậu nửa năm thì trở thành một đứa trẻ tàn bạo và ngu ngốc như vậy.

 

Chuyện này liên quan đến gốc rễ của quốc gia, Thái Hậu có tỏ vẻ đáng thương hơn nữa cũng chẳng ích gì.

 

Màn đêm buông xuống, Hoàng Đế ban lệnh thu hồi quyền nuôi dưỡng của Thái Hậu, cũng phạt Thái Tử tự nghĩ lại về bản thân ba ngày trong từ đường.

 

Khi Hoàng Hậu mang tin này tới đón Thái Tử, lửa hận cháy hừng hực trong mắt Thái Hậu quả thực khiến ta hưng phấn vô cùng.

 

Ác giả ác báo.

 

Ta cúi đầu, che đi toan tính chợt lóe dưới đáy mắt.

 

Thái Hậu, xem ra kẻ địch của bà không chỉ có mình ta.

 

Thật không ngờ bà v.ú vào trong điện đón Thái Tử mãi không thấy trở lại.

 

Thái Hậu ngồi ở vị trí chủ toạ, khinh bỉ nhìn Hoàng Hậu.

 

"Con của ngươi quả nhiên ngu dốt như ngươi vậy, ngay cả việc dỗ ngọt Hoàng Đế cũng không làm được."

 

Hoàng Hậu hơi run, nắm chặt nắm đấm, nhưng xưa nay chưa từng ngang nhiên đối chọi với Thái Hậu.

 

"Mẫu hậu dạy phải."

 

Thái Hậu tự cho là đã chiếm được thế thượng phong, khi đắc chí luôn chẳng biết lựa lời.

 

"Xuất thân cao quý thì thế nào? Năm đó ta và bệ hạ không phải đều từ dưới bàn chân kẻ khác bò lên hay sao. Ta ghét nhất chính là đám quý nhân tự cho mình là đúng các ngươi."

 

"Thái Hậu!"

 

Tiếng Hoàng Đế vang lên, hắn xuất hiện ở cửa, ngắt lời bà ta với sắc mặt xám ngoét.

 

Mặt mày Thái Hậu tái nhợt.

 

Đúng lúc này, có người vội vàng chạy tới, quỳ bên chân Hoàng Đế.

 

"Bệ Hạ Bệ Hạ! Không xong rồi! Thái Tử điện hạ trúng độc đang hấp hối!"

 

8.

 

Thái y cấp tốc chạy tới, kiểm tra ra món cháo ý dĩ đêm nay Thái Tử ăn thế mà lại có lẫn bột hạnh nhân đắng.

 

Cả hai đều có tính hàn, ăn nhiều có thể khiến trẻ con đau bụng khó chịu nổi.

 

Thái Tử lại còn vừa hay dị ứng hạnh nhân đắng.

 

Thái Hậu hiểu rõ tính nghiêm trọng của vấn đề, tái mặt trở tay chỉ ra ta.

 

"Là nó! Là Vân Sơ làm!"

 

"Là ngươi một mực dụ dỗ Ai Gia khắc nghiệt với Thái Tử. Độc này chắc chắn là ngươi chuẩn bị!"

 

Ánh mắt Hoàng Đế b.ắ.n thẳng về phía ta, sắc lạnh như một mũi tên.

 

"Người đâu, dẫn đi Bộ Hình."

 

Thị vệ theo bên người Hoàng Đế đang tới gần ta.

 

Ta cắn c.h.ặ.t đ.ầ.u lưỡi, cố gắng để bản thân giữ tỉnh táo.

 

Đúng lúc này, Thuần cô cô đứng cạnh Hoàng Đế đột ngột lên tiếng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cham-phong/6.html.]

"Bệ Hạ xin hãy khoan, nô tỳ có thể làm chứng rằng Vân Sơ cô nương trong sạch."

 

Hoàng Đế rất tôn kính vị v.ú nuôi này nên lập tức phất tay để ta ở lại.

 

Thuần cô cô nhìn ta.

 

"Buổi chiều nô tỳ phụng mệnh của Bệ Hạ, đến đây đưa quần áo mới cho Thái Tử điện hạ, lúc ấy Vân Sơ cô nương vẫn luôn ở bên cạnh ta. Vì vậy từ lúc nấu đến lúc ăn, Vân Sơ hoàn toàn không có cơ hội tiếp cận phòng bếp nhỏ."

 

Thái Hậu đã quyết tâm dí ta làm cừu gánh tội thay, bà ta cười lạnh lùng.

 

"Thế thì sao? Không cần tự mình xuất hiện mà sai sử người khác đi làm cũng có kết quả giống nhau thôi."

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

Thuần cô cô: "Vân Sơ chỉ là nô tỳ, sao có thể sai sử người khác làm chuyện tày đình đáng tru cửu tộc này được."

 

"Nhưng nếu đúng như lời Thái Hậu nương nương thì không biết sau lưng một cung nữ nho nhoi như Vân Sơ, liệu có ai giật dây không đây?"

 

"Đủ rồi!"

 

Hoàng Đế tức giận vỗ bàn cái rầm.

 

Không ngờ tiếng động đánh thức Thái Tử đang mê man, thằng bé mở mắt trông thấy ta quỳ trên mặt đất thì khóc lóc đòi ta bế.

 

"Huhuhu, Vân Sơ, Vân Sơ!"

 

Nửa năm qua Thái Hậu động một tí là đánh chửi Thái Tử, còn ta một mực chăm sóc thằng bé. 

 

Ta lại gần xoa bụng cho nó.

 

Trong vòng thời gian uống nửa chén trà, Thái Tử đã nôn mửa không ngừng.

 

Thái y vội vàng tiến lên bắt mạch, sau đó lập tức ngạc nhiên bẩm báo với Hoàng Đế.

 

"Bệ hạ, độc tố tích tụ trong cơ thể Thái Tử đã sắp bài tiết ra hết rồi, hiện giờ không còn đáng ngại nữa!"

 

Thái Hậu nghe vậy thì thở phào một hơi, trưng ra vẻ mặt tươi cười định đi qua bế Thái Tử.

 

Không ngờ thằng nhóc thấy bà ta giống như là thấy quỷ, run lẩy bẩy túm lấy cổ áo ta, chui vào lòng ta trốn tránh.

 

Sắc mặt của Hoàng Đế và Thái Hậu mỗi người một vẻ.

 

Thuần cô cô đúng dịp nói: "Thái Tử mới qua cơn nguy kịch mà đã ỷ lại Vân Sơ như thế, có thể thấy được bình thường Vân Sơ tận tâm chăm sóc thế nào. Chuyện bột hạnh nhân đắng chắc hẳn còn có điều khuất tất, mong Bệ Hạ nể mặt Thái Tử cho phép Vân Sơ ở bên hầu hạ Thái Tử điện hạ."

 

Thấy v.ú nuôi nói vậy, Hoàng Đế không hỏi tội ta nữa nhưng vẫn quyết định thu hồi quyền nuôi dưỡng Thái Tử của Thái Hậu.

 

Bà ta bị giam lỏng.

 

......

 

Đêm xuống.

 

Ta lần theo tín hiệu mà buổi chiều Thuần cô cô để lại, đi tới cửa phía tây nam.

 

Thuần cô cô không vào, bà ấy đứng bên kia cánh cửa nhỏ giọng nói:

 

"Ta không rõ ngươi làm sao mà biết được Thái Tử điện hạ di truyền tính dị ứng bột hạnh nhân đắng từ Hoàng Đế."

 

"Hôm nay tuy là ngươi giải được độc cho Thái Tử, nhưng cũng chính ngươi đã lợi dụng đứa nhỏ để đạt mục đích của mình. Chuyện liên quan đến huyết mạch hoàng thất, sau này không thể như thế nữa."

 

"Từ nay đừng tới tìm ta."

 

"Hôm nay xem như ta đã trả sạch ơn ngươi chữa đầu gối cho ta mấy tháng nay."

 

Ngoài cửa truyền đến tiếng bà ấy rời đi.

 

Loading...